Hóa ra sau khi cả đám tách nhau từ Tàu Lượn Siêu Tốc, bọn Truy Hồn bèn định chơi Tàu Hải Tặc, thế nhưng bấy giờ họ chú ý hơn, chạy lên diễn đàn xem qua đánh giá của các người chơi đã trải nghiệm Tàu Hải Tặc.
Kết quả tất cả người chơi từng chơi Tàu Hải Tặc đều tỏ ý siêu cấp khủng khiếp, bảo để bọn họ lên thuyền đóng vai thủy thủ, sau đó dọc đường đụng độ sóng thần, cuồng phong, thậm chí là còn bị quái vật biển tập kích, có vài người sau khi xuống thuyền còn nôn thốc nôn tháo.
Bọn Truy Hồn thấy cái topic này phát sợ luôn, lại định đi chơi Đ ĩa Bay Xoay Tròn.
Kết quả Đ ĩa Bay Xoay Tròn cũng ào ạt đánh giá tệ, tỏ vẻ đúng y như nhốt người ta vào một cái hộp, lắc muốn rớt cái mạng năm phút, ra khỏi đó rồi thậm chí không đi đường thẳng được (ý là chóng mặt quá đi xiêu xiêu vẹo vẹo á).
Nhưng thật ra có một hạng mục tên là Gió Lốc, nhận xét bảo thời gian chơi ngắn, nhẹ nhàng hơn chút các hạng mục khác.
Hướng về phần thưởng 2 cái Chìa khóa, cả đám đắp thêm can đảm bèn cùng đi.
Thế nhưng bọn họ vẫn ngây thơ quá rồi, hệ thống truyền tống bọn họ vào một không gian thuần trắng, sau đó để họ ngồi vào một đống quả cầu trong suốt, chờ khi thiết bị cố định trên ghế xuất hiện lần nữa, trong lòng bọn họ lập tức bật dự cảm xui xẻo.
Ngay sau đó, cả đám bị cuốn vào lốc xoáy, xoay tròn cao tốc chợt cao chợt thấp, đồng thời cũng tận mắt chứng kiến sức hủy diệt mạnh mẽ của lốc xoáy, quả thực cứ như tự mình trải nghiệm bộ phim bom tấn thảm họa vậy.
Sau khi ra khỏi Gió Lốc, bọn họ lập tức dứt khoát từ bỏ hạng mục 2 cái Chìa khóa, đi chơi các trò nhẹ nhàng cho 1 Chìa, do đó họ mới xong Xe Điện Đụng, giờ đang định chơi Đu Quay Ngựa Gỗ.
Nhiễm Kỳ nghe xong lịch trình bọn họ dự kiến, không khỏi run run khóe miệng.
Vậy các anh thật đúng là không dễ gì ha!
"Thật sự không phải tụi tui không muốn chơi, cái đống hạng mục trò chơi kia quá là ghê luôn á! Đúng là không dành cho người chơi!" Cố Lạc oan ức vô cùng.
"Đúng vậy! Tui nghi là công ty trò chơi tổ chức hoạt động này vốn không muốn để tụi mình chơi, mà là muốn chơi tụi mình!" Linh Mặc căm phẫn đầy bụng.
Dạ Kiêu lạnh giọng hỏi: "Vậy các cậu định cứ mang bấy nhiêu Chìa khóa đây đến Hang Kho Báu? Rồi ngồi một bên nhìn tôi với Bạch Nhiễm mở hòm?"
Chìa khóa thưởng của hoạt động đều ràng buộc với người nhặt, không thể giao dịch, Dạ Kiêu với Bạch Nhiễm qua cửa Nhà Ma và Tàu Lượn Siêu Tốc, tổng 9 cảnh tượng, thêm vào 3 cái Chìa khóa thưởng tổ đội, hiện giờ trên người cộng lại có 30 cái Chìa khóa.
