Lúc này, Dương Tiêu chỉ nghĩ giữ gìn lợi ích của Đường Mộc Tuyết, những thứ khác Dương Tiêu không để bụng.
Cho dù xí nghiệp nhà họ Đường thật sự phá sản, Dương Tiêu cũng có tự tin làm cho người nhà Đường Mộc Tuyết thoải mái dễ chịu.
Hoa Triển Bác giận tím mặt: “Hay thật, một cái không quan hệ với anh. Tên phế vật Dương Tiêu anh nói thật nhẹ nhàng, anh có biết bởi vì chất lượng y dược Đường Nhân có vấn đề đã mang đến bao nhiêu rắc rối cho nhà họ Hoa chúng tôi không?”
“Bây giò tiền cho anh, có phải về sau nhà họ Hoa chúng tôi đưa thư gửi luật sư, các người còn tìm Lý Thần Chiến đe dọa nhà họ Hoa chúng tôi không?”
Dương Tiêu cười, lắc lắc đầu: “Hai người yên tâm, tôi đảm bảo Lý Thần Chiến sẽ không nhúng tay vào lần nữa. Tiền đề là hai người phải trả tiền nợ cho tôi.”
“Mơ mộng hão huyền!” Hoa Triển Bác tức giận đến phồng mũi.
Dương Tiêu rõ ràng là ỷ vào có Lý Thần Chiến chống lưng, mới dám không kiêng nễ gì như vậy.
Dương Tiêu nhìn về phía Hoa Mộ Cam, chân thành tha thiết nói: “Cô Hoa, tôi biết tôi làm như vậy thật sự là hơi vô sỉ nhưng mong cô có thể thông cảm nỗi khổ của tôi.”
Lúc này sắc mặt Dương Tiêu hoàn toàn không được tự nhiên, thậm chí hơi xấu hổ. Nhà họ Đường đã làm sai chuyện, mình