Trang Dịch đứng dậy, liền phóng đại chi tiết nhỏ của hình ảnh: "Chúng ta không khó nhìn ra, trên người của người bị hại có các loại vết thương, trong đó có chỗ phi thường tàn bạo, hoàn nguyên một chút, khả năng có bạt tai, chân đá vào bụng, đầu đập thương tổn."
Hắn vừa chỉ chỉ một tấm ảnh, "Nơi vết thương này, nói rõ hung thủ đã từng bạo lực mà tha túm người bị hại."
Nói tới chỗ này, Trang Dịch liền phóng to vài bức ảnh khuôn mặt người bị hại: "Thế nhưng lại nhìn nơi này, khuôn mặt trang điểm đến phi thường tỉ mỉ, phấn nền che giấu vết thương trên mặt, son môi tô đến mức hoàn toàn bao trùm đôi môi, bên trong sâu đậm ở ngoài nhạt, quá độ tự nhiên, tôi có thể nói, phần lớn nam tính, đều không đạt tới loại trình độ thành thục này."
"Còn có nơi này..." Trang Dịch dùng ngón tay chỉ bức ảnh của vụ án thứ hai, "Hung thủ mặc quần áo vào cho người bị hại, còn tỉ mỉ mà sơ vin vào. Trên quần áo người bị hại có mấy sợi dây buộc, một cái trong đó kiểu thắt nơ con bướm cùng những chỗ khác hoàn toàn khác nhau, bởi vậy có thể thấy được, là hung thủ gây nên."
Lúc này trên hình chiếu là nữ thi có bộ mặt trang dung tinh xảo, quần áo trên người chỉnh tề, ứng chứng lối nói của hắn, Điền Minh nghe đến đó nhẹ nhàng gật đầu. Bọn họ điều tra vụ án này đã một quãng thời gian, thế nhưng trong đó rất nhiều chi tiết nhỏ đều không có tỉ mỉ phân tích qua.
Trang Dịch nói chuyện, đem một ít chi tiết nhỏ khác cũng dùng bút đỏ vòng ra: "Những thứ này... còn có những thứ này, đều có khả năng là hung thủ gây nên... Thế nhưng những thứ này không khiến người ta kỳ quái sao? Những hành vi này, như là hành vi của một người thuộc chủ nghĩa hoàn mỹ mới có thể làm, một nam nhân có khuynh hướng bạo lực, một hung thủ gϊếŧ người tàn nhẫn, vì sao lại làm những chuyện này. Hắn làm những chuyện này, mục đích là cái gì chứ?"
Không có người trả lời, trong phòng họp yên lặng như tờ, cảnh sát ở đây đều rơi vào trầm tư, bên trong vụ án, những chi tiết này quả thật là thập phần quỷ dị, không có cách nào dùng lẽ thường giải thích.
Lục Tư Ngữ nhìn hình chiếu, những chi tiết này trước cậu đã từng chú ý tới, chỉ là cậu cũng nhất thời không nghĩ ra cách giải thích tốt nhất, lúc này cậu chếch đầu, chờ nghe Trang Dịch tiếp tục nói.
"Nhìn những điều đó, chúng ta không khó tưởng tượng ra, một người ngồi xổm ở trước người của nữ thi, giúp các cô ấy vẽ xong trang dung, dọn dẹp tỉ mỉ mà sạch sẽ... Nhưng trước đó, hắn đã hoàn thành tất cả quá trình phạm tội, bình thường phạm nhân đến một bước này, hoặc là thỏa mãn mà quay người rời đi, hoặc là nghĩ làm sao ẩn giấu thi thể, là cái gì trở thành động lực để hung thủ tiến hành trang điểm chỉnh lý lại cho người bị hại đây?"
"Đây là hai loại hành vi hình thức hoàn toàn khác nhau. Một loại thô lỗ bạo lực, một loại cẩn thận tỉ mỉ." Nhìn bức ảnh trên hình chiếu, Cố cục mở miệng nói.
Trước ông cũng cảm thấy trong những bức ảnh kia tựa hồ có hơi quỷ dị khiến người không nói ra được, bây giờ Trang Dịch phân tích đến đây, ông rốt cuộc cũng hiểu rõ chỗ dị thường trong đó đến tột cùng là nơi nào.
"Liên quan với vụ án này..." Trang Dịch dừng một chút nói: "Tôi có một cái suy đoán lớn mật. Hung thủ khả năng có hai người."
"Hai người?" Cố cục lập lại một chút hai chữ này, cau mày khoanh lại hai tay.
