Tuấn Triết đưa Viên Liễu về phủ, dọc đường nàng cái gì cũng không nói.
Về tới phủ, thấy có Lục Vương Gia đi theo, Lão gia cũng trực tiếp ra đón nàng.
" Tiểu tứ, con sao lại không nghe lời mẫu thân.
Bình thường con càn quấy không sao, nay lại dám bỏ đi cả tuần lễ ".
Lão gia đưa nàng vào phòng chính, muốn xử nàng trước mặt các điện hạ.
Viên Liễu cũng không còn sợ nữa, nàng đứng ngay ngắn trước mặt họ.
Đại phu nhân vừa nhìn liền mắng: " ngươi có biết đã gây tội lớn chưa? Còn không quỳ xuống xin lỗi phụ thân.
Vì ngươi mà Thái Tử, tỷ tỷ, Tam Điện hạ, Lục Điện hạ đều tốn sức lo lắng ".
Minh Khải nhẹ giọng: " cứ để tiểu thư giải thích, ắt nàng có lý lẽ ".
Viên Liễu mặt không biến sắc, ngước lên nhìn chằm chằm Đại phu nhân:
" Nếu người muốn ta sẽ giải thích, chỉ là nếu hợp tình hợp lý mong các vị Điện hạ chứng kiến làm chủ cho dân nữ ".
Nàng cúi đầu.
Minh Khải gật đầu đồng ý.
Tuấn Triết nhìn lên Đại phu nhân: " Nàng cứ nói, hôm nay sẽ có người phân xử rõ ràng ".
Viên Liễu nhìn sang Di Giai, thấy nàng đang tức điên.
Nàng liền cười khẩy một cái.
" Phụ thân, nữ nhi sống bao nhiêu năm trong Biệt phủ.
Dù là đồ ăn đồ mặc không phải không có nhưng đến một lọ thuốc cũng không cho ta.
Lần trước bị ngã ở ngoài sân rải sỏi, chân nữ nhi vẫn còn đau.
Vào ngày hai vị Vương gia đến chơi, không biết kẻ nào khua môi múa mép, nói với Đại phu nhân là ta õng ẹo trước mặt Điện hạ.
Sáng hôm sau liền bị kéo đi dùng hình siết tay ".
Lão gia quay sang nhìn Đại phu nhân: " Nàng dùng hình với tiểu tứ?".
Đại phu nhân mặt không biến sắc: " chỉ là hình phạt nhỏ, không phải tay nó lành lặn rồi sao? Ta chỉ là đe doạ chút thôi, còn không phải sợ nó làm các Điện hạ khó chịu a ".
Di Giai cũng tiếp lời: " Phải, con và mẫu thân chỉ là doạ muội ấy.
Không ngờ muội ấy lại sợ đến bỏ nhà đi ".
" Nếu chuyện là vậy thì muội cũng đừng để bụng nữa, mẫu thân chỉ muốn dạy bảo muội mà thôi ".
Châu Anh lúc này cũng lên tiếng.
Viên Liễu nhờ người ra sau vườn lấy miếng vải trên thảm cỏ tới.
Thấy không có ai nghe, Tuấn Triết liền sai thuộc hạ đi lấy cho nàng.
Miếng vải được đưa tới.
Loang lổ những vệt máu đã đen kịt.
" Đại phu nhân doạ ta? Siết tay ta đến ngón nào cũng nứt da rỉ máu.
Siết đến ta gãy 6 ngón tay.
Người doạ ta mà đã vậy, nếu làm thật là muốn chặt đứt tay ta sao? ".
Minh Khải nghe vậy bất ngờ, nhìn thấy thái độ của Nhị tiểu thư, chắc chắn là thật.
Tuấn Triết nhíu mày nhìn Đại phu nhân: " Cái này mà gọi là doạ thì có chút quá đáng a ".
Thái tử cũng có chút bất ngờ, quay sang thấy Châu Anh mặt vẫn như không có gì.
Người cũng im lặng.
Di Giai tức giận chạy ra, cầm lấy tay của Viên Liễu: " tay ngươi còn lành lănh đây không phải sao? Còn nói láo ".
Tuấn Triết cho người tìm Thái y tới, Lão gia cũng không dám ngăn cản.
Đại phu nhân mặt biến sắc.
Nếu hôm nay nàng chứng minh được, tương lai sẽ là khó coi biết bao.
Thái y tới, nắn nắn tay Viên Liễu: " Tay của tiểu thư đúng là phải băng bó trong thời gian dài a.
Dù là đã lành nhưng cử động