Chương 104
Sáng sớm cuối tuần, trong phòng ngủ của Triệu Mạt Thương, Thương Mặc dựa vào trên giường sống chết không chịu để cho Triệu Mạt Thương rời giường.
"Tiểu Đản, chị muốn đi Huyện Thanh Thủy điều tra......" Triệu Mạt Thương an ủi Thương Mặc, "Em ngoan ngoãn dậy xử lý chuyện của mình, nghe lời."
"Không muốn." Môi Thương Mặc không ngừng mà để lại dấu vết ở trên da thịt của Triệu Mạt Thương, "Em muốn đi theo chị."
"Nhưng em rõ ràng rất bận rộn a." Triệu Mạt Thương nhíu lông mi lại, rất đau lòng nhìn Thương Mặc, "Em ngủ một hồi nữa đi, sau đó lại bộn rộn, hửm?"
Đoạn thời gian gần đây, cô không biết cuối cùng chuyện gì xảy ra, chỉ biết đến là, Thương Mặc có thể đúng hạn đưa cô đi làm, buổi tối lúc ngủ nhưng lại rất dễ dàng đã ngủ say.
Lúc trước Thương Mặc không phải như thế, mỗi lần đều phải muốn cô rất lâu mới bằng lòng ngủ, mà gần đây, có đôi khi cô tắm rửa xong đi ra, đều phát hiện quần áo trên người Thương Mặc cũng còn không đổi, tắm cũng còn chưa tắm chỉ dựa vào đầu giường nghiêng đầu ngủ.
"Mặc kệ, em muốn đi theo chị." Thương Mặc tay nắm thật chặt, trong thanh âm không có chút nào do dự, "Em gần đây bận rộn, phỏng chừng cùng Cận Phi Hàn, hoặc là Lệ bí thư có quan hệ."
Lấy thế lực của Lệ bí thư, muốn biết quan hệ của nàng và Triệu Mạt Thương, thân phận của nàng, hoàn toàn là chuyện vô cùng dễ dàng.
Bang phái nhỏ rục rịch, chuyện này trước kia chưa bao giờ xảy ra, hoặc là Cận Phi Hàn dự định dời đi sự chú ý của nàng tùy thời mang Triệu Mạt Thương đi, hoặc là chính Lệ bí thư muốn đem nàng từ trong sự kiện lần này dẫn dắt rời đi, để dễ đối phó Triệu Mạt Thương.
Vô luận là loại tình huống nào, Triệu Mạt Thương đều hết sức nguy hiểm, cho dù nàng đã phái người bảo vệ Triệu Mạt Thương so với ban đầu không chỉ gấp đôi, nàng vẫn không thể yên lòng.
"Tiểu Đản. . ." Triệu Mạt Thương có chút áy náy mà sờ sờ mặt nàng, thở dài nói, "Đều là bởi vì chị em mới....."
"Ai nha, rời giường, rời giường." Thương Mặc bỗng nhiên đem Triệu Mạt Thương ôm lấy, cắt đứt lời nói của cô, "Vô luận như thế nào em cũng muốn cùng đi với chị."
Kinh ngạc nhìn nhìn nàng vài giây, Triệu Mạt Thương tự nhiên cười nói, "Được rồi."
"Hắc. . ."
Xe ở trên đường lớn vững vàng chạy đi, Thương Mặc lần này không có tự mình lái xe, mà để cho một ám vệ phụ trách lái xe, chính mình thì cùng Triệu Mạt Thương ngồi ở đằng sau.
"Chị nói, trong sợi dây chuyền của tiểu quỷ kia có khắc chữ?" Thương Mặc nghe lời nói của Triệu Mạt Thương, như có điều suy nghĩ sờ lên cằm, "Triệu Niệm Chiêu thu thập những chứng cứ kia đến nay còn tìm không được, em đoán những chữ kia nói nên cho chúng ta biết chứng cứ giấu ở địa phương nào."
"Ừm, chị cũng nghĩ như vậy." Triệu Mạt Thương vẻ mặt ngưng trọng gật đầu, "HBAB 32, em nói xem sẽ là cái gì?"
"Ah. . ." nhẹ nhàng cười nhạt, "Rất dễ đoán, thế nhưng, nhiều lắm, không biết hắn để ở cái nào đây."
"Sao?" Triệu Mạt Thương hơi nghi hoặc một chút mà nhìn nàng, vẻ mặt không rõ ràng cho lắm, "Cái gì?"
