Edit: NAI HỒNG TÀ RĂM
Beta: ngo quynh
- ---
"Mọi người cứ đi trước, chắc ta phải ngồi trong đây khá lâu á......" Đỗ Triển Vinh bịt mũi, xấu hổ nói.
Sáng nay cậu ta còn chưa ăn gì, tự nhiên giờ bị tiêu chảy là sao?
Kì lạ hết sức.
"Để hai người ở lại chăm sóc cậu đấy, có yêu cầu gì thì hô một tiếng.
Bọn tôi đi trước, kiểm tra thêm lần nữa, nếu hiện thêm manh mối sẽ kể cho." Quý Lăng Vi mang theo nhóm Ngô Hữu Tài rời đi, để hai người ở bên ngoài chờ Đỗ Triển Vinh.
Dựa theo định luật phim kinh dị, hành động một mình sẽ chết, đại thiếu phu nhân Hương Nhi còn chưa có con, khả năng cha đứa bé là nhị thiếu gia rất lớn.
Nếu nhị thiếu gia đang giải quyết nổi buồn đột nhiên đi đời nhà ma, thì nhiệm vụ khảo hạch sao hoàn thành?
"Được." Đỗ Triển Vinh rặn muốn đứt hơi, tiếng phẹt phẹt không hồi kết.
- -
"Bạch ca, hiện tại anh có cái gì manh mối gì không? Chúng tôi đều dùng thân phận người hầu trà trộn vào, còn ký khế ước bán thân, không thể tùy tiện đi lung tung, muốn dò la tin tức cũng phải tìm cơ hội." Ngô Hữu Tài thở dài.
"Nhiệm vụ đều giống nhau hết à?" Quý Lăng Vi tò mò.
"Đều thi chung một đề." Ngô Hữu Tài gật đầu, làm khẩu hình "Đại thiếu phu nhân".
Quý Lăng Vi hiểu, xem ra nhiệm vụ của mọi người đều có liên quan đến nhau.
"Hm......!Nói như thế nào nhỉ, điều tra càng nhiều, thưởng càng cao, còn có khả năng kích hoạt nhiệm vụ ẩn nữa đó." Ngô Hữu Tài thấy cậu là người mới, không có kinh nghiệm nên ngứa miệng nói vài câu để cậu hiểu hơn.
"Thì ra là thế." Quý Lăng Vi gật đầu.
"Nhưng khó ăn lắm, ông bà ta có câu biết càng nhiều chết càng nhanh quả nhiên không sai mà, haiz~" Ngô Hữu Tài lại thở dài.
"Cảm ơn." Quý Lăng Vi nhìn Ngô Hữu Tài, nghiêm túc nhớ kỹ mặt đối phương.
Người này không tồi, về sau nên làm thân.
"Tất cả người chơi đều tập trung ở đây hết sao?" Đáng lẽ Quý Lăng Vi đã trao đổi tin tức với mọi người trong bữa tiệc, vì gặp chuyện bất đắc dĩ nên kéo dài tới bây giờ.
"Đa số ở đây, còn có vài người nữa đi nơi khác điều tra rồi." Ngô Hữu Tài nói tới đây, thấp giọng, "Đêm qua có hai người nói muốn đi nghe lén, xem thử đại thiếu phu nhân động phòng với ai."
"Nghe được không?" Quý Lăng Vi nhớ, khi cậu mở cửa sổ loáng thoáng nghe được tiếng động bên ngoài, vậy mà thật sự có người kìa?
"Không biết, lúc chúng tôi phát hiện ra bọn họ đã chết rồi, cổ bị vặn gãy, lỗ tai và đầu lưỡi cũng bị cắt luôn." Ngô Hữu Tài nghĩ đến cảnh tượng kia liền rùng mình.
Thời điểm Quý Lăng Vi mở cửa sổ xem tờ giấy, cảm thấy bên ngoài có người, chỉ thuận miệng nhắc có một câu, Đỗ Cảnh Hòa nói không có, sau đó xung quanh im thin thít.
- -
Đến phòng thuốc, Quý Lăng Vi đi một mạch không cần phải hỏi hạ nhân trong phủ.
Nhóm người chơi vốn dĩ không biết đường, đành theo sau tám chuyện với Quý Lăng Vi.
Có người bắt chuyện, Quý Lăng Vi cũng trả lời qua loa vài câu, không nhớ tên, chỉ nhớ đặc điểm bề ngoài của họ, phân biệt ai với ai là đủ rồi.
"Phòng thuốc mới vừa tìm xong mà?" Dược đồng đang thu dọn đồ đạc bị lật lung tung, thấy lại có người tới liền ngừng tay, đôi mắt đen nhánh bình tĩnh nhìn họ.
"Vẫn chưa tìm dưới giếng nước." Quý Lăng Vi lễ phép cười.
"Sư phụ té ở gần đó nên miệng giếng đã bị bịt kín, ta phải lấy nước từ lỗ thông hơi*." Dược đồng dẫn Quý Lăng Vi đi xem giếng nước.
Tảng đá lớn đè lên miệng giếng, nhìn thôi đã thấy nặng, phải nhiều người nâng mới nổi.
Lỗ thông hơi đục ở một sườn khác, thông với nước trong giếng.
Quý Lăng Vi bơm một ít lên thọc tay vô thùng, đầu ngón tay dính nhớp, ngửi ngửi, quả nhiên là mùi kì lạ kia.
Dược liệu, hương liệu, còn có mùi thối.
"Tôi cũng muốn ngửi." Ngô Hữu Tài thò lại gần.
Quý Lăng Vi nhường vị trí, Ngô Hữu Tài nghiêm túc ngửi mùi nước.
N:"Nước thì có mùi gì được? Thần kinh!
M:"Vẫn nên tránh xa xa ra thôi, rợn gáy vl"
K:"Lão Ngô, thế nào?"
F:"Hm..tươi mát, thơm thơm, lại độc đáo......"
Người chơi nhỏ giọng bàn tán, Quý Lăng Vi đứng đằng sau nhận khăn vải dược đồng đưa, cậu lau tay, sau khi nói cảm ơn, lại hỏi đám người: "Cùng nhau nâng hay sao?"
"Không ổn lắm đâu, để tôi và mấy cậu kia nâng cho." Ngô Hữu Tài chỉ người chơi thân thể khoẻ mạnh.
Chỉ là nâng cục đá, chẳng phải xuống giếng vớt thi thể, còn có Ngô Hữu Tài tự ra tay, những người kia không phản đối.
Quý Lăng Vi lặng lẽ quan sát, phát hiện Ngô Hữu Tài rất có tiếng nói trong nhóm, chắc do anh là người chơi lâu năm? Tính cách cũng tốt, không ngại truyền thụ kinh nghiệm cho người chân ướt chân ráo vào trò chơi.
Lẻ tẻ vài thành phần ỷ mình từng chơi một hai phó bản, khinh