Mạc Chính Hoan trong lòng cười lạnh.
Quả nhiên, cuối cùng ngày này cũng tới rồi.
Nhất Bảo cảm nhận nam nhân đang kìm chế tức giận, bàn tay trong vest đen nhẹ nhàng xoa ngực hắn.
Thấy bảo bối trong lòng đang cố dỗ dành mình, hắn không khỏi cảm thấy dễ chịu hơn nhiều.
Họa Ca lấy một tập tài liệu để lên bàn rượu trước mặt.
Hắn dùng tay đẩy nó về phía nam nhân.
Mạc Chính Hoan vẫn như lúc trước, cầm lên ngó một vòng.
Hết thảy đều như kiếp trước, vẫn là một phi thuyền ăn chơi xa đọa, nhưng dưới hầm lại là một kho vũ khí cùng các loại chất cấm đắt đỏ.
Một quả bom được đặt trong một miếng bánh ngọt béo bở.
Nhìn thì thật ngon mắt nhưng cắn quá sâu sẽ nổ chết lúc nào không hay…
“Ừm… không tồi!”
“Hahaha! Tao đã nói mà!! Phi vụ này hoàn toàn có lời! Mày thử nghĩ xem, chỉ cần đầu thư vào đó một khoản lớn, sau này lợi nhuận đều sẽ về hết trong tay mày.
Nếu mày có thể mua đứt dự án này… không phải món hời này một mình mày ăn hết sao??”
Mạc Chính Hoan nhẹ nhàng vỗ về thiếu niên trong lòng, không khỏi cười lạnh một cái.
Kịch bản vẫn không thay đổi chút nào.
Bất quá thứ thay đổi duy nhất lại là hắn.
Trong lúc hắn đang suy tư, bỗng trên ngực được một ngón tay nhỏ uốn lượn vài đường.
- “Táo”
Hắn nhìn đến đ ĩa hoa quả bài trí trước mặt.
Mèo nhỏ trong lòng đang đòi ăn.
Nhất Bảo tầm nhìn hạn hẹp, vốn đang buồn chán lại thấy trong tầm nhìn có một thứ hấp dẫn cậu.
Đó chính là tháp hoa quả được đặt trên bàn.
Nhanh chóng đòi hỏi nam nhân, cậu thật muốn mở áo vest thưởng thức tất cả số hoa quả trên đó, bất quá cậu trong lòng có chút không thích tên đang ngồi phía kia.
Đành vẽ trong lòng nam nhân vài đường.
Mạc Chính Hoan với lấy một miếng táo được gọt vỏ cắt tỉa sạch sẽ, đút vào trong phần áo khoác được trùm kín.
Tiếng lộp rộp nhanh chóng phát ra.
Hắn bây giờ còn có thể tưởng tượng mèo nhỏ đang híp mắt hưởng thụ.
“Tao sẽ suy nghĩ thềm về nó, bất quá vẫn phải kiểm tra lại xem có lỗ hổng hay không.
Cho tao người cầm đầu dự án này đi… có lẽ sau khi nói chuyện… biết đâu tao lại mua đứt nó thì sao?”
Họa Ca vui sướng đến run người khi nghe hắn nói, chỉ cần hắn đồng ý mua lại dự án này… Ông ta sẽ giúp gã đạp đổ Họa Lâm, hắn sẽ trở thành Họa Tổng!
“Haha!! Được được! vậy tao sẽ nói chuyện với bọn họ, để bọn họ liên lạc với mày.
Yên tâm đi, tao là bạn mày mà!! Chắc chắn sẽ thu về không ít lời đâu Chính Hoan!!”
Mạc Chính Hoan nhìn gã vui sướng đến sắp nhảy lên.
Dựa lưng vào sofa, bàn tay lớn nhẹ nhàng xoa lưng Nhất Bảo.
Hắn đến đây cũng chỉ để ngỏ ý sẽ mua lại dự án đó.
Đến giờ điều duy nhất hắn để tâm là thiếu niên đang vẽ loạn trong ngực hắn.
- Coca
- Lê
- Nho
- Ổi
- Cái gói màu đỏ!
Ngón tay nhỏ liên tục qua lại trong lồ ng ngực khiến hắn cảm thấy cả người nóng lên.
Ăn một lần sẽ nghiện đúng là có thật.
Giờ hắn thật muốn đè cậu tại chỗ này *** loạn một trận.
Bất quá… không được! Hắn muốn cậu nằm trên giường của hắn hưởng thụ sủng ái, không phải nơi dơ bẩn như này…
Họa Ca thấy đã hết việc cần làm chuẩn bị rút