Sáng ra, hắn bước xuống bếp với tâm trạng đầy hào hứng (vì tối hôm qua được hôn những 2 lần =]]] *cười gian*). Nhìn cô gái nằm gục xuống bàn, bên cạnh là một quyển sách dạy làm bánh. Sao mà đáng yêu quá, hắn càng ngắm, càng muốn hun một cái. Con heo nhà hắn, từ khi làm ô sin đến nay đã có dấu hiệu nữ công gia chánh hơn. Mà khoan!! Sao mà mùi gì lạ lạ quanh đây!!
- Heo, thức dậy ngay!!
Con heo đang say sưa trong giấc mộng đẹp cũng phải giật mình vì tiếng hú của sói. Mắt nhắm, mắt mở.
- Làm gì mà la lối om sòm à!!
- Dậy xem thành quả kia kìa!!!
Dụi dụi con mắt ngó quanh, hình như có điều gì đó không ổn. Lò nướng còn mở à?? Suy nghĩ hồi lâu, con heo hét toáng cả lên:
- Chết rồi, tôi quên chưa hẹn giờ tắt rồi!!
- Cái đồ ngốc nhà cô, xén chút là nhà tôi thành tro bụi rồi!! - hắn tức giận, vừa la nó, tay vừa bấm nút OFF
Mắt nó ngấn nước, từng giọt chảy dài trên khóe mắt. Là nó khóc đấy!! Mắt gấu trúc mà còn thêm khóc nữa, khiến hắn rất buồn cười nhưng cố nhịn. Xem ra cô nàng biết lỗi rồi. Giọng hắn dịu xuống:
- Thôi, nín đi. Dù sao nhà cũng đâu cháy. Tôi và cô vẫn chưa thành tro mà!!
- Không...hức...không...phải... - nó nấc từng tiếng
- Không phải gì??
- Bánh...hức...khét rồi...
Gì chứ, con ô sin đáng ghét này. Thì ra nó khóc vì cái bánh ư?? Không phải là lo cho căn nhà và chồng tương lai thành tro bụi. Vậy nãy giờ hắn cứ tưởng....
- Kệ cô. Tôi đi học trước!!
- Phong!! Phải làm sao??
- Giục đi!!
- Nhưng đó là công sức của tôi!!!
- Kệ cô. Ai biểu ngu ngốc, hậu đậu!!
- Anh...
Hắn lạnh lùng bước đi, làm cho nó mặt cứ đần ra, không biết phải xử lí tình huống này như thế nào. Thôi thì, cứ để ông trời quyết định.
-------------------------
- Phong, đây đâu phải đường đến trường??
- Nhiều chuyện quá!!
- Phong, anh tính bắt cóc tôi à??
- Bắt cóc cô ai mua??
- Xí, chả dịu dàng tí nào??
- ...
- Nè, anh không bắt cóc tôi, thì chở tôi đi đâu???
- ...
- Điếc à??
- ...
- Con quái vật đáng ghét!! Trả lời đi!!
- ...
Sau một lúc độc thoại nội tâm. Nàng Đình Đình nhà ta được chàng Phong chở đến một cửa hiệu bánh. Oa! Bánh ở đây trông thật đẹp và ngon ơi là ngon *nuốt nước bọt*
- Anh chở tôi đến đây làm gì??
- Chọn một cái tặng Lam đi!
- ... - mắt nó tròn xoe, chớp chớp đầy ngưỡng mộ nhìn Phong. Con người này hôm nay sao mà đáng yêu quá đi!
- Đừng nhìn tôi bằng ánh mắt cún ấy nữa!!
- Anh nói cái gì?? - mặt nó hầm hầm, cái tên chết tiệt này, dám nói nó là cún sao?? Vừa mới khen được một vài câu. Giờ đã quay phắt lại 180 độ rồi.
- Anh là cái đồ đáng ghét, rắn độc @#^&...
- Tôi lấy cái này!! - hắn lơ câu nói của nó
- Vâng!! - cô nhân viên bán hàng thấy trai đẹp không khỏi bồi hồi, tay run run cầm chiếc bánh hình gấu nhìn hắn đầy ngượng ngùng.
Hắn cũng chả quan tâm, cầm tiền đưa cho cô lạnh lùng:
- Không cần thồi lại đâu!!
Nói đoạn, hắn nắm chặt tay cái con heo lải nhải nãy giờ lôi ra ngoài. Đẩy nó vào xe, đưa cái bánh kem cho nó:
- Đây!
- Hả?? Đợi tôi đưa tiền trả anh!!
- Không cần!!
- Sao lại không cần??
- Nói nhiều quá!!
- Nhưng ba má tôi dạy, không nên thiếu nợ ai bất cứ thứ gì!!
- Vậy cô hứa hãy thực hiện cho tôi một điều ước đi!!
- Điều gì??
- Chưa biết!
- Anh nói vậy, sao tôi thực hiện??
- Tới khi nào cần, tôi sẽ nói!
Đến trường. Điều nó ghét nhất là tiếng hò hét của nữ sinh. Hết khen hắn đẹp trai, rồi lại nói nó không xứng, hồ li này, hồ li lọ. Thật là quá đáng mà!! Lỡ mang tiếng hồ li rồi, đành làm hồ li luôn.
- Làm gì vậy?? - hắn nhìn hành động nó khoát chặt tay hắn, trong lòng hạnh phúc vô cùng, nói chung cứ như có