Ơ? Khung cảnh trước mắt hơi sặc mùi tình yêu rồi hay sao vậy? Có mù cũng biết hai người này chắc chắn đang trong quan hệ yêu đương. Cũng đúng thôi, anh ta tính cách có phần làm cho cô không thể chịu được, nếu xét về mọi phương diện, đúng là trai tài gái sắc. Chỉ có người phụ nữ, hay người đàn ông như vậy mới xứng đáng được ở bên cạnh nhau.
" Tiểu Nhiên, chiều dẫn chị về gặp gia đình em." Rena đưa ra chủ đích chính. Dựa vào tình hình này không thể ngang nhiên cướp con của người ta được.
" Vâng." Lãnh Nhiên lễ phép. Cũng tốt cắt đứt đi một dây xích mới, bản thân cũng sẽ được tự do hơn.
*********
Rena đường đường cũng là một người có danh tiếng, chức vụ thượng tướng ít nhất nếu không biết thì hiện tại biết rồi phải nể vài phần. Thấy đứa con gái mình dẫn về một người nổi như cồn đó, gia đình Lãnh Nhiên vui như đi ăn Tết. Lãnh Cẩm ngoài mặt tươi như hoa thì đang thầm ghen ghét, nó làm gì lại có quan hệ được với người như vậy trong quân đội
Mẹ Lãnh tháo vát bưng ra ngay tách trà hảo hạn nhất của gia đình. May thay Lãnh Cẩm lần trước, kiếm được tiền có biếu tặng, không biết dùng vào dịp nào giờ có cơ hội cũng thật tốt. Cả gia đình ngồi xuống phải nể Rena mấy phần.
Bề ngoài của Rena hiện tại chỉ giống như một con người bình thường, thế nhưng xét về mặt thần thái, nhìn qua cũng đã biết là người không thể chọc vào.
Rena nở nụ cười xã giao thân thiện:" Đến làm phiền gia đình giờ này, thật ngại quá."
Mẹ Lãnh xua tay, dùng miệng lưỡi chua ngoa của mình để khen ngợi Rena:" Đâu có đâu có, được ngài đến thăm nhà chúng tôi vui mừng còn không kịp."
Lãnh Nhiên rất ghét thái độ của mấy người này. Hiện tại cô cảm thấy mất mặt thay cho họ. Có ngu cũng biết, trên mặt những người được gọi là gia đình này của cô đang trông chờ vào cái thân phận này để thiết lập mối quan hệ với Rena.
" Lí do tôi đến đây rất đơn giản, tôi muốn đưa Lãnh Nhiên đi" Rena thiện ý nhìn về phía Lãnh Nhiên, nắm lấy tay cô bé.
Gia đình Lãnh Nhiên đều rất sửng sốt, mẹ Lãnh xoa xoa đôi tay nhăn nhúm của bà, thiện trí hỏi lại:" Thưa ngài, chuyện này...."
" Về vấn đề cu cấp nơi ở, ăn uống, sinh hoạt sẽ do tôi hoàn toàn phụ trách." Khí thái vạn phần của Rena đã dập tắt đi lời định nói của mẹ Lãnh khiến bà chẳng biết nói gì hơn.
Ba Lãnh ngồi bên cạnh chưa lên tiếng, đến giờ phút này, cũng góp thêm vào:" Ngài xem, nhà tôi chỉ có hai đứa con gái, đứa chị năm nay mới lên đại học, còn đứa em từ nhỏ đã mắc bệnh tim. Gia đình tôi thương yêu nó hết mực, sao có thể dễ dàng trao nó cho người khác."
" À." Rena " à" lên một tiếng chứng tỏ mình là người rất hiểu chuyện. Cô cười khểnh, khẽ hất mái tóc của mình ra, ngữ điệu thật nghiêm túc nhưng vào lỗ tai của cả gia đình họ Lãnh thì đều tái xanh đi:" Nếu mới đầu, tôi không nghe Tiểu Nhiên kể mọi chuyện còn tưởng con bé là con rơi con rớt của hai người.
Lãnh Cẩm thấy tình hình không được khả quan, dùng chiêu hoàn giải để thay đổi cách nghĩ của Rena:" Tiểu Nhiên vẫn còn nhỏ, có mấy lời ăn nói có khi hơi quá. Có gia đình nào lại không yêu thương lẫn nhau, em thấy đúng chứ, Tiểu Nhiên."
Yêu thương? Chị ta xứng nói mấy câu đó với cô sao. Cô có nhận được sự yêu thương từ hồi nhỏ hả? Lòng bàn tay đặt trên đầu gối của Lãnh Nhiên siết chặt lại, nghe mấy lời dối trá tận cùng này, cô không tài nào nuốt trôi nổi.
" Giờ thì có rồi đấy." Mấy phần lời nói của Rena trở nên u ám dần đi:" Các người còn có tiền dành để đi mua hộp trà đắt tiền này. Thế thì sao không tiết kiệm tiền đi chữa bệnh cho Tiểu Nhiên. Sống trong một môi trường chịu những lời lẽ cay nghiệt từ chính gia đình mình, tôi thấy tội thay cho cô bé."
Rena rút ra từ trong người, một tấm chi phiếu trắng để lên bàn, cô lạnh giọng nói:" Mấy người muốn điền bao nhiêu con số thì điền, nhưng có chuyện hôm nay tôi phải đưa được Tiểu Nhiên đi. Con bé xứng đáng có một mái ấm tốt hơn."
Chi phiếu trắng? Cả gia đình Lãnh Nhiên há hốc mồm. Tờ chi phiếu ngàn năm có một, có thể điền được bao nhiêu con số tùy ý.
Rena cầm tay run run của Lãnh Nhiên, mỉm cười dịu dàng với cô:" Chị dẫn em đi."
Lãnh Nhiên mừng đến phát khóc luôn rồi, lần đầu tiên có người quan tâm đến cô thế này.
Rena đưa cô bé ra ngoài, mặc kệ mấy con mắt ở bên trong nhà.
" Vừa nãy chị ngầu thật đấy." Lãnh Nhiên giơ hai ngón tay cái lên tỏ vẻ hài lòng.
Mặt Rena đỡ đáng sợ hơn một chút, nhiều lúc ở bên cạnh người yêu nhiều quá cũng nhiễm một vài phần tính cách của anh rồi. Thẳng tay hành quyết.
" Có ổn không ạ?" Lãnh Nhiên nhìn vào phía ngôi nhà cô rất căm ghét kia.
Nói đến vấn đề tiền nong, Rena thong dong nói:" Nghề của chị hiện tại nói là giàu hơn nhiều người nhưng vẫn không thể nói là quá giàu. Gia sản thì vẫn còn đang phân nửa chìm sâu dưới đáy biển."
" Vậy..."Lãnh Nhiên ngơ ngác ngẩng đầu lên tự hỏi:" Thế họ viết nhiều hơn. Chị định làm thế nào?"
" Tiền này dù sao cũng là của người yêu chị...Anh ấy rất giàu nên không sao đâu." Có được người yêu giàu cỏ ở thế giới con người, nhiều khi tiền nong cũng dùng được vào mấy vấn đề. Chỉ có điều về việc dùng tài khoản tiền của anh để đi