Chó mắt hai mí
Chuyển ngữ: Diên
Chó sục bò phẫu thuật cắt mí đã tỉnh táo lại rồi, tuy cơ thể nó toàn là cơ bắp to bự nhưng bị đám người vây xem không rõ lí do nom có vẻ yếu đuối bất lực lắm, mờ mịt nhìn chủ nhân đang cười điên cuồng không ngừng.
Đường Ngật thấy rõ dấu vết vừa làm phẫu thuật trên mí mắt nó, vết khâu thẳng tắp gọn gàng, từ đó có thể nhìn ra người làm phẫu thuật cho nó có kĩ thuật vô cùng tốt.
Chủ nhân của nó đang cầm ảnh trước khi phẫu thuật của nó hân hoan chia sẻ niềm vui của hắn với mọi người.
“Phẫu thuật hai mí xong cái khác bọt hẳn ha ha ha! Này các cô các cậu xem đôi mắt nhỏ này, giờ to hơn hẳn, từ nay không ai dám nói nó mắt nhỏ nữa! Trùm Bôn Ba nhà tôi từ nhỏ đã bị người ta nói ti hí mắt lươn, một đao này bổ xuống quả là khí chất khác biệt!”
“Không chỉ một đao.” La Chú nói, “Là trái phải tám đao.
Đừng cười nữa, giữ chút mặt mũi cho Trùm Bôn Ba đi.”
Chó sục bò đáng thương chớp mắt, r3n rỉ ư ư.
Chủ nhân của nó cuối cùng cũng cất điện thoại, ôm lấy con chó đang đứng ngồi không yên.
Hắn cố nhịn nhưng vẫn không thoát ra khỏi đôi mắt hai mí kia, biểu diễn một màn ngửa đầu lên trời cười ha hả đi từ bệnh viện ra ngoài.
Đường Ngật nhìn chằm chằm chó sục bò vừa mới cắt hai mí không chớp mắt, thẳng đến khi bóng dáng đôi chủ chó khuất khỏi tầm mắt mới quay đầu ngạc nhiên nhìn La Chú: “Chó cũng làm phẫu thuật thẩm mỹ được ạ?”
La Chú có thể đọc được từ trong đôi mắt trong veo ấy một câu khác: “Anh còn biết làm phẫu thuật cắt mí nữa!”
Hắn bất đắc dĩ cười cười, giải thích: “Đây không phải phẫu thuật thẩm mỹ… À không, thực tế mà nói thì đúng là có hiệu quả thẩm mỹ thật nhưng mục đích của phẫu thuật không phải thế.
Đây chỉ là một thủ thuật chữa bệnh, nó bị bệnh.”
Con chó sục bò Trùm Bôn Ba kia là khách quen của bệnh viện.
Từ khi được mang về nhà là chủ nó đã phát hiện nó ch ảy nước mắt nghiêm trọng, ghèn mắt cực nhiều, sáng ra thức dậy việc đầu tiên là rửa mắt lau ghèn cho nó.
Tìm hiểu trên mạng hồi lâu, ban đầu cho là thức ăn có vấn đề nhưng đổi vài loại rồi mà tình hình vẫn không khá hơn chút nào.
Chó sục bò mắt nhỏ, ngày thường chỉ thấy được hai co ngươi đen thui, vì thế nên rất lâu sau đó chủ nó mới phát hiện lòng trắng mắt có màu đỏ hồng bất thường, vội vàng đưa nó tới bệnh viện thú y.
Sau khi La Chú chẩn đoán, Trùm Bôn Ba bị bệnh quặm mi.
Quặm mi hay còn gọi là lông mi mọc ngược, Trùm Bôn Ba là trường hợp bẩm sinh khiếm khuyết.
Do mắt quá nhỏ nên cơ mí mắt quá yếu không đủ để chống đỡ dẫn đến viền mắt và lông bên ngoài cọ xát với kết mạc và giác mạc mắt, k1ch thích mắt dẫn đến tạo ra nhiều ghèn và nước mắt.
Sau này một số bệnh về mặt ví dụ như cơ mắt co giật cũng có thể dẫn đến quặm mi, chó ở độ tuổi nào cũng có thể mắc bệnh này.
Mí mắt tồn tại là để bảo vệ mắt, vì thế nên bộ phận tiếp xúc với mắt cũng phải trơn ướt mềm mại.
Tác dụng của mí mắt là để che ánh sáng, chống bụi bặm nhưng khi nó bị quặm vào bên trong thì sẽ k1ch thích trực tiếp đến nhãn cầu.
Con người cũng có bệnh này, nhưng động vật mắc bệnh phiền phức hơn con người ở chỗ trên mí mắt nó cũng có lông.
Chó bị quặm mi thường bị đau, đỏ mắt, dễ ch ảy nước mắt, sợ ánh sáng, ngứa ngáy khó chịu, nặng hơn có thể gây tổn thương giác mạc ảnh hưởng tới thị lực của chó.
Phẫu thuật cắt mí là tiểu phẫu đơn giản, La Chú đề nghị nên xử lí càng sớm càng tốt.
Ban đầu chủ nhân Trùm Bôn Ba không muốn làm phẫu thuật lắm, bởi vì ngoại trừ hơi nhiều ghèn thì nó cũng không có vấn đề gì khác nữa nhưng nếu làm phẫu thuật thì sẽ xuất hiện những nguy hiểm khác.
Hắn còn nghe nói có chó vừa tiêm thuốc tê đã chết rồi.
Sau đó tình trạng ngày càng trở nặng, Trùm Bôn Ba liên tục bị viêm kết mạc tái đi tái lại nhiều lần, bấy giờ chủ nhân nó mới suy nghĩ thông suốt, tranh thủ tới tìm La Chú làm phẫu thuật.
Đường Ngật càng thêm kính nể La Chú, hắn không chỉ chữa bệnh cho thú cưng mà còn có thể làm phẫu thuật cắt mí cho chúng nó nữa.
La Chú lắc đầu, giơ tay lên mắt làm mẫu: “Phẫu thuật bên ngoài mí mắt gọi là cắt hai mí, phẫu thuật bên trong mí mắt thì gọi là tái định vị mí mắt.”
Đường Ngật cười khanh khách: “Mấy em mèo dường như đứa nào cũng mắt to tròn hết, chắc là ít gặp phiền não như này nhỉ?”
La Chú cười cười: “Con người còn mắc bệnh nữa là mèo.”
“E hèm.”
Một tiếng ho khan giả trân cắt ngang cuộc trò chuyện của hai người.
Đường Ngật và La Chú cùng nhìn ra phía phát ra tiếng ho.
Một vị nữ sĩ dáng người hơi mập đứng cạnh khung cửa, tay cầm lồ ng vận