"Đỗ...Phong....!Đỗ..Phong, Đỗ Phong!"
Những tiếng la hét, kêu gọi tên mình làm Đỗ Phong nhức nhối, đưa tay chống người dậy, đôi mắt vẫn có chút mông lung.
"Mẹ nó, Đỗ Phong!!!"
Hơi quay đầu lại, Đỗ Phong nhìn thấy một khuôn mặt gầy gò hốc hác, mắt thì đen ngòm sâu hoắm như đang chờ chực cắn nuốt linh hồn người ta, thân thể thì mất một nửa đang phiêu phù trước mặt.
Quá kinh hãi, Đỗ Phong vội vàng dịch người ra xa hô lớn.
"Ma...!A, Ma!!!"
Dù có mang trong mình một trái tim dũng giả thì khi đối diện với ma quỷ cũng phải sợ hãi a.
Đó là bản năng của con người rồi, sợ những thứ vô hình.
"Ma cái đầu nhà ngươi! Cả nhà ngươi mới là ma!" Bạo Vương bực mình quát lớn.
Nghe thấy giọng nói quen thuộc, Đỗ Phong mới dám quay lại nhìn kĩ thân ảnh này.
Trừ hốc hác, tiều tụy và phần th@n dưới bị mất ra thì trông cũng la lá Bạo Vương, sư phụ hắn.
"Sư phụ?"
"Con mẹ nó! Lần thứ nhất đi chêu một đầu súc sinh, ta đã phải thiêu đốt một phần thần hồn, giờ ngươi nhìn xem, vậy mà đi chọc vào một loại sinh vật khác!" Bạo Vương tức giận không thôi, hướng Đỗ Phong chất vấn.
"Không những thế còn để đầu súc sinh này cắn nuốt, nó ăn hết cả cơ thể của ngươi rồi tên ngu! Hiện giờ chỉ còn thần hồn nữa là nó hoàn toàn chiếm thân xác này!"
"Thế phải làm sao đây sư phụ???" Đỗ Phong thật sự là khóc không ra nước mắt a, nếu biết trong phòng có một thứ quái vật như vậy tồn tại, thì hắn đã không vào dò xét.
Đúng là tò mò hại chết cái thân mà!
"Nếu như lúc nó mới cắn nuốt, ngươi làm ra phản ứng, cộng thêm cả ta nữa thì còn có mạng sống.
Nhưng sau khi bị kéo vào trong, ngươi vậy mà ngất đi, để nó thành công cắn nuốt cơ thể này, chỉ còn thiếu linh hồn ngươi nữa là thành công!"
"Thật sự kì lạ, con trùng này vậy mà hoà vào làm một với ngươi, lúc này nó chỉ cần ăn linh hồn là có thể chiếm quyền kiểm soát cơ thể này." Bạo Vương nhìn về phía Đỗ Phong như đang rơi vào trầm tư suy nghĩ.
"Cái gì? thế giờ con phải làm sao?" Đỗ Phong thật sự hoang mang.
"Hoảng cái gì? Lần này nó hoà vào cơ thể ngươi, vô tình thay đổi mã gen, có thể nói hiện tại cơ thể của ngươi là bán trùng, hoặc có thể gọi là bán nhân loại.
Đã siêu việt hơn xưa rất nhiều, nếu tính ra cơ thể của ngươi lúc này đã ngấp nghé vào cấp Linh, chỉ cần linh hồn hoà làm một với thể xác, thì cấp linh đã là nhất định.
Có thể nói đây cũng như kì ngộ của ngươi vậy!" Bạo Vương trấn áp sự lo lắng của Phong.
"Nhưng nó sắp cắn nuốt linh hồn của con!"
Trong thức hải, xuất hiện một bầu trời đầy máu tưới, khí huyết đằng vân cuồn cuộn như bão tố.
Từ trong bay ra một con trùng lớn mang bốn xúc tua bè ra như cánh đang trôi nổi tại hư không.(để hình dung, các bạn có thể xem phim Học Kì Sinh tử để hình dung nó)
Nhìn thấy cảnh này, Đỗ Phong thật có chút tim đập chân run a!
"Sợ cái gì? Nó muốn cắn nuốt ngươi, thì phải đi vào thức hải của ngươi.
Trong khi đó thức hải chính là sân nhà, việc nó chui vào đây như cá chui vào rọ, đang chờ bị thịt đây! Ngươi phải tươi tỉnh lên giải quyết nó!" Bạo Vương cổ vũ tinh thần cho Đỗ Phong.
"Nhưng đánh như nào? Thầy không thấy nó kinh khủng đến vậy sao?" Đỗ Phong không dám tin vào lời nói của sư phụ mình, nhìn uy thế từ quái vật này, hắn thật không có tự tin đối chiến a!
Bất lực, Bạo Vương chỉ có thể tiến lại gần, đưa tay chỉ lên trán của Đỗ Phong