Chủ nhật, lúc 7h:
Nó dậy từ rất sớm, chuẩn bị đi chơi. Nó bận một chiếc quần jeans short trắng, áo crop-top khoét vai, tóc buột đuôi ngựa, mang giày thể thao. Nhìn rất ư là năng động. Nó mở cửa phòng rồi bước xuống lầu nhẹ nhàng, cố gắng không để ra tiếng động. Bỗng "cạch"
- Đi đâu đó - hắn mở cửa phòng, nhìn nó
- Ờ thì đi qua nhà bạn - nó
- Bạn nào?? - hắn
- Gia Mỹ. Là Gia Mỹ - nó
- Giỏi thật, việc nhà chưa làm mà đòi đi đâu - hắn
- Đi xong rồi làm, hihi - nó
- Lắm chuyện, dọn dẹp xong rồi đi - hắn
- Huh, đồ điên, anh có biết dọn nhà của anh mất cả ngày không hả - nó
- Vậy ở nhà - hắn
Nó ngoan ngoãn dọn dẹp mà thầm ước cho cái tên chủ đang cười thầm nó đi biệt tăm để nó còn được đi chơi với Lâm - người mà hiện giờ rất đặc biệt đối với nó. Ông trời đã thấy được ước nguyện của nó rồi thì phải, vì ngay sau đó:
"Tình yêu đâu phải ai cũng may mắn tìm được nhau,
Chẳng giống như chúng ta tìm được nhau rồi lại hoang phí duyên trời
Tại sao phải rời xa nhau mãi mãi
Biết đến khi nào, chúng ta
Nhận ra chẳng thể quên được nhau."
- Alo _ hắn nghe điện thoại
- Sao?!! Bọn chúng dám à?? Ok, 5 phút tao tới - hắn
- Này, heo con, tôi có việc phải đi - hắn cúp máy quay sang nói với nó
- Anh đi vui vẻ - nó mừng rỡ
- Cô không được đi đâu khi chưa có sự đồng ý của tôi, nhớ đó!!!
Dặn dò xong hắn vội vàng lên chiếc xe BWM của mình và đi thẳng một mạch để lại nhỏ đang hớn hở, không ngừng cảm ơn trời. Đời nào cơ hội trời ban tận tay mà đành đánh mất cơ chứ?? Nó hớn hở đến chỗ hẹn của Lâm.
-----------------------------------------------------
Tại khu vui chơi The Sky:
Lâm nhìn đồng hồ, 8h10 rồi thì phải, mà người thì chẳng thấy đâu. Haizz...
- Lâm!! - nó vẫy tay chào từ xa
Lâm cười, vậy là kế hoạch của Lâm đã được chuẩn bị đúng như dự kiến rồi.
- Đợi mình có lâu không - nó
- Với một cô gái xinh đẹp như Đình thì chờ cả đời cũng được - Lâm
Nó đỏ mặt nhìn Lâm, thật sự thì trước giờ chưa có một người con trai nào khen nó xinh đẹp cả, nó cũng biết sắc đẹp của nó cũng chỉ giới hạn. Không phải nó thấy rung động trước Lâm vì Lâm là người đầu tiên khen nó như vậy, mà nó cảm thấy rất ấm áp mỗi khi bên Lâm, Lâm luôn đem lại cảm giác nhẹ nhàng và ngọt ngào với nó.
- Đình Đình, bạn sao thế này?? Sao đơ ra vậy - tiếng nói của Lâm đã kéo nó ra khỏi những dòng suy nghĩ
- À, không có gì, hihi - nó cười tươi
- Mình chơi trò đó đi - Lâm chỉ tay vào trò ngôi nhà ma
- Tr..trò...đó..s..sao - nó
- Bạn sợ à?? - Lâm
- Kh...không, chơi thì chơi - nó
Nó chỉ mạnh miệng thế thôi, nghe là cũng biết nó sợ thế nào rồi. Khi bước vào cái nhà ma ấy, nó không dám mở mắt luôn vì bên trong toàn là tiếng hét rùng rợn với những ngọn lửa ma trơi, oan hồn bay lơ lửng khắp nơi, nhưng tiếng hú của chó sói, không gian đen tối và áaaaaa - tiếng la vang trời của nó khi bị một con ma (gỉa) nắm chân nó nhưng Lâm đã ở đó, ôm nó vào lòng, khiến nó cảm thấy bớt sợ hơn, nó đang có cảm giác mình đang yêu và được yêu.
------------------------------------------------------
Tại một quán kem:
- Mình xin lỗi, không ngờ bạn lại sợ như vậy - Lâm hạ giọng vẻ ăn