Nhưng đám Linh Mặc cũng chỉ có 6 Chìa qua cửa 2 cảnh tượng ban đầu với 3 Chìa lấy được từ Gió Lốc và Xe Điện Đụng chính bọn họ chơi, tổng cộng 9 cái......
Lúc trước chơi Nhà Ma, Truy Hồn bị đá khỏi phó bản một lần, thế nên hắn ít Chìa khóa nhất trong mọi người, chỉ có 6 cái.
"Dù sao thì vận khí bọn tôi cũng không tốt lắm......!Mở rương báu cũng chưa chắc ra được thứ tốt gì......!Xem các cậu mở rương chắc cũng được á......" Truy Hồn tự an ủi.
"Phải đó phải đó, thật ra cũng không cần quá nhiều Chìa khóa, mười mấy cái là ổn rồi." Cố Lạc vô cùng có tinh thần AQ (~ lừa mình dối người).
Dạ Kiêu nhấp môi, liếc Truy Hồn một cái thật lâu.
Truy Hồn lập tức giật bắn, thay đổi thái độ trong chớp nhoáng, "Thật ra hạng mục 2 Chìa, bọn tôi vẫn có thể cố gắng hơn chút......"
Bấy giờ Dạ Kiêu mới hài lòng: "Ừ, xong Đu Quay Ngựa Gỗ, chúng ta lập tức đi chơi Tàu Hải Tặc."
"Được thôi......"
Nhiễm Kỳ nhìn về cửa vào Đu Quay Ngựa Gỗ, trong mắt tràn đầy mong đợi.
Tuy cậu rất thích hạng mục k1ch thích như Nhà Ma, nhưng hạng mục chưa từng chơi qua như Đu Quay Ngựa Gỗ đây, cũng rất cảm thấy thích thú.
Hồi trước đến công viên giải trí, sức hút của Đu Quay Ngựa Gỗ vẫn luôn rất cao, mỗi lần đều xếp hàng dài, tối đến cũng là ánh đèn và nhạc nhiếc bên Đu Quay Ngựa Gỗ đẹp với hay nhất.
Chỉ tiếc, bình thường chơi Đu Quay Ngựa Gỗ phần lớn là con gái, cậu ngại qua xếp hàng, giờ thì không cần giữ kẽ như thế, dù sao thì có nhiều người cùng đi với cậu như vậy.
Không lâu sau đã đến lượt họ, ban đầu Đu Quay Ngựa Gỗ giống như trong trí nhớ Nhiễm Kỳ, trên cái nền lớn sau sẽ xoay tròn, ngựa gỗ dễ thương rực rỡ sắc màu ngoan ngoãn đứng thẳng, đợi các người chơi cưỡi lên.
Chẳng qua sau khi họ ngồi lên đồng thời bắt đầu xoay vòng rồi, đàn ngựa này lập tức từ tượng gỗ lạnh tanh, biến thành ngựa con cầu vồng đầy sức sống, một đám với cái đầu tròn vo, thoạt trông đáng yêu Q manh (-> cute moe) quá trời.
Ngựa con cầu vồng đủ màu chở bọn họ chầm chậm quay vòng, thỉnh thoảng còn hồn nhiên nhảy nhót hai cái.
Đến khi kết thúc, còn biết dụi cái đầu nhỏ vào bọn họ, phong cách đúng là khác hẳn các hạng mục trò chơi trước đó.
Truy Hồn bất mãn phàn nàn, "A a a, tại sao hạng mục này chỉ được chơi một lần vậy! Hạng mục thú vị như thế, nên cho chúng ta chơi mấy lần mới đúng!"
Dạ Kiêu nhàn nhạt liếc hắn: "Rồi cậu ngồi chơi xơi nước ở đây cưỡi ngựa ba lần, là đã lấy được số lượng Chìa khóa giống như của bọn tôi chơi Nhà Ma?"
Truy Hồn nghẹn họng, lập tức câm miệng.
Dạ Kiêu nói: "Đi thôi, đến Tàu Hải Tặc."
