“Đây không phải là nơi để nói chuyện, theo tao đến chỗ này.” A Tả bảo Quý Lăng Vi đuổi kịp.
“Đi đâu thế?” Ngô Hữu Tài ở phía xa nhìn thấy, phất tay với cậu.
“Muốn gọi bọn nó tham gia cùng không?” A Tả cười, “Nhiều người tham gia, khả năng giết Boss càng cao, tích phân càng nhiều.
Nhưng quá nhiều người sẽ ảnh hưởng đến tiền lời, cái này phải xem quyết định của mày.”
“Đi thôi.” Quý Lăng Vi không muốn kéo Ngô Hữu Tài, Vương Đức Phát vào rắc rối.
Có cậu tham gia chắc chắn sẽ có chuyện ngoài ý muốn xảy ra.
“Bận chút việc, tôi sẽ trở về liền.” Quý Lăng Vi làm khẩu hình với Vương Đức Phát.
A Tả cười cười, rất vừa lòng với sự thức thời của cậu.
“Bạch ca sẽ không gặp nguy hiểm đâu ha?” Ngô Hữu Tài lo lắng.
“Tôi cảm thấy sẽ không bị gì đâu.” Trước giờ Vương Đức Phát chưa từng cảm nhận được loại cảm xúc thất thố kinh hoảng từ Quý Lăng Vi, người gặp Quý Lăng Vi mới là kẻ sẽ gặp nguy hiểm.
*****
Quý Lăng Vi đi theo A Tả vào một sân trống, nơi này có vài người chơi chờ sẵn, thấy Quý Lăng Vi tiến vào, sôi nổi quan sát từ trên xuống dưới thật kỹ.
W: “Vác theo người mới làm gì thế, chỉ tổ thêm phiền.”
U: “A Tả ca… Cậu ta, có được không vậy?”
“Không được cũng phải được.” A Tả thần thái sắc bén, sau cái chết của Lục quản gia gã không còn thân thiện như lúc mới hợp tác nữa.
“Chào mọi người, cứ gọi tôi là Quý Bạch.” Quý Lăng Vi rất lễ phép, cũng rất thân thiện: “Nếu có chuyện gì muốn tôi giúp, cứ việc nói thẳng, tôi rất vui lòng hỗ trợ.”
Phiền ở chỗ là người được giúp quá nhiều sẽ gặp phải một số nguy hiểm nhỏ.
Tỷ như cậu chỉ giúp Đại thiếu gia quấn hai cái chăn, đến giờ vẫn chưa thấy Đại thiếu gia xuất hiện ngoài đời.
Tỷ như cậu giúp Kinh Mặc thoát khỏi cuộc thẩm vấn của Lục quản gia, dẫn đến việc hắn bị một đám người chơi bao vây công kích.
Những năm gần đây, Quý Lăng Vi đã quen đối mặt với thái độ kháng cự và ngờ vực từ người khác.
Giúp đỡ người khác chính là đang “giúp đỡ” bản thân, đây là phẩm hạnh tốt đẹp.
Một chút nguy hiểm kia không ảnh hưởng đến toàn cục, cậu chỉ là thích giúp đỡ mà thôi, có ý xấu gì đâu?
“Dễ nói chuyện như vậy á……” Đám người chơi bán tín bán nghi.
“Trước khi hợp tác, tôi muốn đảm bảo sự an toàn của thân.” Quý Lăng Vi cười cười, thẳng thắn thành khẩn, “Ít nhất sau khi hành động, tôi sẽ không bị các người tá ma giết lư*.”
“Bao Gối, lập kết giới đi.” A Tả nhìn về phía người chơi trong góc.
Đó là một cậu trai nhìn không ra tuổi, thân hình cao gầy, nuôi một đầu tóc dài, tóc mái che nửa khuôn mặt, rũ đầu.
Quý Lăng Vi bỗng nhiên cảm thấy bị đặt biệt danh Tứ Giác không kỳ quái chút nào, dù sao cũng có người bị gọi là Bao Gối.
Có phải còn cả khăn trải giường, vỏ chăn, gom đủ bốn bộ không nhỉ?
Bao Gối nhắm mắt lại, lấy bản thân làm trung tâm, ánh sáng trắng nhu hoà bao phủ toàn sân, cảm giác lạnh lẽo như bóng với hình thoáng rút lui.
