Lồ ng Giam Hắc Ám là một phó bản có bối cảnh, nơi đây như cái tên của mình, là một hầm giam vô cùng đen tối, trong đó vốn bắt nhốt rất nhiều Ma vật hung ác, Thần điện Quang Minh cử năm vị dũng sĩ phụ trách riêng việc trông chừng chúng nó, thế nhưng các Ma vật thật sự quá gian xảo, vô tình một lần để xổng cho chúng thoát ra, giờ trái lại bên bị nhốt là những dũng sĩ ấy, đám Ma vật biến hầm giam này thành cứ điểm của chúng nó.
Thế nên sau khi vào phó bản, tụi Nhiễm Kỳ lập tức nhận được một nhiệm vụ, yêu cầu bọn họ gi3t chết toàn bộ quái vật, đồng thời giải cứu Kỵ sĩ bị bắt nhốt ra nguyên đai nguyên kiện.
Nếu nhiệm vụ thành công, họ có thể có được lời cảm ơn của Đội trưởng Kỵ sĩ, nhiệm vụ thất bại, thì chả có gì sất.
Lời cảm ơn của Kỵ sĩ là ngẫu nhiên, anh ta có thể cho bạn một túi tiền, từ bên trong mở được bao nhiêu, nhờ cả vào vận may, cũng có thể cho bạn một cái BUFF, hoặc một món trang bị, thậm chí là một đạo cụ, dù sao đều cần nhìn mặt.
Có mấy đội chỉ cần kinh nghiệm, thì sẽ từ bỏ nhiệm vụ, áp dụng chiến thuật qua cửa nhanh, giết thẳng vào một đường, không quan tâm NPC.
Đám Dạ Kiêu đều vào phó bản này lần đầu, sau khi xem một đoạn CG (*) ngắn, cũng đã hiểu đại khái tình hình cái phó bản này, vấn đề giờ chính là, họ có nên nhận nhiệm vụ này hay không?
(* CG - Computer Graphic: đồ họa máy tính, trường hợp này nói đơn giản thì là một đoạn anime nhỏ minh họa story hồi ức các thứ thường thấy khi chơi game, đặc biệt là các con game role-play hoặc otome, game có route...!của Nhật, chuyển động có mượt hay không thì phải xem bản thân con game thế nào - thường là như kiểu ghép tranh lồ ng tiếng thôi chứ không mấy hiệu ứng đâu)
Trong nhiệm vụ viết rất rõ, NPC được cứu cuối cùng sẽ trợ giúp bọn họ cùng đánh BOSS, nhưng nếu một NPC hy sinh, nhiệm vụ của họ lập tức thất bại.
Nghĩ lại thì, xác suất thất bại lớn phết đấy.
Dạ Kiêu hỏi: "Các cậu cảm thấy có nên nhận không?"
"Hay chúng ta cứ nhận thử đi, tui hơi muốn biết Đội trưởng Kỵ sĩ sẽ thưởng cho bọn mình cái gì." Nhiễm Kỳ tiên phong mở miệng.
Nhiễm Kỳ cực hiểu game thật ra biết rất rõ, kết quả của nhận nhiệm vụ chắc chắn lợi lớn hơn hại.
Đợi cấp bậc bọn họ đạt đến cấp 45 trở lên, đi Thành Otto với Thành Hope, bối cảnh thế giới chân chính của game sẽ lập tức lần lượt lộ ra, họ trở thành một thành viên của Thần điện Quang Minh, đấu với thế lực hắc ám.
Mà những Kỵ sĩ này đều đến từ chính Thần điện Quang Minh, thành công hoàn thành nhiệm vụ, rất có ích cho việc quét hảo cảm của Thần Quang Minh, về sau chắc chắn có thể đạt được không ít chỗ tốt.
Huống hồ sức chiến đấu mấy NPC kia cũng okela lắm, có họ hỗ trợ, tốc độ đánh quái đều sẽ hiệu suất hơn chút.
Chỉ là Mục sư sẽ cực kì vất vả, tương đương một mình phải bơm máu mười người.
Có điều Nhiễm Kỳ có lòng tin vào chính mình, hiện giờ lượng trị liệu của cậu cao vô cùng, cơ bản thì quái nhỏ chỉ cần một chiêu Thuật Hồi Phục, là có thể thu phục, thêm Thuật Trị Liệu và Thuật Thánh Quang, chắc chắn sẽ không để chết người dễ dàng.
Linh Mặc nói: "Ha ha, có tay đỏ nho nhỏ của Nhiễm ca cậu đây, NPC chắc chắn sẽ tặng tụi mình phần thưởng thật xịn!"
Kiếm Chỉ Lưu Niên cũng gật đầu tán đồng: "Tôi cũng đồng ý nhận nhiệm vụ, dù gì thì cũng là bản Kinh nghiệm, trước cứ đánh một trận mò mẫm quy luật, có thất bại cũng không sao."
"Rồi, vậy chúng ta nhận nhiệm vụ thôi." Nếu mọi người đều đồng ý, Dạ Kiêu bèn tiến lên nhận lấy nhiệm vụ.
Nhiệm vụ tự động đồng bộ tới Danh sách Nhiệm vụ của từng đội viên, có thể thấy độ hoàn thành hiện tại là 0%.
"Đi thôi, lúc vào nhớ chú ý một chút."
