3RD POV
-"chuyện này... Là thật sao?"(Kenji)
Kenji hỏi Louis trong khi đang quan sát cuộc nói chuyện.
-"ừm, nó là thật"(Louis)
Sau câu hỏi của Kenji, Louis chỉ trả lời một cách ngắn gọn.
-"vậy cô ấy là hôn thê của cậu?"(Kenji)
-"ừm, chúng tôi đã được đính hôn sau cuộc gặp mặt"(Kenji)
-"vậy chuyện gì đã xảy ra?"(Kenji)
-"chả phải cậu đã biết được câu trả lời rồi sao?"(Louis)
Nghe câu hỏi của Louis, Kenji im lặng. Từ những gì cậu biết, từ lúc gặp Sellalia và phát hiện mối quan hệ bí mật giữa cô và em trai, cho đến việc nhìn thấy kí ức của Louis và biết được hôn ước giữa Louis và Sellalia, cậu phần nào đã hình dung được chuyện gì đã xảy ra, Nhưng cậu không muốn nói, cậu muốn biết chính xác chuyện đã xảy ra giữa Louis và Sellalia. Suy nghĩ được một lúc, Kenji trả lời Louis.
-"đúng là vậy, nhưng tôi muốn chính miệng cậu nói ra"(Kenji)
-".... Hiểu rồi"(Louis)
-"vậy thì tiếp tục đi, rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra giữa hai người?"(Kenji)
-"từ sau cuộc gặp, Sellalia đã trở thành hôn thê của tôi, từ đó chúng tôi bắt đầu gặp mặt nhau nhiều hơn, chúng tôi trở nên rất thân thiết, chúng tôi đã hẹn hò, đi chơi với nhau.bla.bla..."(Louis)
Không gian xung quanh bắt đầu thay đổi, nó thay đổi đúng theo những gì Louis đang kể. Trước mắt Kenji là hình ảnh Sellalia và Louis đang nói chuyện vui vẻ với nhau, cảnh họ hẹn hò,.v.v.. và Kenji cảm thấy khá khó chịu khi xem nó. Dù vậy, Kenji vẫn im lặng và nghe Louis kể, được một lúc thì cậu hỏi cậu ta.
-"nghe cậu kể thì có vẻ như hai người rất yêu nhau nhỉ?"(Kenji)
-"ừm, chúng tôi đã yêu nhau rất nhiều hay.... Đó từng là những gì tôi nghĩ"(Louis)
-".... vậy chuyện gì đã xảy ra?"(Kenji)
-"cha của tôi đã bị kết tội phản quốc"(Louis)
-"phản quốc!?"(Kenji)
-"ừm"(Louis)
Khung cảnh xung quanh thay đổi lần nữa, lần này nó biến thành một căn phòng tối tăm, nhìn sơ qua thì nó là một phòng giam. Trước mắt Kenji là Louis (kí ức), cậu ta đang nói chuyện với cha của mình qua song sắt.
-"cha yên tâm, con sẽ tìm được chứng cứ và chứng minh cha trong sạch"(Louis)
-"có con thì ta yên tâm rồi. mẹ và chị của con, họ vẫn khỏe chứ?"(cha Louis)
-"vâng, họ vẫn khỏe"(Louis)
-"vậy thì tốt... ta có một yêu cầu"(cha Louis)
-"cha cứ nói"(Louis)
-"hứa với ta, nếu lỡ có chuyện không may xảy đến với ta... lúc đó, con hãy thay ta chăm sóc và bảo vệ họ, được không?"(cha Louis)
-"..... Con xin hứa"(Louis)
-"vậy thì ta yên tâm rồi"(cha Louis)
Một người lính bước vào.
-"đã hết giờ thăm phạm nhân"(người lính)
-"tôi biết rồi"(Louis)
Louis(kí ức) chào tạm biệt cha mình và rời khỏi, cậu rời khỏi nơi đó và bước lên một chiếc xe ngựa, cậu ngồi xuống ghế và bất đầu suy nghĩ trong khi nhìn ra bên ngoài. Trong khi đó, Kenji và Louis (hiện tại) đang ngồi đối diện và nhìn cậu. Một lúc sau, chiếc xe ngựa dừng lại trước một căn biệt thự, Louis(kí ức) bước xuống xe và đi vào biệt thự, Kenji và Louis (hiện tại) cũng đi theo. Sau một lúc, họ đến một khu vườn, nó nằm ở phía sau của căn biệt thự, Ở đó có một người đang ngồi uống trà, đó là cha của Sellalia, Louis (kí ức) đi đến chỗ của ông ta. Nhìn thấy Louis (kí ức), cha của Sellalia mỉm cười và nói.
