“Tiểu thiếu gia, đã sáu năm rồi, xin ngài hãy cùng lão già này trở về Đế đô! Lão thái quân đã biết sai rồi!”
“Tình hình đại thiếu gia hiện nay vô cùng nguy hiểm, lão gia thì không rõ tung tích, Dương Gia nay như rắn mất đầu, Lão thái quân đã hạ lệnh, yêu cầu ngài quay về chủ trì đại cục!”
Một người đàn ông mặc tây trang mang giầy da, toàn thân tỏa ra khí chất sang trọng đang đứng trước cổng Tập đoàn Y Dược Đường Nhân cực khổ hết lời van xin Dương Tiêu, nhưng trên mặt hắn vẫn không chút cảm xúc nào. . Truyện Hài Hước
“Thế nào? Hiện nay muốn ta quay về chủ trì đại cục? Lời này nghe vào có chút châm chọc! Cho đến tận ngày hôm nay, ta vẫn còn nhớ rõ chuyện xảy ra vào sáu năm trước, bản thân bị chính anh trai ruột thịt của mình vu oan giá họa, nhận lấy nghìn lời chỉ trích từ người xung quanh, ngày đó có kẻ nào dám đứng ra nói một lời công bằng? Lão thái quan lúc ấy chỉ tin lời anh ta, tuyệt tình tuyệt nghĩa trục xuất ta ra khỏi Dương Gia!”
“Năm năm trước vào ở rể tại Đường Gia, chịu đủ loại áp bức sỉ nhục, bị người khác xem như một con chó hoang, lúc ấy người Dương gia đang ở nơi nào?”
“Hiện nay toàn bộ Dương Gia không người chống đỡ, bọn họ đột nhiên lại muốn ta quay về thừa kế cơ nghiệp gia tộc. Thật là hoang đường!”
Vừa dứt lời, Dương Tiêu không chút do dự liền quay người tiến vào Tập đoàn Y Dược Đường Nhân.
Đường Gia, gia tộc hạng hai tại Thành phố Trung Nguyên, vào thời điểm năm năm trước, Đường lão gia đột nhiên đem đệ nhất mỹ nhân của gia tộc hứa gả cho Dương Tiêu, chuyện này đã gây ra một trận chấn động cực kỳ lớn cho toàn bộ người ở Thành phố Trung Nguyên, hơn nữa cũng vì danh tiếng “Tên phế vật” của Dương Tiêu đã khiến cho Đường Gia đệ nhất mỹ nhân Đường Mộc Tuyết bị chê cười suốt năm năm liền.
Thân phận thật sự của Dương Tiêu chỉ duy nhất Đường lão gia nắm rõ, nhưng đáng tiếc bí mật đó cũng đã theo Đường lão gia về nơi chín suối, khiến cho Dương Tiêu hoàn toàn trở thành trò cười trong mắt kẻ khác.
“Dương Tiêu, cậu vẫn còn mặt mũi đến đây sao? Đã năm năm nay vẫn không tạo ra được chút thành tích nào! Tôi thấy cậu chính là đang ngồi không hưởng lương công ty, Đường Gia làm sao lại có loại sâu mọt tệ hại đến như vậy?”
Vừa bước vào phòng hội nghị, âm thanh như sấm rền bên tai của Tổng giám đốc Đường Hạo đã khiến cho không khí trong phòng hội nghị trong khoảnh khắc trở nên cực kỳ căng thẳng.
Trên khuôn mặt Dương Tiêu không lộ chút cảm xúc nào khác, thản nhiên đối mặt với tiếng gào thét của Đường Hạo, hắn đã sớm quen thuộc với điều này, trong suốt năm năm ở rể, chỉ cần bắt được cơ hội Đường Hạo nhất định sẽ tìm cách châm chọc hắn một phen.
Nhìn thấy Dương Tiêu tiến vào phòng hội nghị, một người phụ nữ dung mạo tuyệt sắc, khoác lên mình bộ trang phục công sở, tiến đến trước mặt Dương Tiêu, đột nhiên nhíu mày, lạnh nhạt hỏi, “Ai cho anh tiến vào đây?”
