Vụ án bên này mới vừa có chút manh mối, còn muốn đối mặt với đồng nghiệp đào góc tường nhà, Tống Văn có chút đau đầu.
Lúc này, Hứa Trường Anh cùng Tống Văn ngồi ở bên tròng phòng làm việc của Cố cục, Cố cục ngồi ở một bên bàn, Hứa Trường Anh cùng Tống Văn ngồi ở đối diện.
Hai vị này, một vị là khâm sai từ tỉnh cục tới, một vị là ái tướng của chính mình, Cố cục tự hỏi làm sao có thể xử lý sự việc cho công bằng.
Tống Văn cùng Hứa Trường Anh tuy rằng ngồi ở một phía, nhưng giữa hai người phải cách nhau đến 1 mét, trên mặt đều viết thấy ngứa mắt.
Cố cục ngâm một bình trà hoa cúc, lấy ra hai cái chén nhỏ đặt trước mặt bọn họ một người rót một chén: "Người trẻ tuổi không nên hỏa khí lớn như thế, uống chút trà giải nhiệt."
Tống Văn nhìn cái chén trước mặt so với ngón cái thì to hơn một chút, đem chén bưng lên một chút liền buông xuống.
Hứa Trường Anh dù sao cũng là người ngoài, Cố cục thay hắn giải thích: "Cái kia, Tống Văn cậu trước tiên đừng có gấp, Hứa đội trưởng giao danh sách lại đây chỉ là cái danh sách đề nghị, cũng không phải xác định ứng cử viên cuối cùng, tất cả còn chưa có xác định đâu."
Tống Văn liếc mắt nói: "Mấu chốt của sự tình cũng không ở chỗ Hứa đội có phải là phải điều Lục Tư Ngữ đi hay không, tôi chẳng qua là cảm thấy Hứa đội trưởng muốn đào góc tường thì phải cùng tôi là người lãnh đạo trực tiếp chào hỏi qua chứ. Hay là anh ta cảm thấy được tôi cái tầng cấp này có hỏi hay không cũng không sao cả?"
Hứa Trường Anh lúc này ngẩng đầu lên: "Vậy bây giờ Tống đội đã biết đến chuyện này, ý kiến của cậu là.."
Tống Văn trực tiếp đem lời nói ra: "Tôi không đáp ứng."
Mắt thấy chuyện này không có cách nào tán gẫu tiếp, Cố cục lần thứ hai đi ra giải hoà, "Cái kia... Hứa đội trưởng muốn cho Tiểu Lục qua đó cũng là vì cảm thấy cậu ấy là một nhân tài, sau đó tỉnh đội lần này có một nhóm tiêu chuẩn tiến cử người mới, cấp điều kiện cũng không tồi."
Hứa Trường Anh nghiêm nghị giải thích: "Tỉnh cục chúng tôi đãi ngộ luôn luôn rất tốt, lương bổng, cấp bậc, đãi ngộ so với cục thành phố cao một bậc, còn có nhiều cơ hội đề bạt hơn, đối tiến cử nhân tài còn có ký túc xá cho người mới, chúng tôi nơi đó thiết bị, kỹ thuật, cũng đều so với cục thành phố tiến trước một bước, nếu như là cảnh sát hình sự có lý tưởng, tỉnh cục rõ ràng là lựa chọn tốt hơn, hơn nữa, người trong danh sách này, ta đều cùng Cố cục tán gẫu qua." Ý tứ, Cố cục bên này cũng chuẩn bị thả người rồi.
Trên thực tế, Lục Tư Ngữ vẫn luôn không có cho hắn câu trả lời, Hứa Trường Anh bên này lại gấp xác định ứng cử viên, đối với chuyện này có chút sốt ruột, cho nên hắn lúc này mới đem tên Lục Tư Ngữ tăng thêm. Còn vì thế chuyên môn cùng Tống Thành chào hỏi, hiện tại chỉ kém Lục Tư Ngữ gật đầu. Hứa Trường Anh cũng không nghĩ tới hắn bên này mới giao một cái bảng, Tống Văn liền biết.
Tống Văn nói: "Tỉnh cục tuy rằng tốt, thế nhưng nhà của Lục Tư Ngữ là ở Nam thành, cậu ấy lúc trước vốn là đủ điều kiện tiến vào tỉnh cục, sở dĩ lựa chọn nơi này, liền là bởi vì nơi này là quê nhà của mình, rời nhà gần, hành động thuận tiện. Ngoại giới điều kiện có tốt như thế nào, cũng không sánh bằng quan hệ đồng nghiệp hòa hợp, sống thư thái."
