Hỏa hoạn đã phá hủy phần lớn nhà cửa, làm cho Triệu phủ khói mù nặng nề. Có người phỏng đoán, Thẩm Tường cùng tình nhân trốn đi, cố ý phóng hỏa đốt nhà.
Tin đồn bay tới tai Lý thị, lại từ chuyện giả dối hư ảo tưởng là thật. Lý thị cảm thấy mất hết mặt mũi, phái người khắp nơi tìm kiếm Thẩm Tương, chờ sau khi tìm thấy người, lại chất vấn xem gian phu là ai.
Ai ngờ, người hầu còn chưa bước ra khỏi cửa, Thẩm Tương lại tự mình hiện thân.
Xiêm y của Thẩm Tương không chút hỗn loạn, thướt tha lả lướt đứng trước đống phế tích, tay cầm cổ tay phải của chính mình, đối mặt với đám người Lý thị đang vây xem.
Lý thị đang đầy một bụng lửa giận, liền phát tiết lên người Thẩm Tương: "Trong nhà xảy ra chuyện lớn như vậy, đêm qua ngươi đã đi đâu, chẳng lẽ là cùng tình nhân tư thông?"
Lão ma ma bên cạnh ứng hòa: "Thiếu phu nhân trực tiếp thừa nhận đi. Sáng nay đại ca ngươi nói lỡ miệng, chứng thực ngươi đã phạm vào tội tư thông."
Bọn họ đối chất ngoài dự đoán, nhưng Thẩm Tương cảm thấy tình lý ở bên trong. Tâm tình nàng bình tĩnh dị thường, quyết tâm cùng Triệu gia chặt đứt quan hệ.
"Ta vẫn chưa phạm tư thông chi tội." Thẩm Tương trầm giọng nói, "Ta cùng với Triệu Bồng không tính là phu thê danh chính ngôn thuận."
Lý thị giật mình, ngay sau đó giận không thể át: "Ngươi là Triệu gia ta tam môi lục sính cưới vào cửa, như thế nào lại không tính là tức phụ Triệu phủ."
Thẩm Tương trả lời: "Triệu Bồng đã không cùng ta bái đường, càng không có phu thê chi thật."
Lý thị phát hiện trên cổ tay phải của Thẩm Tương có một cái vòng tay nạm ngọc, nhìn có vẻ giá trị xa xỉ, hơn nữa từ khi xuất hiện nàng ta vẫn luôn vuốt ve cái vòng tay đó, hẳn là rất quý trọng.
"Vòng tay này hẳn là gian phu đưa cho ngươi đi." Lý thị chán ghét chỉ vào vòng tay, "Không thừa nhận là tức phụ nhà ta, vậy ngươi còn chạy về đây làm gì?"
Thẩm Tương không kiêu ngạo, không siểm nịnh nói: "Ta tới thỉnh Triệu Bồng một tờ hưu thư, hoàn toàn cùng Triệu gia phân rõ giới hạn."
Lý thị tức giận đến mức muốn xé nát da mặt Thẩm Tương, chỉ thẳng vào mặt nàng: "Được...Được lắm cái tiện phụ nhà ngươi. Người đâu, mang nàng ta giam lại."
Vừa vặn Triệu Bồng đi tới, nghe tới chuyện hưu thư, tâm lập tức lạnh thật lạnh, chính thê nũng nịu ngay cả tay cũng chưa từng được sờ qua, cư nhiên chủ động yêu cầu hòa li, thật là làm mất mặt mũi nhân vật phong lưu bực này của hắn.
Xem ra muốn bá