Quý Lăng Vi đã lâu rồi chưa được cảm nhận ấm áp của ánh mặt trời, cả người nhẹ tênh.
Hèn gì gọi là Bao Gối, năng lực rất hữu dụng.
“Năm phút, tao chỉ nói ngắn gọn thôi.” A Tả ngắn gọn phân phó, “Mày và Kinh Mặc thường tiếp xúc gần gũi, chắc cũng cảm nhận được nó đặc biệt.
Bọn tao hoài nghi, nó đã bị lệ quỷ bám vào người và vẫn luôn bảo vệ Đại thiếu phu nhân.
Kinh Mặc có thể là Lưu đại phu, cũng có thể là Đại thiếu gia, thậm chí có thể là nha hoàn Hạnh Nhi kia.
Bản thể nó ở trong giếng, hiện tại đã bị suy yếu một phần, nhưng cũng không thể khinh thường.
Chỗ tao có đạo cụ này, phải tiếp xúc trực tiếp với cơ thể thằng Kinh Mặc mới phát huy tác dụng.
Thời gian không cố định, lúc nào thích hợp thì mày cứ sử dụng, tốt nhất là dùng vào ban ngày, chính ngọ* dương khí sung túc, là lúc năng lực quỷ vật yếu nhất.”
“Được.” Quý Lăng Vi cảm thấy kế hoạch này rất chu toàn, tiếc là có cậu tham gia nhất định sẽ không thuận lợi.
Đồng đội chân chính phải biết gánh sóng gió cùng nhau, cùng chinh phục khó khăn.
Không biết nguy hiểm nào sẽ đến, tất cả người chơi cùng nhau dũng cảm đối mặt.
A Tả truyền đạt một phần hiệp định: “Bọn tao đương nhiên sẽ suy xét đến sự an toàn của mày, dù sao cũng là hợp tác.
Đây là hiệp định thủ tín được Không gian ác mộng công chứng, sau khi hai bên ký kết không được vi phạm, nếu không sẽ bị không gian xoá sổ.
Tuỳ vào điều khoản, không gian sẽ hiện cảnh báo tránh vi phạm.”
Quý Lăng Vi tiếp nhận bản hiệp định, điều khoản không nhiều, rất rõ ràng.
① Hai bên Giáp Ất sẽ hợp tác giết Boss.
② Tiền lời phân chia dựa theo quy định của Không gian ác mộng.
③ Trong phó bản, hai bên không được công kích lẫn nhau.
【 Hiệp định do Không gian ác mộng chế tạo, bên nào thất tín tự động xóa sổ 】
【 Mời kiểm tra hiệp định cẩn thận, nội dung không phải do không gian biên soạn 】
“Hai bên là tôi và anh hay là mấy người và tôi?” Quý Lăng Vi hỏi.
“Đương nhiên là mọi người ở đây.” A Tả nói xong, thay mặt cả đám bổ sung điều mục: ( Bản hiệp định có hiệu lực đối với những người chơi góp mặt ở đây).
“Lỡ như mấy người còn đồng đội khác không tham gia hành động lần này, lén đâm sau lưng tôi thì sao?” Quý Lăng Vi nhìn điều mục vừa bổ sung, dò hỏi.
“Không có đâu.” A Tả tươi cười sang sảng, lại nhiều bổ sung thêm điều mục: ( Đồng đội của hai bên Giáp Ất không được thương tổn nhau)
“Cứ quyết định vậy đi.” Quý Lăng Vi lười dây dưa, nếu vẫn tiếp tục tìm lỗ hỗng trong các điều khoản, không biết phải đứng đây thảo luận mất bao lâu nữa.
Thế giới người trưởng thành hiểm ác thế đấy, ít ra A Tả mày rậm mắt to, trông không giống người khôn lỏi âm hiểm thích tạo hợp đồng hố người khác.
【 Bạn có muốn kích phát nhiệm vụ chi nhánh “Diệt Boss” không? 】
Quý Lăng Vi nhận được thông báo nhắc nhở nhiệm vụ, lựa chọn kích phát.
“Cho mày này.” A Tả giao miếng dán mini cho Quý Lăng Vi, “Tự xem thông tin đi, không hiểu gì thì hỏi bọn tao.”
Quý Lăng Vi nhận miếng dán, phát hiện mặt chính viết ba chữ đỏ