"Haha, chị không có chơi qua trò chơi suy luận sao." Thương Mặc thân mật ngang nhiên xông qua hôn một bên mặt của cô, Triệu Mạt Thương oán trách liếc nàng một cái, nhẹ tay véo phần thịt mềm bên hông của nàng, "Có người khác. . ."
Thương Mặc nghe vậy, liếc nhìn phía trước chỗ tài xế điều khiển, xấu xa cười, "Yên tâm, hắn sẽ không nói gì."
Nheo mắt lại với vẻ mặt cảnh cáo, Triệu Mạt Thương ngữ khí thập phần nguy hiểm, "Từ giờ trở đi không cho phép em làm càn."
"Ách. . ." Thương Mặc gãi đầu, thấy vẻ mặt của cô nghiêm nghị, đành phải ngoan ngoãn mà nói, "Chị đem dãy chữ cái này, đều đẩy về sau một vị trí thử xem."
Sử dụng mật mã trên là thủ đoạn rất thường dùng, bất quá người bình thường chắc là sẽ không muốn dùng, cũng chỉ có Triệu Niệm Chiêu một người chưa từng được huấn luyện chuyên ngành mật mã cách chuyên nghiệp như vậy, rồi lại biết một chút kiến thức liên quan đến cảnh sát mới có thể dùng a!.
"ICBC?" Triệu Mạt Thương dựa theo Thương Mặc nói mỗi bên đẩy về sau một vị trí, "Ngân hàng?"
"Đúng." Thương Mặc gật đầu, nói tiếp, "Chắc là tại ngân hàng, có một két sắt đảm bảo nào đó."
Dựa theo tư liệu biểu hiện, Triệu Niệm Chiêu chưa từng ra khỏi tỉnh, chỉ ở thành phố Y, thành phố X xuất hiện qua, hai cái thành phố nhiều ngân hàng như vậy, ai cũng không biết hắn đặt ở chỗ nào.
Hơn nữa, HBAB 32, HBAB đều cần phải đẩy về sau một đơn vị, như vậy 32 có cần đẩy về sau một đơn vị hay không?
Thở dài, Triệu Mạt Thương suy nghĩ một lúc lâu, lắc đầu, "Triệu Niệm Chiêu lưu lại manh mối quá ít."
"Khẳng định ở một địa phương nào đó còn lưu lại đầu mối gì, chờ chúng ta đi huyện Thanh Thủy tìm một chút đi." Thương Mặc rất là bình tĩnh nói, "Triệu Niệm Chiêu người này, phải rất thận trọng."
Chắc là sớm suy tính nhiều trường hợp mới có thể lưu lại đầu mối phân tán như thế.
Dây chuyền ở trên người con gái, mục đích của đối phương từ trưởng làng Giếng làng Vịnh thuận tiện nói cho Triệu Mạt Thương biết, đoán chắc Triệu Mạt Thương sẽ đi Thanh Thủy Huyện thực địa điều tra.
Là một người đối với Triệu Mạt Thương rất hiểu biết.
Còn có. . . Triệu Niệm Chiêu, và Triệu Đình Hành đều họ Triệu, lại là quan hệ ra sao?
Trải qua 3 giờ chạy xe, xe cuối cùng đã tới huyện Thanh Thủy.
"Tiểu Đản, chị muốn trước tiên đi nơi ở lúc đầu của chú chị một chuyến." Vừa đến huyện Thanh Thủy, đối với tưởng niệm về chú ùn ùn kéo đến mà dâng lên trong lòng, Triệu Mạt Thương tâm tình có chút sa sút nói.
"Tốt, em đi cùng chị." Thương Mặc quét mắt bốn phía, nắm tay Triệu Mạt Thương, "Nhìn chú chị."
Triệu Mạt Thương nghiêng đầu nhìn Thương Mặc, đổi nắm tay thành mười ngón giao nhau, "Tốt."
Cũng tốt, để cho chú biết cô đã có người yêu rồi, nói cho chú những chuyện kia, nói cho chú biết mặc dù người bên cạnh cô là phần tử xã hội đen, cũng sẽ không làm chuyện gây tai họa cho lương dân.
Chú của cô nhất định sẽ không trách cô.
Sau khi Triệu Đình Hành bị giáng chức đến huyện Thanh Thủy, vẫn là thời gian rất nghèo khó, chỗ ở cũng là một cái nhà nhỏ thoạt nhìn vô cùng cũ nát.
Triệu Mạt Thương đi tới