" Ngươi cố ý coi thường ta phải không?"
Leon vác Nhị Thủy Long ra đằng sau lưng, sau đó ánh mắt đầy vẻ cười cợt:" Tôi đang khen cô mà."
Rose thu lại sợi vải của mình cầm trên tay, đang muốn ngắm chuẩn để đánh Leon:" Ta sẽ xử lí nhà ngươi trước rồi đến tên kia."
Leon nghe xong, bỗng chốc không nhịn được cười, càng cười lớn hơn. Đương nhiên điều đó lần nữa lại chọc tức Rose, cô nói với ngữ khí căng thẳng:" Có gì đáng cười?"
" Cô đánh với cậu ta chỉ có thiệt thôi. Giờ sức lực của các cô không một ai có thể đấu được với cậu ta cả." Leon bình tĩnh nói cho Rose hiểu về mối nguy hiểm mà tất cả đều sẽ gặp phải, tướng của Milquynus đều gặp phải mới đúng.
Rose điềm đạm nghĩ lại lời Leon nói. Cô không phải người quá tự tin vào khả năng của mình mà không lường trước hậu quả sẽ xảy đến. Sát khí đó nó giống như đức vua đến nỗi, cô còn suýt nữa nhận lầm mặc dù có phần yếu hơn.
Tại sao một vị thần của Vacrina lại mang trong mình nguồn năng lượng của Milquynus. Giờ hai nguồn sức mạnh này kết hợp với nhau đã tạo nên lượng thần lực khổng lồ, khả năng cô hay tất cả tướng ở đây có thể sẽ không đủ để chống chọi. Chỉ có một người bên cô mới có thể làm được điều đó. Thống lĩnh.
Nhìn bộ dáng không sợ trời không sợ đất của Leon, Rose nói thêm vài lời:" Ít nhất, ta có thể đánh bại được ngươi."
" Đánh bại?" Leon nói:" Được thôi, tôi sẽ chờ cái đánh bại đó."
Rose Liền thu hồi sợi vải trên người tạo thành nhiều vòng thật lớn, cầm cố định thật chặt trong tay. Phóng nhanh về phía Leon, tạo thành hai đường thẳng tắc hai bên, tấn công từ hai phía liên tục. Leon di chuyển người dưới chân, phóng thật nhanh, tránh cấp tốc những sợi vải đập mạnh xuống nền đất, có cảm giác dính vào người sẽ tan xương nát thịt.
Biểu cảm anh vẫn cười cực kì đắc trí. Điều đó lại châm ngòi trong lòng cô thêm một ngọn lửa lớn bùng phát. Những sợi vải của cô một chốc lại phi nhanh như có điện ẩn giấu bên trong, phát ra tia sáng giật mọi lùm cây đi qua, đều tan hoang đổ nát. Từng thân cây đổ xuống rào rào, phá nát một khu rừng xanh tươi.
Rose bị thái độ của Leon làm cho dần mất đi tự chủ. Hắn tránh đòn đánh của cô, còn không định dùng vũ khí để chiến đấu. Hắn dám lấy cô ra làm trò tiêu khiển sau.
" Ngươi, ngươi đang chế giễu ta sao?"
" Xin lỗi, tính tôi lúc nào cũng đi kèm với nụ cười."
" Hay để cho công bằng hơn tôi sẽ sử dụng vũ khí giống cô nhé." Leon cười cười nhìn bộ mắt cố tỏ ra điềm tĩnh như không có chuyện gì của Rose nhưng thực chất sắp bị anh làm cho hun khói đến nơi
Dứt lời, Leon thu hồi Nhị Thủy Long về người, sau đó hai dòng nước bên cạnh hình thành những cột dây lớn cuốn quanh người Leon.
Rose cầm chắt hai sợi dây vải trong tay không vì sự chuyển hóa của Leon mà dừng đòn tấn công của mình lại. Hai cột nước theo điều khiển của Leon cũng mỗi lúc một nhanh hơn. Hai cộ va vào nhau, dòng nước của Leon bắn nước ra tứ tung trên mặt đất, bị cắt ngứt quãng mỗi lúc một nhiều.
Nó hồi phục lại trong chốc mắt rồi dần dần tăng mạnh hơn. Cột vải của Rose cũng không thua kém gì, tay cô thuần thục sử dụng vải điêu luyện tránh mọi đòn tấn công của Leon, đồng thời ra sức đấu trả mỗi lúc một nhanh hơn.
Cơn lốc vô hình bỗng chốc được tạo ra tạo nên luồng áp lực cực lớn. Rose vẫn cố giữ vững đòn tấn công nhưng tâm trí dần bị nhụt hẳn đi. Các đòn đánh của cô không một lần nào trúng được người Leon. Cái cơ thể ma quỷ kia liên tục bay lượn trước mặt cô, cái đáng ghét nhất hắn cứ cười như muốn vả vào mặt cô những cái chế giễu vì sự yếu ớt này.
Bóng hình Leon không chỉ dừng lại một chỗ, anh mỗi ngày càng tiến gần đến chỗ Rose, cô bất giác phải bay lại đằng sau. Đã vậy. Trong hai luồng vải của cô có truyền đến một xung điện nhỏ, đến nỗi ngay cả một cái chạm nhẹ cũng khó có thể nào phát hiện ra. Tuy nhiên chỉ cần đợi đến 5 giây sau sẽ lập tức có phản ứng, cả cơ thể sẽ đông cứng lại không thể nào cử động được. Con át chủ bài của Rose lúc đó mới được tung ra.
Với môi trường nước này, cô chỉ cần chạm nhẹ vào nó không những độ sát thương tăng cao có thể đơn giản không chỉ là tê cứng nữa. Khi hai dòng nước chạm vào nhau, luồng điện đó khẽ len lỏi vào, thật sâu. Quả nhiên đối với môi trường nước nó đã tác động đến ngay lập tức truyền thẳng đến Leon. Hai dòng nước chuyển động vì thế ngưng đọng lại
Thấy anh đột nhiên dừng hẳn động tác, cô mới nhanh trí bắn hai luồng vải cấp tốc đến tấn công anh. Thời khắc đó, ánh mắt tràn đầy hiếu thắng màu xanh hiện lên của anh đã báo lấy một chuông tử của cô. Một con rồng màu xanh được hình thành từ hàng ngàn cột nước bắn thẳng ra khổng lồ cắt đứt mọi lớp vải của Rose đến khi nó đến gần người cô, cả người bị văng ra xa. Mất thăng bằng, lập tức ngã