Trang giáo sư này, quả nhiên là không nói làm cho người ta kinh ngạc thì đến chết cũng không thôi, vừa lên đến liền ném ra cái lý luận doạ người như thế. Chỉ là kết luận như vậy, ở phía trước hắn đã trải sẵn lời đệm, lại khiến người ta cảm thấy hợp tình hợp lý.
"Đưa ra cái lý luận này, là bởi vì tôi ở trong những bức ảnh của hiện trường phát hiện hai loại hành vi mâu thuẫn lôgic. Một loại là trắng trợn không kiêng dè, không hề hối cải, bạo lực làm trầm trọng thêm; một loại là hối hận, thương hại, hổ thẹn,....."
Trang Dịch chậm rãi mà nói, như là một giáo sư đang giảng bài cho học sinh bên trong đại học, hắn đi tới hàng trước, hai tay chống lên trên bàn: "Quả thật hai loại tâm tình này có thể xuất hiện ở trên người một người, nhưng mà là bởi vì hai loại tâm tình này là mâu thuẫn, dựa theo lẽ thường tới nói, lẽ ra nên một loại tăng cường thì một loại sẽ yếu bớt. Giống như một người càng ngày càng thương tâm, liền không có khả năng đồng thời càng ngày càng vui vẻ..."
Tất cả mọi người tại chỗ đều nhìn về phía bức ảnh ba người bị hại kia, quả nhiên như hắn từng nói, ba vụ án, các cô gái tuổi tác càng ngày càng nhỏ, bị thương hại càng ngày càng nặng, tương ứng, các cô gái được hoá trang cũng càng ngày càng tinh xảo. Đến chỗ Vương Hiểu Bồi này, càng là cẩn thận tỉ mỉ, hao tốn thời gian dài.
"Nhưng bây giờ, theo ba vụ án tiến dần lên, hai loại cảm xúc tương phản này cũng đang tiến dần lên. Càng ngày càng bạo lực, càng ngày càng hổ thẹn, đến người bị hại mới nhất, hung thủ thậm chí là mặc kệ nguy hiểm bị phát hiện mà trang điểm lại cho người bị hại."
Trang Dịch nói tới chỗ này, tổng kết nói: "Cho nên, tôi mới cho ra một khả năng kết luận, chúng ta phải tìm hung thủ có lẽ có hai người."
Sau đó hắn tỉ mỉ phân tích, "Từ các loại chi tiết nhỏ chúng ta có thể biết được, thủ phạm chính là nam tính, tuổi tác từ 20 tuổi đến 30 tuổi, căn cứ dấu chân ở hiện trường đo lượng, chiều cao cần phải 1m75, vóc người tầm trung, vạm vỡ, hắn cũng đủ bạo lực, có thể bẻ gẫy xương sườn, đập xuất huyết viền mắt, ghìm cổ người đến chết, đều nói rõ điểm này."
"Người phụ trợ có thể là nữ tính hoặc là nam tính nhỏ gầy, phụ trách dụ dỗ, để người bị hại thả lỏng cảnh giác. Hoặc là người đó chưa từng xuất hiện ở hiện trường hung ác, chỉ chờ án phát kết thúc sau đó mới tới thu thập tàn cục. Người đó có thể là nữ tính yếu kém, cũng không thể loại trừ khả năng là nam tính. Người đó hẳn là bị cưỡng bách, hoặc là nửa cưỡng bách, cũng không phải là hoàn toàn tự nguyện, người đó tỉ mỉ, nhát gan, theo chủ nghĩa hoàn mỹ, người đó đang dùng hành vi để đền bù thương tổn của người bị hại. Người đó sẽ mặc quần áo tử tế lại cho người bị hại, sửa sang trang điểm, trong lòng của người đó là thương hại cùng hổ thẹn, sẽ đem quần áo che đậy lên trên mặt người bị hại, người đó khả năng từ nhỏ khuyết thiếu tình cảm của cha mẹ, không có cách nào độc lập sinh hoạt, có quan hệ sống nhờ vào nhau với thủ phạm."
Trang Dịch nói tới chỗ này, tiến hành tổng kết: "Hai người kia, một là chủ động, một là bị động, như là một tổ hợp cấu kết với nhau làm việc xấu."
Chờ sau khi hắn nói xong, biểu tình của Điền Minh bọn họ đều phát sinh biến hóa, phán đoán như thế, là một trường hợp bọn họ mấy tháng nay chưa bao giờ cân nhắc qua. Nhưng Trang Dịch nói, lại tựa hồ rất có đạo lý.
"Siết cổ, xâm phạm, đều là rất tư mật, rất ít xuất hiện cùng nhau phạm tội." Cố cục lông mày nhăn sâu lại, "Như vậy anh cho là, vì sao lại có tình huống như vậy xuất hiện?"
Trang Dịch tiếp tục