" Leon Vanlock" Rena lườm anh:" Lừa em hôn mê nhiều ngày, vui lắm nhỉ?"
Leon thấy mình oan uổng, đành đính chính lại:" Anh vốn không hề lừa em, lúc đó, anh còn chưa kip nói gì, em đã ngất đi rồi."
" Chưa hề nói gì? Anh ấp a ấp úng không trình bày rõ ràng. Làm sao, mọi khi chẳng phải thừa nước đục thả câu, đều nhanh nhậy lắm mà?" Rena quyết không tha cho anh, cái bộ dáng lúc đó hại cô hiểu nhầm đến gần chết
" Lúc đó chuyện rất dài, anh không biết bắt đầu từ đâu. Nên mới tốn thời gian nghĩ. Ryvan, cậu phải làm chứng cho tôi." Leon quay sang cầu cứu Ryvan, đôi mắt rất đáng thương.
Rena ném cho anh một cái nhìn sắc lạnh sau đó mới dần chú ý đến trọng điểm chính. Mắt trái của cô hiện nay vẫn còn cuốn băng gạt, đoán rằng chưa hồi phục rõ ràng.
" Rốt cuộc hôm đó sau khi em ngất đi đã xảy ra chuyện gì?" Rena ngồi dựa người vào Ryvan, lắng nghe.
*************
Ngày hôm đấy.
Ryvan chỉ biết ngực trái của mình bị đâm xuyên quá, chính vì vào đúng chỗ hiểm, nên theo quán tính, anh đã không thể sống sót được.
Giữa bóng tối lạnh ngắt, cơ thể anh trôi nổi giữa không trung, chỉ thấy một ngọn lửa sáng giữa bóng tối, ngọn lửa đó rất quen thuộc nhưng dó không phải của Rena. Anh đến gần hơn, dần dần ngọn lửa nhỏ cũng phát mạnh lên, tái tạo thành một hình người. Người phụ nữ trung niên rất xinh đẹp, mái tóc bạch kim giữa đốm lửa ánh lên tia bạc trải dài trên bộ quần váy trắng tinh. Đôi mắt màu thạch anh vàng lóe sáng, nhìn về phía Ryvan.
" Nữ hoàng Arianna." Ryvan không quá khó để nhận biết được thân phận của người này. Dựa theo ngũ quan, và vẻ đẹp tinh xảo trên đôi mắt kia có phần tương đồng với Rena. Chỉ là so với tiền bối, Rena có vài điểm lạnh lùng hơn.
" Cậu nghĩ thế nào về cái chết?" Bà mỉm cười, hai tay để ra đằng trước, chắp vào một mặt nghiêm túc hỏi.
Vốn dĩ Ryvan chưa bao giờ nghĩ sẽ có người hỏi trực tiếp mình như vậy. Đương nhiên cá nhân anh chưa bao giờ coi cái chết như một nỗi sợ hãi dằn vặt thân thể mình. Sau tất cả những điều đã xảy ra, cái chết chỉ là một thử thách cuối cùng để khảo nghiệm mà thôi.
" Không có gì đặc biệt." Đứng trước tiền bối nhưng Ryvan vẫn lạnh lùng, giữ vững lấy cái tôi cá nhân. Cả đời này, của anh chưa hề muốn phục tùng ai, hay muốn làm dưới trướng ai hết.
"Dựa theo đòn tấn công vừa rồi, cậu đã không còn sống nữa. Vậy cũng không sao hả?" Arrianna đến gần Ryvan, ánh mắt của bà hơi nhíu lại về phía Ryvan.
Ánh lửa nóng bập bùng xung quanh dù đó chỉ là một linh hồn nhưng ngọn lửa đó rất mạnh mẽ và ấm áp. Rất giống chìa khóa phong ấn thần lực của anh khi còn nhỏ. Không nghĩ rằng lại có một cơ hội được gặp lại.
Anh cười lạnh một tiếng sau khi nghe lấy lời của Arrianna, làm bà hơi ngẩn người. Ánh mắt anh chứa đầy kiên định, nét quan kiêu ngạo, vững vàng nói ra:" Tôi không tin vào số phận. Vận mệnh sống hay chết chỉ có bản thân tôi mới có quyền làm chủ"
Nói đến đây, Arianna trầm dần, hỏi nghiêm túc:" Cậu yêu Rena sao?"
" Bà chẳng phải đã biết?" Quá nhiều người hỏi anh câu này. Con người anh chưa bao giờ thích nói trực tiếp, hành động anh làm đã đủ chứng minh người phụ nữ duy nhất có tư cách trở thành vợ của anh chỉ có một cũng như tình cảm của anh chỉ dành cho người đó.
" Ta hiểu rồi. Vậy thì tốt." Arianna quay người đi, hơi ngiêng đầu sang một bên, nỗi lòng để được giãi bày tâm sự:" Ta luôn lo cho con bé, vì nhiều chuyện sẽ thay đổi lòng dạ. Thế nhưng sống trên đời, yêu hay hận nếu không có trải qua thì bước thiết yếu trogn việc trưởng thành sẽ không thể hoàn thiện. Đương nhiên ta chưa bao giờ ủng hộ con bé theo con đường thù hận vì nó sẽ là con dao hai lưỡi. Đúng thì hạnh phúc, sai thì đau khổ. "
" Ta đã luôn dõi theo con đường của mấy đứa, cũng biết cậu chính là người duy nhất có thể dẫn Rena vào con đường mạnh mẽ của hiện tại. Dù yêu hay hận, sự góp mặt này đã bù đắp cho phần khuyết thiếu trong việc chưa hoàn thành trách nhiệm của một người mẹ như ta."
" Vậy nên..." Arianna xoay người, cố hít lấy một hơi thật sâu để kìm nén giọng nói như sắp khóc của mình:" Suốt phần đời còn lại của nó, hãy chăm sóc nó thật tốt."
" Đương nhiên." Ngay từ đầu, anh đã không có ý định chết, và bỏ mặc cô một mình.
Arianna gật đầu từ trong tay bà bừng lên một ngọn lửa, ăn nhập vào với trái tim của Ryvan:" Khi phong ấn năng lực của cậu, ta đã truyền một ít thần lực của mình để ngăn cản năng lực của Marsking. Nếu hiện tại, khi luồng sức mạnh đó hoàn toàn thoát ra, ngọn lửa trong tim cậu sẽ là một lớp lá chắn bảo vệ mọi tổn hại. Chỉ thiếu một bước, chính là đánh thức. Năng lực của phượng hoàng chính là tái sinh, hiện tại cậu không chỉ có năng lực của băng còn có của lửa. Nó cũng chính là chìa khóa để hoàn thành chiêu cấm của Rena."
Khoảnh khắc đó, anh vụt ra khỏi bóng tối. Lần cuối anh nhìn thấy chỉ là hình ảnh Arrianna đang cười với mình nhưng thấp thoáng bóng hình của một người đàn