Phụng La ngồi ở ghế gia chủ trong đại sảnh,cử chỉ nho nhã, điềm đạm ,nàng cất tiếng nhàn nhạt nói với Tri Huyện đại nhân:
-Ngày hôm nay,ngươi cho toàn bộ dân lực đi tìm kiếm những dụng cụ để làm đường ống dẫn nước như trong hình, rồi sau đó Tuyết Cơ nàng sẽ phụ trách hướng dẫn một tốp người khác để chế tạo ra guồng quay nước!
-Thần tuân lệnh!
Từ tốn nhấp 1 ngụm trà , Phụng La tiếp tục nói với Vạn Trương Hàn ..
-Hôm nay cả đoàn sẽ được nghỉ ngơi để lấy lại tinh lực , ngày mai sẽ mở lương thực ban phát cho dân trước rồi ngày mốt bắt đầu thi công đường truyền nước.
-Rõ.
Nãy giờ lo ban bố lệnh nên Phụng La không để ý đến Vạn Tuyết Cơ đang ngồi bên trái nàng,nàng ấy từ đầu đến giờ vẫn im thin thít,mi tâm Phụng La hơi nhiếu khi thấy Hà Yên Bác cứ say mê ngắm nhìn Tuyết Cơ không rời mắt...
Nén lại bực tức trong lòng,Phụng La tằng hắng,cất giọng lạnh lùng...
-Tuyết Cơ ,nàng cũng mệt rồi!để tri huyện đại nhân sắp xếp chỗ ở cho nàng,nàng đi nghỉ 1 chút đi.
Tuyết Cơ vẫn bất động thanh sắc,không nhìn đến Phụng La chấp tay nói:
-Tạ bệ hạ quan tâm ,nhưng ta không mệt..
Sau đó nàng quay sang nói với Vạn Trương Hàn
-Ca...muội muốn đi dạo Tây Vũ ,nhìn ngắm 1 chút!
Vạn Trương Hàn yêu chiều đáp:
-Được để ta kêu tiểu Long,tiểu Hổ đi theo muội...
Hà Yên Bác lúc này mới chớp thời cơ lên tiếng:
Vạn tiểu thư,Hay để ta hộ tống nàng đi!ta dù sao võ công cũng nhất nhì ở đây lại thêm là thổ địa nơi này,nàng muốn đi đâu cứ nói 1 tiếng là được.
Vạn Tuyết Cơ tươi cười
-Vậy làm phiền Hà công tử rồi!
Nàng hướng Phụng La chấp tay
-Thần nữ cũng không làm phiền các vị nữa,ta cáo lui trước
Vạn Trương Hàn cẩn thận căn dặn:
-Muội phải nhớ về sớm,nghỉ ngơi kẻo mệt!
-Dạ ,ca..
Phụng La tức giận trong lòng,nàng vậy mà thà cười với cái tên Yên Bác kia cũng không thèm liếc nhìn nàng 1 cái,mà nàng cũng không trách Tuyết Cơ được vì dù sao lần này nàng đã cũng gây ra tội lỗi quá lớn!đáng hận vẫn là tên Yên Bác háo sắc kia...nếu có thể nàng thật muốn cho hắn 1 chưởng!
Biết không là gì của nhau,nhưng lại không ngừng muốn chiếm hữu..
Biết không là gì của nhau,vẫn không ngừng được ghen tuông.
Vạn Tuyết Cơ uyển chuyển xoay mặt rời đi chỉ lưu lại cho Phụng La 1 bóng lưng lạnh lùng!
...............
Bên ngoài thành Tây Vũ tuy là huyện nghèo, nhưng lại rất náo nhiệt...từ nhỏ Vạn Tuyết Cơ đã ước gia đình mình chỉ là 1 gia đình bình thường,và nàng sẽ được sinh ra rồi lớn lên như nhưng nữ nhân khác,không cần giàu sang hay uy quyền,chỉ cần có thể tự do tự tại làm điều mình thích,...được ra ngoài giao lưu và chơi đùa cùng chúng bạn đồng trang lứa....cứ thế mà trưởng thành trong 1 tuổi thơ đầy êm đềm!
Nhưng có lẽ suy nghĩ của nàng quá ngây thơ và đơn giản,sống ở cái xã hội này,nếu không có quyền thì cuộc đời 1 nữ nhân chỉ như 1 hạt cát nhỏ cho nam nhân có tiền thế có thể giẫm đạp như chơi...
Điển hình là nàng cùng Hà Yên Bác đang đi dạo trên đường thì bắt gặp 1 cảnh vô cùng chướng tai,gai mắt....1 nam nhân râu ria đang bạt tai 1 nữ nhân gầy gò ốm yếu,hắn ta vừa chửi vừa đánh không thương tiếc...
-Ông ngươi đã nói bao nhiêu lần,ông có tiền thì có quyền đi mua vui... đến lượt tiện nhân như ngươi ngăn cản sao?
-Ta lạy ông,nhà đã hết cơm hết gạo,mấy bữa nay còn hạn hán,con mình cũng không còn 1 chút cháo trắng mà ăn vậy mà ông còn lấy tiền đi thanh lâu sao??
