Trong tầm mắt của Ninh Khiết và Trương Đan là một người đàn ông cao lớn anh tuấn, trên tay hắn là một *** nước ngọt. Người này đang vội vàng đi tới, sau đó hắn nhanh chóng vào trong một gian phòng, hắn căn bản không nhìn thấy Ninh Khiết và Trương Đan.
- Đúng là oan gia ngõ hẹp.
Trương Đan nở nụ cười tự giễu.
- Có nên vào chào hỏi không?
Ninh Khiết hỏi.
- Thôi, khỏi để hai bên mất mặt.
Trương Đan lắc đầu:
- Đừng động vào hắn, chúng ta đi dùng cơm của mình thôi.
Trương Đan tìm một vị trí gần cửa sổ bên ngoài đại sảnh để ngồi xuống, Ninh Khiết cũng ngồi xuống ở phía đối diện.
- Trương Đan, nếu bạn còn yêu anh ta, mình sẽ cướp về cho bạn. Nguồn: https://truyen5zz.com
Ninh Khiết trầm ngâm một chút rồi nói, người đàn ông đẹp trai mà vừa rồi hai nàng nhìn thấy chính là bạn trai của Trương Đan vào thời đại học, chính là tên khốn vì tiền mà theo cô gái Đổng Yến. Với năng lượng hiện tại của Ninh Khiết thì hoàn toàn có thể cướp bạn trai về cho Trương Đan, điều này không quá khó khăn.
Trương Đan lắc đầu:
- Thôi bỏ đi, Ninh Khiết, mình cũng không gạt bạn, mình ở với hắn bốn năm đại học, muốn nói bây giờ đã quên thì là giả. Nhưng bạn cũng biết đấy, loại đàn ông này không đáng tin, dù mình thật sự cướp hắn về thì phải làm thế nào? Anh ta có thể bỏ chạy một lần, cũng sẽ có lần thứ hai, hơn nữa lúc đầu mình yêu cũng vì cảm thấy anh ta có năng lực, tất nhiên đẹp trai cũng là một phương diện, nhưng bây giờ mình đã biết anh ta là loại người gì, dù đẹp trai thì mình cũng không còn hứng thú.
- Bạn nghĩ như vậy thì quá tốt.
Ninh Khiết gật đầu, tuy nói nàng tình nguyện cướp người yêu về cho Trương Đan nhưng thật ra cũng thấy người đàn ông kia chẳng ra gì. Vì vậy nàng dừng lại một chút rồi nói:
- Yên tâm đi, Trương Đan, với điều kiện của bạn thì nhất định sẽ tìm được một người đàn ông tốt, mình sẽ chú ý giúp bạn, nếu thấy người phù hợp mình sẽ giới thiệu cho.
- Bạn đấy, cũng đừng vội giới thiệu cho mình, nói thật nhé, vào thời điểm nay mình thật sự không dám tìm đàn ông, thôi thì bạn tự giúp mình tìm đi.
Trương Đan lúc này tâm tình đã khôi phục trở lại như thường:
- Này, thật ra mình cảm thấy Hạ thần y kia rất tốt, bạn thật sự không muốn cùng cậu ta phát triển sao?
- Bạn đừng nhắc đến cậu ta nữa.
Ninh Khiết lắc đầu:
- Cậu phải biết rằng người kia rất lăng nhăng, cũng không muốn phát triển với mình.
- Lăng nhăng mới tốt, cậu ta càng lăng nhăng thì bạn sẽ càng có cơ hội, với điều kiện của bạn mà còn sợ không tranh chấp được với phụ nữ khác sao?
Trương Đan lại rất có hứng thú.
- Điều kiện của mình sao?
Ninh Khiết lộ ra nụ cười bất đắc dĩ:
- Điều kiện của mình kém hơn bất kỳ người phụ nữ nào bên cạnh cậu ta.
Những ngày qua Ninh Khiết đã được biết rất nhiều chuyện về Hạ Thiên, những tài liệu của hắn lại làm nàng trợn mắt há mồm. Nàng thật sự không ngờ mình kéo một người đàn ông hùng mạnh như vậy về nhà, điều này làm nàng cảm thấy khó tưởng. Tên kia không những đáng giận, hơn nữa còn lăng nhăng đến mức làm người ta tức giận sôi sục.
- Có khoa trương như vậy không?
Trương Đan chợt ngẩn người:
- Bạn đừng nói cho mình biết, Hạ thần y có mười người bạn gái, hơn nữa ai cũng đẹp như Mộc Hàm đấy nhé?
Hạ Thiên gật đầu, nàng thành thật nói:
- Sự thật là như vậy.
- Trời ạ... ....
Trương Đan đau đầu:
- Bạn nói như vậy thì mình càng cảm thấy cậu ta là một người đàn ông tốt.
Ninh Khiết lắc đầu:
- Thôi bỏ, không nói đến vấn đề này nữa, chúng ta gọi món đi.
