Nhìn chằm chằm vào Dương Tiêu, trên mặt giám đốc sảnh tràn ngập sự khinh thường, tuyệt đối không chừa lại chút mặt mũi nào cho Dương Tiêu.
Trong mắt ông, Dương Tiêu chính là một tên nghèo kiết xác, còn là một tên nghèo kiết xác đầu óc không được bình thường, đến nơi này cố tình gây rối.
Giống như loại khách sạn đẳng cấp năm sao của bọn họ, mỗi tháng đều sẽ có những kẻ nghèo hèn đến đây để tìm cảm giác ưu việt hơn người, giám đốc sảnh chỉ cần liếc mắt nhìn cũng biết Dương Tiêu không phải loại thiếu gia có tiền gì.
Bị giám đốc sảnh xỉ nhục, sắc mặt Dương Tiêu trầm xuống: “Tên nghèo kiết xác?”
Ý thức được Dương Tiêu vẫn chưa nhận ra thân phận của mình, giám đốc sảnh châm chọc nói: “Cậu không phải là tên nghèo kiết xác thì là gì? Thằng nhóc, cậu cũng không biết mở to mắt ra nhìn xem nơi mình đang đứng là nơi nào? Có biết nơi này nếu muốn bao toàn bộ sảnh khách sạn thì cần phải tiêu tốn biết bao nhiêu tiền không? Mười triệu! Giá khởi điểm từ mười triệu trở lên! Cho dù có phấn đấu nổ lực cả đời cũng không kiếm đủ được con số đó đâu, có biết không?”
Lúc này, giám đốc sảnh vẫn chưa hết tức giận, quay sang nhìn nhân viên lễ tân nói: “Sau này những con chó, con mèo như thế này cứ trực tiếp đuổi ra ngoài cho tôi!”
“Giám…giám đốc!” bị cấp trên giáo huấn, nhân viên lễ tân sợ đến toàn thân run rẩy.
Giám đốc sảnh tiếp tục coi thường nói: “Không cần nói nhiều, sai người kéo thằng nhóc này đuổi ra ngoài cho tôi!”
“Tên nghèo kiết xác? Có phải ông có hiểu lầm gì với tôi không?” Dương Tiêu lạnh nhạt nói.
Giám đốc sảnh liếc mắt nhìn Dương Tiêu, khinh thường nói: “Nhóc con, xem ra không dạy cho cậu một bài học thì cậu không chịu tỉnh ngộ? Không phải tôi cố ý đả kích cậu, nhưng cậu cũng phải xem lại bản thân mình, từ đầu đến chân cộng lại có được một trăm đồng không? Mặc lên mình đồ hàng chợ mà còn ra vẻ đại gia, cũng không sợ người khác cười chê. Bảo vệ đâu? Mau đuổi tên này ra ngoài cho tôi!”
Nghe mệnh lệnh của giám đốc sảnh, vài nhân viên bảo vệ đang đứng trước cổng lập tức hung hăng tiến về phía Dương Tiêu.
“Hỗn láo! Tôi phải xem ai cả gan dám động vào người này!”
Chính vào ngay khoảnh khắc nhân viên bảo vệ chuẩn bị chạm vào người Dương Tiêu thì có một âm thanh cực kỳ phẫn nộ đột nhiên vang lên, chỉ thấy sắc mặt Lý Minh Hiên cực kỳ nghiêm trọng đang tiến vào.
“Dừng tay!” nhìn thấy Lý Minh Hiên khoác lên trang phục cao cấp Armani, tay đeo đồng hồ hạng sang của hãng Vacheron Constantin, giám đốc sảnh lập tức lên tiếng ngăn cản.
Đối với loại người vừa nhìn là biết rõ nếu không là loại giàu nứt vách đổ tường thì cũng là người có thân phận, không chừng còn là một vị công tử của gia tộc nào đó, loại nhân vật này ông tuyệt đối không dám đắc tội.
Nhìn thấy Lý Minh Hiên từ xa bước đến, giám đốc sảnh lập tức chuyển sang vẻ mặt nịnh nọt: “Vị tiền sinh này, không biết ngài có việc gì cần hỗ trợ không?”1992638_2_25,60
Lý Minh Hiên không hề ngó ngàng gì đến vị giám đốc sảnh này, trực tiếp bước đến phía trước mặt Dương Tiêu nói: “Điện hạ, ngài không bị thương chứ?”
Điện hạ?
Nhìn một người có khí chất bất phàm như Lý Minh Hiên, vậy mà lại gọi tên chân đất này là điện hạ, giám đốc sảnh có chút sợ ngây người.
Tiếp sau đó, giám đốc sảnh nhìn thấy chìa khóa của chiếc siêu xe Rolls-Royce Phantom trong tay Lý Minh Hiên, mi mắt của ổng giật liên tục, trong tim dâng lên một cảm giác bất an.
Không lẽ hai người này có quen biết? Người thanh niên sang trọng này lại là người hầu của tên chân đất kia?
“Không phải tôi đã kêu anh chờ trên xe sao? Tại sao anh lại đến đây rồi?” Dương Tiêu có chút bất ngờ nói.
Lý Minh Hiên nói: “Lúc nãy thấy bảo vệ đột nhiên tiến vào, thuộc hạ lo lắng đến an toàn của điện hạ, nên mới to gan tiến vào!”
Nhìn cảnh đang diễn ra trước mặt mình, mi mắt giám đốc sảnh co giật, ông ta đã ý thức được mình đã phạm phải một sai lầm to lớn, liền hung hăn trừng mắt với nhân viên lễ tân: “Cậu làm cái trò gì vậy? Bọn họ lái siêu xe Rolls-Royce Phantom đến đây không lẽ cậu không biết sao?”
“Không phải đâu giám đốc, lúc nãy tôi đã tính giải thích với ông rồi, nhưng ông không cho nhiều lời!” nhân viên lễ tân vội vàng giải thích.
Giám đốc sảnh trong phút chốc có muôn ngàn cảm xúc, người thanh niên khí chất khoác trang phục Armani, tay đeo đồng hồ hãng Vacheron Constantin giá trị lên đến hàng triệu này lại gọi thằng nhóc này là điện hạ, nếu vậy lai lịch tên nhóc này tuyệt đối không tầm thường, nói không chừng là vị quý công tử của gia tộc hào môn nào đó hôm nay đột nhiên giả heo ăn thịt hổ đến đây.
Nghĩ đến hành vi ngạo mạn vừa rồi của mình, nếu đối phương thật sự là công tử con nhà quyền quý, thì ông chắc chắn đã gây ra chuyện lớn rồi.
Dương Tiêu nhìn giám đốc sảnh nói: “Nếu đã không thể đặt hẹn trước được, vậy thì tôi sẽ mua lại khách sạn này của các ông, ông hiện tại có thể nghỉ việc rồi!”
Trên đầu Phật cũng có ba phần hỏa khí, thái độ kinh thường người khác của tên giám đốc sảnh mắt chó này đã khiến cho Dương Tiêu cực kì tức giận.
Nghe đến lời này của Dương