Edit + Beta: Tris
Sau khi tiệc cưới kết thúc, không ít ánh mắt nhìn Trình Tấn đã thay đổi.
Người không biết nội tình đều cho rằng: Trách không được lúc trước Trình gia trực tiếp đuổi thẳng mẹ con Dương Huệ ra khỏi nhà, hóa ra là vì đứa bé đó là con gái nuôi a, người ta vì tập đoàn Trình thị bán mạng hai mươi năm, kể cả nhận đứa bé là con nuôi thì cũng không nhất thiết cần nhà họ chia tài sản a, còn để thiên hạ nói người ta là con gái riêng, thanh danh xấu như vậy, cũng thật là quá hung ác đi.
Còn những người từng chứng kiến khúc mắt của hắn và Dương Huệ thì trực tiếp mắng Trình Tấn là hỗn đản: Cái người này thật là, căn bản là không tin tưởng Dương Huệ, chính mình cũng kết hôn còn tưởng người ta đội nón xanh cho hắn, bản thân có hai đứa con lại từng li hôn, người ta không nói gì quay về, chỉ mang theo một đứa con gái liền bị bắt bẻ, nghe nói hắn đối với đứa nhỏ kia còn không tốt.
Dương Huệ dưới cơn nóng giận mới đem đứa nhỏ rời đi.
Người ta vì công ty bán mạng, trở về còn đối xử tốt với hai đứa con của hắn, nghe nói bà ấy còn cứu mạng hắn; ông ta như này chính là ví dụ điển hình của bạch nhãn lang a.
Dương Huệ một mực chừa cho hắn chút mặt mũi, không nghĩ tới để cho con gái người ta bị người khác tùy ý chửi bới trong hôn lễ của con trai mình, thật sự là vong ân bội nghĩa.
Trình Na nghe được những lời này thì gấp đến mức muốn khóc, cô muốn tranh luận vài điều thì bị Trình Trạch giữ lại.
Những người này nói không sai, cái này là bọn họ phải chịu.
"Bố, cảm ơn ngài." Ra khỏi khách sạn Trình An khom người hướng Khang Trạm nói cảm ơn.
Cảm giác được người khác bảo hộ thật sự quá tốt, cô rất cảm kích ông.
Nếu như hôm nay cô tự mình mở miệng chắc chắc kết quả sẽ không tốt như vậy, không chừng còn làm mất mặt bố Tống, bởi vì nhất định ông sẽ ra mặt vì cô.
Với thân phận của ông, việc này đúng là không tiện để ông ra mặt.
"Ngươi còn không biết nói tiếng cảm ơn sao?" Nhìn con dâu đã chân thành nói cảm tạ, Khang Trạm nhìn về phía con trai.
Sự việc ngày hôm nay đều là chủ ý của nó, ông đã cam tâm tình nguyện làm theo, dù gì cũng phải đổi được một tiếng cảm ơn của nó chứ.
"Con chuẩn bị cho ngài một phần lễ vật đặc biệt, đã đưa đến Khang gia." Khang Tây Triết không nói cảm ơn, nói xong câu đấy anh kéo Trình An rời đi.
Nghe nói mình có lễ vật, Khang Trạm tâm tình không khỏi háo hứng lên, trên đường trở về còn giục lái xe chạy nhanh hơn mấy lần.
Sau đó Khang Trạm tuyên truyền khắp nơi, kéo về không ít đơn đặt hàng cho con trai, đương nhiên những việc này đều là chuyện sau này.
Trên đường về nhà Trình An đặc biệt vui vẻ, cái cảm giác được người khác bảo hộ thật sự quá tốt; rõ ràng đã có bố Khang nói giúp cô nhưng trên mặt bố Tống vẫn tràn đầy lo lắng, còn có Khang Tây Triết vẫn một mực nắm chặt tay cô.
"An An yên tâm, về sau em chính là bảo bối trong tay mọi người." Khang Tây Triết khẽ hôn trán của cô đồng thời trong lòng thầm nghĩ: "Càng là bảo bối trong tay anh!"