-"cậu đến rồi à"(cha Sellalia)
-"vâng ạ"(Louis)
-"mời ngồi"(cha Sellalia)
-"xin phép"(Louis)
Louis (kí ức) ngồi lên ghế đối diện với cha của Sellalia, một người hầu bắt đầu rót trà cho cậu, sau đó họ bắt đầu nói chuyện. Trong khi đó, Kenji và Louis(hiện tại) bước tới chỗ Louis (kí ức) đang ngồi, hai người họ ngồi xuống ghế bên cạnh và bất đầu thưởng thức trà và bánh, Họ cứ thế và tiếp tục quan sát cuộc nói chuyện.
-"ta có chuyện muốn nói"(cha Sellalia)
-"có chuyện gì ạ?"(Louis)
-"về chuyện hôn ước giữa cậu và con gái của ta, ta..... Muốn hủy bỏ nó"(cha Sellalia)
-"Hủy bỏ!? Tại sao bác lại làm vậy?"(Louis)
-"chả phải quá rõ ràng rồi sao? Ta không muốn gả con gái của mình cho một người như cậu"(cha Sellalia)
-"cái gì!? Ý bác là-"(Louis)
-"không nói nhiều nữa, người đâu! Tiễn khách!"(cha Sellalia)
Sau tiếng gọi của ông ta, một vài người lính xuất hiện và bao vây Louis.
-"khoan đã! Chúng ta còn chưa nói xong-"(Louis)
-"những gì ta muốn nói chỉ có bấy nhiêu, ta không còn gì để nổi với cậu nữa. Các ngươi còn đứng đó làm gì!? Mau tống cổ cậu ta ra khỏi đây mau!!"(cha Sellalia)
Những người lính bắt đầu áp sát Louis.
-"khỏi cần! Tôi tự biết đi"(Louis)
Louis (kí ức) rời đi trong sự tức giận. Ngay khi bước ra cửa, một giọng nói vang lên, chủ nhân của giọng nói đó là Sellalia, cô vừa gọi vừa chạy đến chỗ cậu.
-"Louis-sama!!"(Sellalia)
Sellalia ôm chầm lấy Louis (kí ức), Louis (kí ức) cũng ôm lấy cô một cách nhẹ nhàng. Trong khoảng khắc ấy, một giọng nói vang lên, nó khiến cho mọi thứ ngay lập tức bất động.
-"stoppp!!!"(Kenji)
-"????"(Louis)
Giọng nói đó là của Kenji, cậu đang tỏ vẻ khó chịu. Nhìn thấy biểu hiện của Kenji, Louis (hiện tại) hỏi cậu.
-"có vấn đề gì sao?"(Louis)
-"chỉ là tôi không thể xem tiếp cảnh này"(Kenji)
Nghe câu trả lời của Kenji, Louis cười mỉm và nói.
-"cậu cảm thấy khó chịu khi xem cảnh tôi và Sellalia tình tứ à?"(Louis)
-"ừ"(Kenji)
-".... cậu đang gato"(Louis)
-"éo phải nhé! À mà có một chút, nhưng đó không phải là lí do khiến tôi khó chịu!"(Kenji)
-"vậy lí do là gì?"(Louis)
-"là vì..... Mà chắc cậu cũng hiểu ý tôi là gì rồi"(Kenji)
-".... ừm, tôi hiểu"(Louis)
Lí do khiến Kenji khó chịu là vì cậu biết những gì sẽ xảy ra (HW: mấy chú biết chuyện gì rồi đó:)), hơn nữa, Louis và cậu có khuôn mặt hoàn toàn giống nhau, điều đó khiến cậu có cảm giác như mình là nhân vật chính trong câu chuyện với một kết thúc tệ vậy. (HW: hãy tưởng tượng mình đọc một bộ NTR nặng mà thằng main trong đó giống ý hệt mình thì các bác sẽ hiểu :))))
-"vậy thì cậu muốn tôi kể thế nào?"(Louis)
-"vào thẳng chủ đề chính, bỏ qua mấy cái cảnh tình tứ của hai người giùm"(Kenji)
-"hiểu rồi, vậy chúng ta bỏ qua đoạn này vậy"(Louis)
-"ừ"(Kenji)
-" sau khi rời khỏi nhà của Sellalia, tôi đã bắt đầu điều tra và thu thập chứng cứ để rửa tội cho cha. Sau một khoảng thời gian điều tra, tôi đã thu thập được khá nhiều chứng cứ và phát hiện ra vài thứ"(Louis)
-"cậu phát hiện ra điều gì?"(Kenji)
-"tôi đã biết được kẻ hại cha tôi là một người mang tên Anthony freysan, ông ta đảm nhiệm chức vụ thừa tướng"(Louis)
-"vậy sau đó cậu đã làm gì"(Kenji)
-"sau khi có đủ chứng cứ, tôi đã dùng chúng để chứng minh cha của tôi vô tội và tố cáo ông ta bằng cách đưa chúng cho nữ hoàng"(Louis)
-"kết quả?"(Kenji)
-"...."(Louis)
Khung cảnh xung quanh đột ngột thay đổi. lần này, Kenji và Louis đứng ở trong một căn phòng, một căn phòng rất rộng lớn, xung quanh là những bức tường trắng làm bằng cẩm thạch, trên những bức tường đó có những họa tiết rất bắt mắt. Nhận ra khung cảnh xung quanh đã thay đổi, Kenji hỏi Louis.
