Mạc Hạo Ngôn cười khổ rồi vội vàng chạy theo phía sau: “Anh chưa từng thấy ai nhẫn tâm như em á người ta có lòng tốt che chở bảo vệ cho em mà em lại bảo hôm nay anh khỏi ăn cơm đúng là tàn nhẫn mà”.
“Uhm tôi vốn là người tàn nhẫn vậy đó nếu anh chịu không nỗi ách thống trị của tôi thì có thể dọn đi chỗ khác, tôi đây cũng sẵn sàng giới thiệu cho anh chỗ cho thuê khác vừa rẻ vừa gần trường lại có mấy cô em tươi mát, sao hả?”.
Mạc Hạo Ngôn rủ măt: “Thôi bỏ đi anh chịu thua, anh thích chịu ách thống trị của em hơn”.
Lúc Ngân Chi, Linh Lan và bà cô về nhà thì cơm tối đã được dọn sẵn lên bàn, mọi người ngồi vào bàn ăn.
Linh Lan thấy nhiều thức ăn liền lên tiếng hỏi: “Ủa sao hôm nay chị Hạ Vũ làm nhiều đồ ăn ngon quá vậy hôm nay đâu phải là sinh nhật của ai trong nhà cũng đâu phải ngày lễ lộc gì đâu”.
Phương Hạ Vũ nghe vậy liền lên tiếng giải thích: “Nhà mình có người mới dọn đến ở, chị nghĩ chúng ta cũng nên làm buổi tiệc nhỏ chào mừng người ta chứ nhỉ nếu không mọi người lại bảo chị khó tính”.
Bà cô khẽ mỉm cười: “Con biết lo nghĩ cho mọi người xung quanh là tốt, bà còn tưởng con không thích cho cậu ấy ở lại chứ”.
“Con đâu có ác dữ vậy bà cô”.
Phương Hạ Vũ nhìn Mạc Hạo Ngôn rồi nói: “Nè anh là nhân vật chính đó nói gì đi chứ?”.
Mạc Hạo Ngôn ngẩng đầu lên nhìn mọi người mỉm cười rồi nói: “Trước tiên con muốn cảm ơn bà cô đã có ý tốt cho con thuê phòng tiếp đến là cảm ơn chị Ngân Chi và bé Linh Lan đã lên tiếng nói giúp cho tôi, cuối cùng cảm ơn cô Hạ Vũ đã mở rộng lòng mình đón nhận một người như tôi đến sống cùng một mái nhà với cô”.
Phương Hạ Vũ nghe thấy câu cảm ơn này có gì đó không đúng lắm nên vội nói lãng sang chuyện khác: “Khỏi cảm ơn mỗi tháng anh trả tiền đầy đủ không quịt đồng nào là được rồi, ăn cơm thôi”.
Mạc Hạo Ngôn lắc đầu thở dài: “Tôi biết rồi nhất định không thiếu cô đồng nào đâu mà lo”, nói rồi anh khẽ cười khổ rồi cầm đũa lên ăn cơm.
Hôm nay, trời mưa rỉ rả cả ngày không ngưng, không khí lạnh bao trùm cả bầu không khí, sương mù kéo đến làm cho cảnh vật mờ ảo vô thực.
Mạc Hạo Ngôn đang đứng nhìn mưa rơi ngoài sân và lén nhìn trộm Phương Hạ Vũ đang đứng ngắm mưa ở dãy hành lang đối diện thì bất chợt có một người đàn ông bước đến đứng bên cạnh anh và hỏi: “Thầy cũng thích ngắm nhìn mưa rơi hả?”.
Mạc Hạo Ngôn quay qua bên cạnh tỏ chút ngạc nhiên vì anh vốn không quen người này: “Uh phải…mà thầy là…”.
Người kia hiểu ý của Mạc Hạo Ngôn liền lên tiếng giới thiệu trước: “Chào thầy, tôi tên là Hứa Thiều Trung là giáo viên dạy môn lý của khối 11 chắc thầy đây là giáo viên mới tới trường đúng chứ?!”.
Mạc Hạo Ngôn gật đầu tỏ vẻ khách sáo: “À dạ đúng tên của tôi là Mạc Hạo Ngôn rất