Đến khi mọi người chơi một lượt hết các hạng mục còn lại trong Công Viên Giải Trí, đã là chuyện của mười mấy tiếng sau đó.
Hai người Dạ Kiêu và Bạch Nhiễm gom hết tất cả số Chìa khóa có thể lấy, đám Truy Hồn dưới sự giục giã của Dạ Kiêu, cuối cùng cũng đều lấy được hơn 40 cái Chìa khóa.
Bấy giờ cả đám mới cùng đi Hang Kho Báu, chuẩn bị mở rương báu.
Cửa phó bản Hang Kho Báu, đã chật ních, tất cả đều là kẻ muốn vào thử vận may, kiếm chác một khoản lớn.
Trước đó nhóm Nhiễm Kỳ bận rộn chơi trò chơi, mãi chưa chú ý Kênh Thế giới, giờ mới phát hiện, gần như mỗi một người chơi tiến vào Hang Kho Báu, đều gặt hái được hơn cả hai chữ phong phú.
Có người được trang bị tím, có người được Sách kĩ năng, có người được Phiếu đổi vật thật, những kẻ đó, tệ nhất cũng thu được một hai món trang bị lam.
Bởi vậy cũng lập tức thu hút càng nhiều người chơi đổ xô đến, có mấy người còn đang giậm chân đấm ngực, hối hận không chơi thêm vài hạng mục trò chơi, lấy thêm mấy cái Chìa khóa.
Nhìn dáng vẻ những kẻ ấy, tụi Truy Hồn bèn cảm giác chuyện trước đó bị Dạ Kiêu ép đi chơi cả lố trò chơi "nguy hiểm", hình như cũng không khó tiếp thu đến thế nữa.
"Mở đây." Dạ Kiêu tiến lên, mở ra phó bản.
Hang Kho Báu không khác mấy hang động đá vôi, chưa nói lối đi nhỏ hẹp, ánh sáng còn vô cùng tù mù.
Rõ ràng sáu người cùng vào phó bản, kết quả lại bị truyền tống đến các vị trí khác nhau.
Truy Hồn giờ có bóng ma tâm lý rất lớn với tình trạng tối đen và một mình một cõi, bấy giờ không nhịn được mở miệng hỏi: "Các cậu đâu rồi?!"
Linh Mặc cũng rất sốt ruột nói: "Tui cũng không thấy các cậu!"
"Xem bản đồ thì, chúng ta bị tách ra rồi, có điều thế này cũng càng tiện cho mình tìm kiếm rương báu." Lúc này Kiếm Chỉ Lưu Niên đã bình tĩnh hơn nhiều, "Trang bị ở hết trên người, kĩ năng cũng không bị khóa, dù có quái cũng đánh được, không cần hoảng."
Nhiễm Kỳ liếc qua bản đồ, địa hình Hang Kho Báu vô cùng lằng nhằng, rất nhiều ngã rẽ, rất khó gặp đồng đội, vì vậy cậu cũng bèn yên tâm tự mình mò mẫm.
"Lưu Niên nói đúng lắm! Tui tìm thấy một cái rương rồi!" Giọng nói hưng phấn của Cố Lạc truyền đến, "Xem tui mở nó đây!"
Truy Hồn hỏi: "Ra đồ tốt gì?"
"Chả có đồ tốt mịa gì cả! Trong rương nhảy ra một thằng Lính Xương Khô! Mãi tui mới chém chết nó được!" Cố Lạc thở hồng hộc bảo, "Nhiễm Nhiễm cậu nhớ cẩn thận chút nhé!"
Suy cho cùng Nhiễm Kỳ là người có sức chiến đấu thấp nhất trong bọn họ, độ an toàn chắc chắn không thành vấn đề, song về mặt đánh quái, ít nhiều gì cũng sẽ hơi tốn sức.
Truy Hồn không nghĩ vậy: "Lo cho ai cũng không cần lo cho Nhiễm ca đâu, vận khí cậu ấy tốt như vậy, chắc chắn mở ra toàn thứ tốt."
"Anh nói hình như hơi bị