—— —— ——
Một năm sau
Công ty người máy ZA trải qua một năm sửa chữa, điều chỉnh cùng thử nghiệm cuối cùng cũng tiến vào bước sản xuất hàng loạt, mặc dù là sản xuất số lượng lớn nhưng mỗi đợt cũng chỉ khoảng 600 sản phẩm; ZA chỉ phụ trách kỹ thuật nên một năm nay Khang Tây Triết rất là bận rộn.
Gần như nửa năm này đều phải tăng ca, công việc của Trình An vẫn đều đều ổn định.
Ban đầu khi anh tăng ca cô sẽ ở nhà chờ anh với Cam Cam nhưng về sau thấy anh đi đi về về quá cực khổ, ngẫu nhiên cô cũng đến công ty với anh.
Người máy mang tên làm bạn này mang trong mình tâm huyết rất nhiều năm của công ty, cho nên một năm này qua đi nhân viên trong công ty đều phá lệ hưng phấn.
Vì vậy khi người ngoài duy nhất được tiến vào công ty là Trình An đến, bọn họ luôn luôn giống như phát hiện ra đại lục mới, luôn giới thiệu với cô cái này cái kia là kiệt tác của mình; đến mức mỗi lần cô đến đều bị Khang Tây Triết trực tiếp mang vào văn phòng, không cho bọn họ một cơ hôi mở miệng nào.
Hôm nay Trình An đến là cuối tuần, vừa vặn là lúc Khang Tây Triết tham gia một hội nghị trọng yếu của chính phủ; Trình An nghe nói chính phủ muốn đưa kỹ thuật này vào bệnh viện, để người máy hỗ trợ dọn dẹp phòng bệnh nhân cùng chăm sóc.
Hợp tác lần này nếu có thể đàm phán thành công vậy về sau ZA liền trở thành xí nghiệp được nâng đỡ trọng điểm, đối với tương lai phát triển thật sự có lợi ích rất lớn.
Trong công ty, mọi người vừa khẩn trương vừa hưng phấn cho nên vừa nhìn thấy cô cả đám liền xông tới, Trình An thấy một màn này tranh thủ thời gian lui lại phía sau hai bước: "Tôi cũng chưa có tin tức đâu, thật đó ." Cô ở nhà chờ quá bất an nên đến công ty cùng chờ với mọi người.
"Bà chủ, chúng tôi có thể xin cô giúp một chuyện sao?" Trong đó có một người lên tiếng.
Thứ lỗi cho cô, dù đã qua một năm, cô cũng thường xuyên đến đây nhưng nhân viên ở đây cô thật sự không nhớ được mấy người.
Khang Tây Triết chỉ giới thiệu qua một lần, làm sao cô có thể nhớ được chứ.
"Chị An An, đừng để ý bọn họ.
Đây là họ ước ao đố kị thôi." Lý Tô nói xong tranh thủ thời gian đưa cô vào văn phòng Khang tổng; ông chủ đã nói, không thể để đám người bên ngoài đến quá gần bà chủ.
Hôm nay là cuối tuần nhưng mọi người đều đến công ty đầy đủ để chờ tin tức, cái hội nghị này xếp vào cuối tuần cũng vì do có cấp trên tham gia.
Trình An ngồi trong văn phòng anh một lúc, cô cũng có chút khẩn trương, người luôn luôn cẩn thận beta như cô ngày hôm qua đang làm việc lại mắc sai lầm, may mắn là chị Hạ kịp thời phát hiện.
Lúc chuông điện thoại vang lên, tay Trình An đều run run, lúc cô chờ điện thoại của biên tậpkhi xuất bản cuốn sách đầu tiên cũng không có khẩn trương như vậy.
"Vợ ơi, xong rồi!" Nghe được âm thanh kích động của anh, trái tim đang lơ lửng của Trình An cuối cùng cũng buông xuống.
Cúp điện thoại xong cô vội vàng đẩy cửa ra, nói với nhân viên bên