" Chuyện đó, anh làm xong rồi à?" Rena thuận thế cũng ôm lấy Ryvan, đoán chắc mấy phần anh cũng đã nguôi giận rồi.
" Ừ" Giọng nói anh rất nhỏ đoán mấy phần cũng vì giọng nói của Rena mới kéo anh lại khỏi giấc ngủ.
" Việc sáng nay, em đã nghĩ lại rồi. Có thể em đã ôm quá nhiều trách nhiệm."
Chính vì vậy cô càng nhận rõ hơn thời gian cô dành cho anh không còn nhiều.
Thấy bên trên im hơi lặng tiếng, cô đoán anh đã ngủ nên chỉ đành cúi mặt đi. Không ngờ, phía trên, hơi thở nam tính của anh phả mạnh ra trên đỉnh đầu cô, đem đến cảm giác nong nóng, ngưa ngứa, bỗng chốc, thần trí anh cũng mấy phần tỉnh táo:" Em không muốn dựa vào anh đến vậy à?"
Lúc này, cô mới rời khỏi vòng ôm của anh, từ trong bóng tối, một lần nữa, cặp mắt sáng quắc hiện diện trong bóng đêm, và đôi mắt đó đã đặt biểu cảm của cô vào trong mắt. Rena hơi vân vê tay, có phần khó nói khi giải bày chủ đề này:" Em chỉ không muốn tăng thêm gánh nặng cho anh."
Từ ngày lập quốc đến nay, cũng chưa được lâu, lại còn trong thời kì đầu nên càng dễ nhạy cảm. Sao cô có thể để một mình anh gánh vác, đặc biệt bản thân lại còn là nữ hoàng, người đứng đầu Vacrina, đâu thể đơn giản muốn nghỉ là nghỉ.
Tay Ryvan từ trong chăn, chạm lên gò má Rena, nói:" Hiện giờ anh là chồng em, chỉ cần em muốn, không có giới hạn nào có thể ngăn cản anh."
Có thể anh nói đúng. Rena đã quên mất một điều, cô và anh hiện tại không những trên phương diện là người đứng đầu vương quốc, mà còn là quan hệ vợ chồng.
Ryvan lần nữa lại kéo cô vào lòng, hôn lên trán cô đầy yêu thương rồi nói thêm vài điều:" Lãnh Nhiên tiếp thu rất nhanh. Con bé đã có thể xử lí được một số vấn đề cơ bản chỉ trong vòng một tháng nên anh sẽ không cần phải đến. Các vị thần khác ngoài việc phụ trách lãnh thổ của mình, anh cũng đã sắp xếp công việc có liên hệ mật thiết với tiến trình họ đang làm. Vấn đề công nghệ, anh và Leon hôm nay cũng đã giải quyết phần được phân nửa, phần còn lại sẽ giao cho cậu ta toàn quyền phụ trách."
Nếu hôm nay anh không nói chuyện với quản gia bên tòa thành của cậu ta, sẽ mất cơ hội biết được là hàng ngày, toàn bộ đống giấy tờ Rena và anh giao cho đều thành một sấp đầy trong văn phòng. Lí do theo như kể lại, mỗi ngày đều chạy sang Milquynus. Biết được chuyện đó, anh đã không ngần ngại trừng phạt thêm bằng cách tăng thêm lượng công việc nhiều hơn, cộng thêm việc phải hoàn thành số còn thiếu. Nếu còn bỏ bê trách nhiệm sẽ theo mức án luật pháp ở Vacrina xử nặng nhất.
Ở một chỗ nào đấy, bên phía Bắc, Leon đang nước mắt lưng tròng, ngồi viết đống tài liệu cũng với sự giám sát nghiêm khắc của tai mắt bên Ryvan. Thầm chửi thề nhiều lần, cái tên này từ ngày lên làm vua trở nên cầm quyền hại anh sống dở chết dở thé này.
Rena cũng thấy tức giận không kém. Đã lên làm lãnh đạo cấp cao rồi, tại sao không có ý thức trách nhiệm, hại cô và Ryvan ngày càng nhiều việc hơn. Giờ biết được nguyên nhân rồi, càng phải phạt nặng hơn nhiều nữa.
" Trong khoảng thời gian này, ít nhất chúng ta cũng không cần phải làm nhiều việc." Ryvan kéo tấm chăn mềm lên, hai mắt lại chìm vào trong bóng tối nhanh chóng. Hai tay vòng qua lấy vòng eo của Rena kéo cô về phía mình.
Rena sau một đợt hoàng hồn cũng biết anh chuẩn bị đi ngủ. Cô liền kháng nghị, thành ra có phần hơi giãy trong không gian chật chội, mặc dù cái giường tương đối khổng lồ hơn rất nhiều, nhưng bị anh ôm thế này, không tránh khỏi chạm vào mấy chỗ không cần thiết:" Em chưa muốn ngủ."
Cái cơ thể mềm mại, thơm ngát của Rena trong chăn luôn cọ xát lên trên người anh, lại còn vào đúng chỗ không muốn vào nhất. Dù có cách một lớp quần, thế nhưng lớp váy ngủ ngắn màu trắng, không che đủ được cặp đùi thon dài đang liên tục, chạm khơi dậy cái vật nam tính nóng bỏng đang được trú ngụ từ rất lâu.
Một thời gian rồi, anh chưa có chạm vào cô vì thông cảm cho mỗi lần đi làm về đều mang thần sắc mệt mỏi. Hôm nay đến lượt anh mệt, cô còn không tha cho anh, thậm chí lại còn khiêu khích. Vậy thì cơn buồn ngủ đối với dục vọng đàn ông mà nói thì chẳng là cái gì hết.
Anh lật người, lật tung chăn lên, hai tay thành công kiềm chế cổ tay nhỏ nhắn đặt trên gối. Cặp mắt chim ưng một lần nữa dõi thẳng xuống thân hình trắng nõn nà của Rena. Trên chiếc cổ trắng ngần, hai dây quai váy tụt dần xuống, gần để lộ ra cặp bầu sữa phập phùng sau lớp áo, làm cho huyết khí của Ryvan như một màn dung nham nóng thiêu cháy cổ họng anh.
Rena đương nhiên nhận ra sự khác thường của anh, đặc biệt ánh mắt như chiếc cung tên hiện hữu trong màn đêm đang phản ánh rất rõ dục vọng nguyên thủy của đàn ông đang muốn cắn nuốt cô.
" Không muốn ngủ, vậy thì hoàn thành nghĩa vụ của người vợ." Không để ý đến phản ứng của Rena, anh đã hôn xuống, ngấu nghiến cái miệng thơm tho nhỏ nhắn này. Kể cả khi hôn vụng cô trong đêm, anh vẫn chưa được thỏa mãn bằng việc chiếm hữu toàn bộ khoang miệng với chiếc lưỡi tử đinh hương của cô.
Ryvan như một con thú bị bỏ đói cả một tháng trời, không thèm kiềm chế đến cảm nhận, cứ ra sức giằng xé lấy đôi môi ngọt ngào để rót đầy cái cổ họng đang trở nên khô khốc của anh.
Cô biết đối với