Chap này sẽ giới thiệu cho cả nhà biết câu chuyện của Lam nên không đề cập nhiều về hai nhân vật chính. Nhưng phần nào cũng là một nguyên nhân tạo khiến cho mối tình của hai nhân vật chính dường như đến hồi kết thúc.
----------------------------------------------------------
Sinh ra trong một gia đình dù giàu có, nhưng từ nhỏ cô đã ít có bạn. Bạn thơ ấu của cô chỉ có ba người: Phong, Linh và Nam. Người ta thường nói, bạn bè không nên chơi lẻ, mà nên chơi chẵn. Với cô, chẵn lẻ gì thì ba người đó cũng thân với nhau. Chỉ có cô là lại lẻ loi, đành nằng nặc xin cha cho đi học mẫu giáo để có bè có bạn.
- Ê, tôi nghe nói bạn Lam là con của xã hội đen.
- Eo ơi, ghê quá. Đừng kết bạn với nó. Mất công!
- Mình coi nhiều phim xã hội đen rồi. Bọn này khát máu lắm, không làm gì cũng kiếm chuyện, tránh cho lành.
-...
- Nhưng, các bạn à! Mình...mình...
Những đứa trẻ nhìn cô bằng nửa con mắt, xa lánh, kì thị cô. Buồn bã, biết thế cô đã nghe lời cha, ở nhà giống 3 người kia rồi.
- Bé nín đi, anh cho em cây kẹo mút nè!
- Cho em? Anh không sợ em sao?
- Không! Em xinh xắn thế mà khóc là xấu lắm!
- Anh tên gì ạ?
- Anh tên Khải. Còn em?
- Em là Ngọc Lam
Đó là lần đầu có người nói chuyện với Lam. Đó là người đã khiến cho tim Lam lệch đi một nhịp.
Thời gian qua mau, Khải vẫn ở bên Lam, vẫn bảo vệ Lam mỗi khi cô bị bạn bè trong lớp xa lánh, kì thị. Cho đến một hôm:
- Anh phải qua Pháp học âm nhạc rồi! Chắc anh sẽ không ở bên em được nữa!
- Anh Khải. Khi nào anh đi?
- Có lẽ là năm sau.
- Em sẽ đi cùng anh
- Em còn nhỏ mà. Ở nhà với cha mẹ không vui sao?
- Nhưng...
Khải cười mỉm, xoa đầu cô bé nhỏ.
Vốn có khiếu âm nhạc từ nhỏ, nay người thương lại đòi qua Pháp học âm nhạc. Đương nhiên, Lam rất muốn qua đó cùng cậu. Vì thế, cô năn nỉ cha cho mình học âm nhạc. Ông cứ lo lên, lo xuống. Sợ cô còn bé, đi nước ngoài một mình nguy hiểm, rồi sợ cô nhớ nhà,...Thật ra, bàn thì bàn cho có lệ, chứ với ông, cô là con gái rượu, nên chỉ lấy cớ như vậy để cô ở nhà thôi. Và rồi một hôm:
- Lam à, tao sẽ đi học thanh nhạc với mày.
- Linh quyết định rồi à?
- Ừ. Tình hình là hôm qua. Tao xem một bộ phim, nữ chính yêu nam chính, nhưng nam chính lại ngại nên chưa tỏ ra yêu nữ chính. Nên nữ chính đi biền biệt. Khi nữ chính đi rồi, anh ta mới nhận ra tình cảm của mình. 5 năm sau, cô ấy trở về, hai người đoàn tụ, ôm nhau khóc sướt mướt và trở thành vợ chồng.
- Vậy mày muốn đi với tao là để...
- Thì anh Phong đó, cứ trốn tránh tao hoài. Tao sẽ đi với mày. Vẹn cả đôi đường rồi còn gì. Có tao đi nữa, chắc cha của mày không lo gì đâu nhỉ?
- Ừ, có lẽ là vậy.
- Quyết định vậy nha.
Thế là ông trùm mafia gìa không còn cớ để giữ cô con gái yêu bên mình được nữa. Đành chấp thuận. Có điều, cô phải chờ đến năm học cấp II mới được đi.
Thời gian học cấp I với cô sao mà dài lắm. Để giết thời gian và để tô đậm tên tuổi trước, cô và Linh làm người mẫu nhiều tạp chí, đóng phim, ca