Mỹ nữ với nhan sắc sắc nước hương trời đang đứng trước mặt Dương Tiêu chính là người vợ trên danh nghĩa của hắn Đường Mộc Tuyết, cũng là mỹ nữ đứng đầu bảng xếp hạng Trung Nguyên.
Cảm nhận được sự lạnh nhạt tỏa ra khắp người Đường Mộc Tuyết, Dương Tiêu có chút ngại ngùng gãi đầu, “Mộc Tuyết, có phải anh đến không đúng chỗ rồi không?”
Hôm nay là Đại hội hội nghị tổng kết quý của Đường Gia, tất cả nhân viên của Tập đoàn Y Dược Đường Nhân đều bắt buộc phải có mặt đầy đủ.1992629_2_25,60
“Dương Tiêu, có phải anh cố ý khiến tôi cảm thấy mất mặt không?” Nhìn chằm chú vào khuôn mặt mờ mịt của Dương Tiêu, những giọt nước mắt uất ức của Đường Mộc Tuyết suýt chút nữa không kìm chế được mà tuôn rơi.
Năm năm trước, ông nội đột nhiên hứa gả cô cho Dương Tiêu, mọi chuyện xảy ra một cách đầy bất ngờ khiến cho Đường Mộc Tuyết có chút trở tay không kịp, cảm giác bản thân cô như đóa hoa nhài cắm bãi phân trâu.
Năm năm chung sống, tình cảm Đường Mộc Tuyết dành cho Dương Tiêu vô cùng phức tạp.
Cũng vì trong năm năm nay, Dương Tiêu đối với cô chính là thái độ phục tùng tuyệt đối, bảo sao nghe vậy, chưa bao giờ chạm đến giới hạn cuối cùng, các công việc như giặt giữ, nấu nướng dọn dẹp đều do một tay hắn hoàn thành, mỗi ngày sau trước khi cô tan ca về đến nhà, Dương Tiêu luôn luôn chuẩn bị sẵn sàng nước rửa chân, giúp cô xoa bóp đấm lưng.
Cô không ghét Dương Tiêu, chính là chỉ tiếc rèn sắt không thành thép.
Chỉ cần Dương Tiêu có chút tiến thủ, có lòng ham học hỏi, thì gia đình của bọn họ cũng không đến mức trở thành trò cười cho kẻ khác.
Nhưng hôm nay chính là Đại hội hội nghị tổng kết quý của Đường Gia, Dương Tiêu trong suốt năm năm không tạo ra một chút thành tích nào trong công việc, nếu hắn tham gia cuộc hội nghị này không phải chính là khiến cô mất mặt hay sao? Đường Mộc Tuyết trong lòng càng suy nghĩ càng cảm thấy uất ức.
Mắt thấy Dương Tiêu không lên tiếng, Đường Hạo liền mở lời châm chọc, “Đường Mộc Tuyết, tên phế vật Dương Tiêu này đã làm việc tại Tập đoàn Y Dược Đường Nhân được năm năm, nhưng một chút thành tích cũng không có, bản thân là Tổng giám sát phòng Thị Trường, cô nói xem phải giải thích chuyện này như thế nào đây?”
“Dương Tiêu không phải chính là kẻ có tiếng tăm lừng lẫy, nổi tiếng sống dựa hơi vào phụ nữ, hắn ta làm sao có thể lập được thành tích? Nếu tôi là hắn, sớm đã tìm một miếng đậu hủ mà đập đầu chết rồi!”
“Không phải sao? Đồ bỏ đi này chính là sự xỉ nhục đối với Đường Gia chúng ta, tôi đúng là xui xẻo tám đời mới chung một gia tộc với hắn!”
Trong phòng hội nghị tràn ngập tiếng dè bỉu, khinh thường từ những người dòng chính của Đường Gia, ánh mắt tràn ngập căm ghét nhìn chằm chằm vào Dương Tiêu.
Đường Mộc Tiêu lạnh nhạt nhíu mày nói, “Đường Hạo, hôm nay là Đại hội hội nghị tổng kết quý của Đường Gia, tôi không muốn cùng anh so đo!