Ninh Khiết gọi nhân viên phục vụ, hai nàng gọi mười mấy món, mỗi thứ một ít. Tuy chỉ có hai người nhưng Ninh Khiết nghe nói thức ăn ở đây mỗi phần rất ít, vì vậy nếu không gọi mười mấy món thì đừng hòng ăn no.
Sau khi gọi xong thức ăn thì Trương Đan lại nhớ đến một vấn đề:
- Đúng rồi, Ninh Khiết, mình nghe nói Lương Dũng kia đã ra viện, bạn nên cẩn thận, hắn sẽ đến tìm bạn gây phiền toái.
- Không cần lo, mình không sợ hắn.
Ninh Khiết không quan tâm đến vấn đề này.
- Đúng rồi, anh chàng họ Tống kia nói rằng sẽ thu phục cho bạn.
Trương Đan nhớ đến chuyện này:
- Này, Ninh Khiết, bây giờ bạn đột nhiên có
biến đổi lớn, có phải có quan hệ với Tống gia kia không?
- À, có thể nói là như vậy?
Ninh Khiết cũng không giấu:
- Chiếc xe vừa rồi là của Tống gia.
- Tống gia sao lại tốt với bạn như vậy? Này, không phải cảnh sát Tống kia thích cậu đấy chứ?
Trương Đan bắt đầu đoán mò, thật sự không hổ danh là phóng viên.
- Không phải.
Ninh Khiết có chút bất đắc dĩ, Trương Đan tốt trên nhiều phương diện, nhưng thích đoán mò, luôn thích ghép đôi lung tung. Trước đó người này ghép Ninh Khiết và Hạ Thiên, bây giờ còn muốn ghép nàng và Tống Vệ Dân.
Cũng may thức ăn được đưa lên rất nhanh, Trương Đan cuối cùng cũng không tiếp tục suy đoán, xem như thức ăn chặn họng.
Hương vị của quán chay này rất ngon, hơn nữa vi nguyên nhân ăn nhiều mà không sợ béo nên hai người đều ráng sức ăn uống. Hai người vừa ăn vừa nói chuyện, sau khi nói xong những chuyện phiền lòng thì bắt đầu nói đến những thứ lý thú hơn, thỉnh thoảng cả hai cùng cười vui vẻ. Bọn họ thường đưa đến những ánh mắt chăm chú, nhưng hai người không quan tâm, vì vậy có thể nói cả hai vô tình trở về khoảng thời gian thoải mái hồi đại học.
Đáng tiếc là bầu không khí thoải mái nhanh chóng chặt đứt, một âm thanh phụ nữ rất chói tai vang lên:
- Ơ, đây không phải là Trương Đan sao? Đã lâu không gặp rồi.
Ninh Khiết và Trương Đan cùng quay đầu, cả hai nhìn thấy một nam một nữ đi về phía bên này, người đàn ông cao lớn đẹp trai, đó chính là người vừa rồi hai người đã bắt gặp, người phụ nữ cũng có chút xinh đẹp, dáng người không tồi. Tuy kém xa Ninh Khiết nhưng cũng không thua kém bao nhiêu so với Trương Đan.
- Cô...Cô là Đổng Yến sao?
Trương Đan nhìn chằm chằm vào cô gái rồi dùng giọng không xác định hỏi.
- Thế nào, mới đây mà đã quên nhau rồi sao?
Người phụ nữ khẽ hừ một tiếng:
- Trương Đan, người ta nói quý nhân thường hay quên, nhưng tôi nhớ cô không phải là quý nhân, sao dễ quên như vậy?
Mà cũng kỳ quái, phụ nữ thường luôn có địch ý với bạn gái của bạn trai trước đó, điều này làm cho rất nhiều người nghĩ không ra, vì dựa theo lẽ thường thì người phụ nữ trước đó bị người ta cướp bạn trai, đáng lý phải tức tối mới đúng. Nhưng thực tế lại khác, người bị cướp bạn trai không tức giận, nhưng người cướp được bạn trai của đối phương lại giống như kẻ địch không đội trời chung. Sự thật này được chứng minh với Đổng Yến và Trương Đan, rõ ràng Đổng Yến là kẻ cướp được bạn trai của Trương Đan, nhưng bây giờ Đổng Yến lại muốn gây phiền cho Trương Đan.
Trương Đan có chút buồn bực, đúng là oan gia ngõ hẹp trật đường nào. Trước đó nàng cố ý không chào hỏi, nào ngờ bây giờ Đổng Yến thấy nàng, sớm biết như vậy thì trốn đi cho lành.
- Không biết cô cũng làm gì kỳ quái?
Ninh Khiết xen vào một câu:
- Đổng Yến, với bộ dạng của cô bây giờ, ngay cả cha mẹ cô cũng nhận không ra nói gì là Trương Đan?