“Xong rôi xong rôi, Dương Tiêu lát nữa tôi phải đưa anh đến bệnh viện kiểm tra, hy vọng tay anh không quá thảm!” Cung Linh Nhi bị doạ sợ mặt tái nhợt.
Cô biết sức lực của Đan Ba vô tận, là lực sĩ mạnh mẽ nỗi tiếng trong nước.
Đan Ba cũng từng tham gia cuộc thi cử tạ dân tộc thiêu số trong nước, càn quét mọi đối thủ, giành chức vô địch cuộc thi cử tạ.
Ngay cả các giám khảo của cuộc thi cử tạ quốc gia cũng kinh ngạc trước sức mạnh của Đan Ba, chủ động mời Đan Ba gia nhập đội tuyên cử tạ quốc gia, nói Đan Ba là nhà vô địch thê giới.
Đáng tiếc là gia đình Đan Ba có hơn một chục trang trại ở Đại Tây Bắc, Đan Ba không muốn tham gia Thế vận hội Olympic tranh hạng mục gì cả.
Gia đình mở thêm hai trại chăn nuôi, trong một năm có thể kiếm được rất nhiều tiền, không cần tốt công không có kết quả.
“ÁI”
Ngay sau đó, dưới sức mạnh khủng khiếp của Dương Tiêu, Đan Ba lại hét lên một tiếng khắc.
Lúc này, hai mắt Đan Ba tròn xoe như chuông đồng, ánh mắt nhìn Dương Tiêu như thể đang nhìn chằm chằm quái vật.
Vốn dĩ anh ta cho rằng thực lực của mình tuyệt đối là hàng đầu trong nước, cho đến khi gặp Dương Tiêu anh ta mới phát hiện ra thực lực của bản thân không đáng nói trước mặt Dương Tiêu.
“Làm tốt lắm!” Lưu Chiến Thắng mừng thâm không thôi.
Anh ta cho rằng Đan Ba chỉ đang giả vờ, mục đích là khiến Dương