Lúc trước kiểm tra nội bộ, do thời gian quá ngắn, bọn họ chỉ cắm đầu lo thăng cấp nhanh nhanh, sau khi đến cấp 30, bèn đi khai hoang thẳng Phó bản Vực sâu, do đó cũng chưa ai đến Lồ ng Giam Hắc Ám, họ cũng mù tịt về tình hình cái phó bản này, với phó bản xa lạ, thái độ khó mà không trở nên cẩn thận hơn chút.
"Được." Mọi người cùng lên giọng đồng ý.
Sau khi tiến vào hầm giam, chính là một thông đạo tối tăm rất dài, trên tường cứ mỗi khoảng lại cắm một cây đuốc, coi như vừa đủ soi sáng khung cảnh trong hầm giam âm u.
Có thể thấy vài con Địa tinh nhỏ vác cung tiễn, đang cầm lồ ng đèn tuần tra khắp hầm giam, nếu nhìn kỹ, là sẽ để ý thấy trước ngực chúng nó còn đeo một cái còi bằng xương.
Có thể tưởng tượng ra trường hợp bị đám yêu quái bé nhỏ này phát hiện, thì sẽ đưa tới lượng lớn quái nhỏ thế nào.
Có điều bọn họ tới phó bản này chính là để quét quái, tất nhiên không phải lo về vấn đề dẫn quái nhỏ đến, thật ra còn mong đám quái đó đều tự giác dâng mình tận cửa hết ấy chứ.
Vì thế Dạ Kiêu ném thẳng một Cầu Lửa sang, Địa tinh quả nhiên bị chọc giận, thổi cái còi xương trước ngực, mang một đống Ma vật với hình thù quái đản đến.
Dạ Kiêu từ tốn tung một chiêu Sông Băng về phía trước, tốc độ đàn quái nhỏ xung phong lập tức chậm lại, mọi người cùng dồn dame, không tốn nhiêu sức đã giải quyết xong bọn quái nhỏ đó.
Kế tiếp bọn họ thẳng một đường đánh đúng công thức, rất nhanh đã vào sâu trong hầm giam, ở đây có thể thấy rõ có năm lồ ng giam bằng gỗ treo trên cao, bị nhốt bên trong chính là NPC cần họ giải cứu.
Lồ ng giam được dùng dây thừng buộc móc lên cao, phía dưới là năm cái máy bàn xoay, cần có ai đó đi qua bật máy, từ từ thả đống lồ ng giam đó xuống.
Thế nhưng chỉ cần họ vừa đụng vào máy, sẽ lập tức có quái nhỏ lao tới, trên tay chúng nó đều giơ đuốc, một khi tiếp cận được bộ máy, thì chúng sẽ đốt đuốc cháy thừng, mà lồ ng nhốt NPC cũng sẽ từ trên cao rơi xuống ngay, nhiệm vụ của họ lập tức thất bại.
Thật ra năm người cùng lúc bật máy là tiết kiệm thời gian nhất, song độ nguy hiểm cũng rất lớn, một khi bỏ sót một con quái nhỏ, sẽ rất dễ khiến nhiệm vụ thất bại.
Do đó phương pháp ổn thỏa nhất, chính là để một người đi xoay máy, còn lại chịu trách nhiệm cản quái nhỏ.
Cái nhiệm vụ may mắn này đành rơi lên người Kiếm Chỉ Lưu Niên, vì y là dân cận chiến duy nhất trong đội, không tính Cố Lạc.
Hồi trước chơi game PC, Nhiễm Kỳ thấy chỗ này cũng không đến nỗi khó nhằn, chỉ cần đợi thanh tiến độ bên cái máy chạy xong là được.
Thế nhưng giờ biến thành hình thức VR rồi, Kiếm Chỉ Lưu Niên phải tự tay xoay máy, chậm đã đành, trên hết là thật sự rất mệt, càng khỏi nói còn phải liên tục xoay năm cái......
Lúc Kiếm Chỉ Lưu Niên cố gắng khởi chạy máy, những người khác cũng chiến đấu không ngừng, bọn quái nhỏ tựa như thủy triều, đợt này đến đợt khác mãi không thấy điểm dừng, cả một đám cứ như những tuyển thủ rước đuốc [1] vậy, chạy trốn cực nhanh.
Nếu không phải Dạ Kiêu sở hữu Sông Băng và Tường Lửa có thể cản lại, e rằng đúng là sẽ bị sót lại một hai con quái nhỏ đó thật.
Xoay xong năm cái bàn xoay, Kiếm Chỉ Lưu Niên lập tức nốc một chai thuốc Thể lực, thật sự mệt kinh khủng.
Năm NPC được cứu thành công, sâu trong ngục giam rất nhanh đã truyền đến tiếng gầm bùng nổ, rõ ràng, BOSS bị chọc điên rồi.
Kế đó, mặt đất rung chuyển dữ dội, Cự Linh Ma mang hình thể khổng lồ xuất hiện trước bọn họ.
Con Cự Linh Ma này chính là BOSS số một cần họ diệt trừ, nó cầm trong tay một cây gậy răng sói, lực rất lớn, dù cách tấn công cực kì một màu, có mỗi vác gậy răng sói quét ngang, nhưng lần nào cũng là tấn công diện rộng, có thể gây ra lượng sát thương rất lớn, cũng cực khó giải quyết.
Mà nhóm NPC được cứu ra