Mạc Hạo Ngôn nghe thấy Âu Dương Kỳ Tuấn nói vậy thì rất hiếu kỳ, rõ ràng chuyện của anh và Phạm Đông Nghi ngày hôm đó chỉ có hai người và Phương Hạ Vũ biết thôi thì tại sao Âu Dương Kỳ Tuấn cũng biết chuyện này, chẳng phải khoảng thời gian đó cậu ta đang ở nước ngoài hay sao?!
Mạc Hạo Ngôn lên tiếng phản bác: “Chuyện Hạ Vũ vì tôi mà từ bỏ gia đình tôi quả thật không hề biết nhưng tôi chưa bao giờ phản bội lại cô ấy hết”.
“Đừng có nói như mình là người tốt như thế chứ, bao nhiêu tổn thương trong tim của Hạ Vũ chẳng phải đều do mày mà ra hay sao?”.
Phương Hạ Vũ liền xen vào: “Đủ rồi Âu Dương Kỳ Tuấn”.
“Em đừng có để bị hắn ta lừa gạt thêm lần nữa, hắn ta thật sự không hề xứng đáng với em đâu”.
Phương Hạ Vũ nhíu mày: “Kỳ Tuấn dừng lại ở đây được rồi, đừng lôi quá khứ ra nói nữa bởi vì hiện tại đang rất tốt đẹp rồi cậu đừng làm cho mọi thứ rối tung lên nữa”.
Âu Dương Kỳ Tuấn nhếch môi cười lạnh: “Hạ Vũ à, mọi chuyện chưa phải là kết thúc đâu tất cả chỉ là mới bắt đầu mà thôi, phía sau còn rất nhiều chuyện thú vị lắm đó để xem tới khi biết hết em có còn đứng về phía của hắn ta nữa không”.
Âu Dương Kỳ Tuấn rời khỏi đó, Mạc Hạo Ngôn và Phương Hạ Vũ thì theo đuổi nhiêu suy nghĩ khác nhau trong đầu.
Phương Hạ Vũ nhìn theo bóng lưng của Âu Dương Kỳ Tuấn thầm nghĩ “Cứ ngỡ mọi chuyện đã qua, mình và cậu vẫn có thể làm bạn tốt của nhau nhưng sau bao nhiêu năm cậu vẫn cố chấp như vậy.
Mình, Hạo Ngôn và cậu từng là bạn thân thiết của nhau cơ mà, sao nhất định phải trở mặt với nhau đi đến bước đường này thì cậu mới vừa lòng hả Kỳ Tuấn”.
Buổi tối, Mạc Hạo Ngôn qua phòng của Phương Hạ Vũ tính hỏi rõ chuyện mà Âu Dương Kỳ Tuấn nói có phải là thật hay không thì đột nhiên cô nhận được cuộc gọi của Đỗ Quỳnh Hạ.
Đỗ Quỳnh Hạ gọi điện về cho Phương Hạ Vũ, cô lo lắng nghe máy: “Em nghe đây chị Quỳnh Hạ”.
Giọng của Đỗ Quỳnh Hạ vô cùng nghiêm trọng: “Hạ Vũ có phải em và Hạo Ngôn đã ly hôn rồi không?”.
Phương Hạ Vũ ngớ người ra bởi vì mấy năm nay Đỗ Quỳnh Hạ không có về thành phố Nam Xuyên thì làm sao mà biết được là cô và Mạc Hạo Ngôn đã ly hôn được chứ, cô cũng không muốn Đỗ Quỳnh Hạ lo lắng nên quyết định không nói sự thật.
“Sao chị lại hỏi lạ vậy? Em và Hạo Ngôn vẫn đang sống với nhau rất là hạnh phúc mà là ai nói chị bọn em ly hôn vậy hả?”.
Đỗ Quỳnh Hạ cau mày: “Hạ Vũ, em không tin tưởng chị đến nỗi giấu chị chuyện em ly hôn hay sao, năm đó cả gia đình đều phản đối chuyện em kết hôn với Hạo Ngôn hủy hôn với Kỳ Tuấn chị vẫn luôn đứng về phía em kia mà, đối với chị chỉ cần người nào mang đến cho em cuộc sống vui vẻ hạnh phúc thì chị ủng hộ thôi.
Gần đây Kỳ Tuấn đã nói với gia đình mình là em và Hạo Ngôn đã ly hơn hơn hai năm rồi khiến cho ba mẹ rất là đau lòng khi biết em sống khổ sở đó biết không.
Chị cũng quá thất vọng về Mạc Hạo Ngôn trong khi em một lòng yêu cậu ấy thậm chí bỏ cả gia đình của mình để đến với cậu ấy nhưng rốt cuộc em được gì ngoài hai chữ tổn thương.
Năm đó em vì cậu ta mà phải xấp lại xương tay bỏ lỡ cuộc thi dương cầm bỏ lỡ cả tương lai vậy mà cậu ta lại không hề trân trọng hay biết ơn em.
Nếu biết trước là Mạc Hạo Ngôn đối xử tệ với em như thế thì ngay từ đầu chị đã dứt quyết cản em đến với cậu ta rồi”.
Phương Hạ Vũ kinh ngạc: “Chị Quỳnh Hạ làm sao chị biết là