-"đây là nơi nào vậy?"(Kenji)
-" nơi mà tôi đã gặp nữ hoàng, phòng diện kiến"(Louis)
Kenji bắt đầu quan sát xung quanh phòng, Ngoài cậu và Louis ra, trong phòng còn có một vài người khác, có 2 người đang đứng giữa phòng, gồm Louis (kí ức) và một người đàn ông trung niên mặc giáp.
-"vậy ngươi còn có gì để nói không? Thừa tướng"(?)
Kenji nhìn về phía phát ra giọng nói, ở đó cô một người phụ nữ đang ngồi trên một cái ghế trông như ngai vàng.
-"thần không có gì để nói, thưa nữ hoàng"(người đàn ông mặc giáp)
Người đàn ông mặc giáp trả lời với vẻ mặt thản nhiên và có phần khiêu khích.
-"....."(nữ hoàng)
Bầu không khí trong phòng càng ngày càng căng thẳng. Nhìn thấy vậy, Kenji quay sang hỏi Louis (hiện tại).
-"cái người mặc giáp ấy là người đã hại cha cậu phải không? Sao trông ông ta không có vẻ gì là sợ hãi khi bị cậu tố giác vậy?"(Kenji)
-"ừm là ông ta, Lý do ông ta thản nhiên như thế là bởi vì ông ta đã có âm mưu từ trước"(Louis)
-"âm mưu..... Chả lẽ là-"(Kenji)
-"ừm, chính xác như những gì cậu nghĩ"(Louis)
-"....."(Kenji)
Kenji bắt đầu im lặng sau lời xác nhận của Louis. Cùng lúc đó, nữ hoàng đang tỏa vẻ tức giận và kêu gọi lính.
-"lính đâu!"(nữ hoàng)
Sau tiếng gọi của nữ hoàng, không có một người lính nào xuất hiện, còn Anthony thì vẫn cứ đứng đó mỉm cười.
-"lính đâu!!"(nữ hoàng)
Mọi thứ Vẫn im lặng, không hề có dấu hiệu nào của những người lính. Trong khi đó, Anthony vẫn cứ thản nhiên, ông ta nhìn nữ hoàng và nói.
-"dù cho người có kêu khô cổ họng thì cũng không có ai nghe đâu"(Anthony)
-"người đã làm gì!?"(nữ hoàng)
-"không có gì nhiều đâu ạ, thần chỉ cho người lập một kết giới bao quanh căn phòng này thôi, với nó thì dù trong phòng này ồn như thế nào thì bên ngoài cũng chả ai nghe thấy"(Anthony)
-"rốt cuộc chuyện này là sao? Ngươi muốn làm gì!?"(nữ hoàng)
-" Thưa nữ hoàng tôn kính, để không làm tốn thời gian của người, thần sẽ nói thẳng"(Anthony)
-"ngươi-"(nữ hoàng)
-"hôm nay...... Người phải chết!"(Anthony)
-"ủhdudhsjhyfhd - mưa băng!"(nữ hoàng)
Anthony đột nhiên rút kiếm ra và lao đến tấn công nữ hoàng, tuy bị bắt ngờ nhưng nữ hoàng vẫn kịp niệm chú