Hứa Trường Anh tiếp tục: "Tống đội lời nói này là không đúng, làm người trẻ tuổi đều muốn phấn đấu tiến thủ, người thì phải hướng lên cao, nếu như sợ khổ sợ mệt căn bản sẽ không làm hình cảnh, Tống đội cậu an bài cho Lục Tư Ngữ đều là một ít công tác văn án cơ sở, tôi cảm thấy cậu ấy ở bên chỗ cậu căn bản không phát huy ra năng khiếu của mình. Nói tới hoàn cảnh công tác cùng đãi ngộ, tỉnh cục so với Cục thành phố ưu thế không phải một điểm nửa điểm, làm một đội trưởng, tôi tuyệt đối không nhìn nổi chính là chôn vùi nhân tài."
Tống Văn bị hắn chọc tức nở nụ cười: "Hứa đội trưởng anh nhận vụ án viện dưỡng lão của đội chúng tôi đến bây giờ còn chưa tìm ra thủ phạm đâu, lại còn tới đào người của chúng tôi, mở miệng một cái là tỉnh cục các người so với Cục thành phố có ưu thế, vậy có phải cần Cục thành phố chúng tôi đều nghỉ hè hết hay không, các anh người tài giỏi thường nhiều việc sau đó chúng tôi cùng tỉnh cục lại sáp nhập vào có phải không?"
Lời mới vừa nói của Hứa Trường Anh là mất chừng mực, lúc này Cố cục cúi đầu, sắc mặt cũng khó coi.
Tống Văn vẫn còn tiếp tục nói: "Chỉ cần là có vụ án liên quan đến mạng người, liền không có gì để phân chia cao thấp. Công việc của chúng tôi so với công tác của tỉnh cục, cũng không có phân biệt giàu nghèo. Cái anh nói nhiều nhất chỉ xem như là điều chuyển, tại sao đi tỉnh cục liền gọi là thăng cấp? Còn có, đừng cho là chỗ chùng tôi là địa phương nhỏ mà tin tức tối nghĩa không biết, tỉnh cục các người bên kia một năm nghỉ không được hai kỳ nghỉ, mười tám cái thành thị chạy khắp nơi, quanh năm suốt tháng buổi tối ngủ không được, mặt trên còn có giám đốc thủ trưởng như Diêm La. Nói thật, các người chỗ kia mang kiệu tám người nâng cầu tôi đi tôi cũng không ưa đâu. Anh là muốn thừa dịp Lục Tư Ngữ không tìm hiểu tình huống liền đem người dao động đi qua đó? Thân thể của Lục Tư Ngữ không quá tốt, khả năng theo không kịp nhịp điệu của tỉnh cục, chỉ sợ làm Hứa đội trưởng thất vọng rồi."
Hứa Trường Anh nói: "Tống đội... coi như là cảm thấy không thích hợp, cũng nên để Lục Tư Ngữ đến nói cùng tôi, cậu ấy còn không có từ chối tôi, Tống đội làm lãnh đạo là muốn ngăn trở làm thay, ngăn cản con đường của thuộc hạ?"
Tống Văn quay đầu nhìn về phía Hứa Trường Anh: "Tôi thật sự hiếu kỳ, Cục thành phố nhiều người như vậy, anh làm sao cứ nhìn chằm chằm Lục Tư Ngữ vậy?"
Hứa Trường Anh nói: "Tôi tất nhiên là cảm thấy được cậu ấy có một ít chỗ hơn người, Tống đội nếu như cảm thấy thân thể của cậu ấy không tốt theo không kịp nhịp điệu, tại sao phải đem người lưu lại?"
Cố cục ở một bên nghe hai người anh một lời tôi một lời mà cướp người, suy nghĩ, không biết khi nào Lục Tư Ngữ lại thành cái bánh bao, ông vẫn còn ấn tượng đối với đứa bé kia, là một người trẻ tuổi khuôn mặt thanh tú sạch sẽ. Sau đó Cố cục còn nói Tống Văn một chút, ông trước đây vẫn cảm thấy Tống Văn tuổi trẻ, đối với thuộc hạ yêu cầu nghiêm khắc, nhưng nghe tới như thế Tống Văn đối với vị Tiểu Lục đồng chí này vẫn rất quan tâm.
Xem hai người càng nói càng thái quá, đều sắp muốn ở bên này mở cuộc thi biện luận, Cố cục lần thứ ba đứng ra: "Hai vị dừng lại... cái kia, các cậu sao không đem Lục Tư Ngữ gọi tới thương lượng một chút?"
Hứa Trường Anh hừ một tiếng.
Tống Văn nhìn gật đầu nói: "Được thôi." Anh không tin Lục Tư Ngữ ở ngay trước mặt mình có thể nói ra