-Câm mồm,ta làm ra tiền thì ta có quyền quyết định!
Hắn nộ khí ,giơ tay định tán vào mặt người đàn bà ấy 1 cái nãy lửa nữa thì đã bị 1 bóng trắng nho nhỏ giữ tay lại...
Vạn Tuyết Cơ đang đội 1 chiếc nón có màn che mặt phía trước nên tên râu ria kia không thể thấy được mặt nàng,cũng vì đại ca nhà nàng chỉ cho nàng đi dạo với 1 điều kiện là phải dấu đi khuôn mặt câu nhân này,nàng thật không hiểu nàng đâu phải tuyệt sắc gì mà phải che chắn,dĩ nhiên nàng trời sinh vô tư đâu biết rằng sắc đẹp của nàng họa thủy cỡ nào,nếu không che mặt mà đi long nhong như vậy thế nào cũng có chuyện,mà 1 mình Hà Yên Bác làm sao có thể đối phó 1 lần nếu gặp quá nhiều người được!nên Vạn Trương Hàn vẫn lo xa,cương quyết bắt Tuyết Cơ phải đội.Còn đối với Tuyết Cơ nàng chỉ thấy vạn phần vướng víu cùng khó chịu!
Tên nam nhân râu ria kia đưa mắt nhìn nàng rồi quát:
-Ngươi là ai? Chuyện của nhà ông liên quan gì ngươi???
Nếu mà tên nam nhân này thấy được khuôn mặt tuyệt mỹ của Tuyết Cơ chắc hẳn hắn đã mê người mà cụp đuôi vào rồi,Tuyết Cơ sẵn trong lòng đang kìm nén ức chế với Phụng La nên nhân cơ hội xã 1 tràn cho hả giận!
-Ngươi thật là nam nhân sao??ta thấy ngươi để râu làm kiểng cho có chứ ngươi chắc chắn là 1 tên đàn bà,ngươi coi phụ nữ là gì ?là con rối mặc ngươi chà đạp ?nàng ta là nương tử do ngươi đường đường chính chính mà thú về,lúc ban đầu trong đêm tân hôn có phải ngươi đã thề thốt sẽ nắm tay nàng ấy cả đời,có phải ngươi đã thề thốt sẽ làm tất cả mọi thứ để bao bọc,che chở nàng ấy mãi mãi không?vậy mà giờ đây ngươi chơi chán rồi lại muốn vứt bỏ người đã đầu ắp tay gối cùng ngươi mà đi thanh lâu tìm 1 thứ đồ chơi mới hả?đến khi ngươi hết tiền,ngươi ốm đau,bệnh hoạn người đầu tiên chăm lo cho ngươi sẽ là ai??không phải là người đầu ắp tay gối với ngươi à?còn chưa nói đến con ngươi ở nhà sắp chết đói,ngươi làm cha như vậy sao?vậy nếu như sau này khi ngươi già ốm,đói khổ con ngươi lại chẳng đứa nào thèm nhìn đến ngươi ,ngươi cũng không oán được chúng vì đây cũng coi như là báo ứng của ngươi đó, tên khốn!
Tên nam nhân râu ria kia bị chửi như tát nước vào mặt,hắn vô cùng cuồng khí,từ đâu lại nhảy ra 1 người còn không thấy được cả mặt mũi lại bị chửi như tát vào mặt, hỏi ai mà không tức,chỉ trách hắn xui xẻo gặp phải Vạn Tuyết Cơ đang 1 bụng nộ khí ,nay sẵn dịp nàng bùng nổ hết cho đã mọi bực tức trong người !
Hà Yên Bác cảm thấy vô cùng sững sờ,hắn tưởng nàng sẽ như những nữ nhân khác,ẻo lã ,mềm yếu để cho những nam nhân thấy thế mà che chở chứ, lại không biết nàng ấy có 1 tính cách mạnh mẽ đến vậy,càng ngày hắn càng thấy hâm mộ và mê mệt Vạn tiểu thư này...
Mà mọi người bu xung quanh xem chuyện cũng cảm thấy cảm thán vị cô nương này không thôi.
Thân hình gầy như liễu vậy ,mà dám ngang nhiên chửi xối xã vào mặt tên cường bá nổi tiếng nhất nơi đây!
Tên râu ria kia thấy mọi người tán dương nàng lại càng thêm phẫn nộ,hắn ta từ trước đến nay toàn đạp lên người nữ nhân mà bước không ngờ lại có 1 ngày bị 1 nữ nhân nhỏ bé như vậy chữi hắn như con đẻ,mặt mũi hắn đỏ au ,tay nắm thành quyền tính dơ tay lên tát nàng 1 cái ....,
Hà Yên Bác bị bất ngờ nên chưa kịp trở tay...nào ngờ 1 hột đào từ đâu bay đến đánh trúng vào tay tên râu ria kia khiến hắn đau nhói, ôm bàn tay mình hét lớn..
-Tên nào dám đánh lén ta??
-Là ta..
1 giọng nói nhàn nhạt cất lên,tên râu ria ấy chưa kịp thấy được mặt người kia đã bị tiểu Long và tiểu Hổ từ đâu xông tới khóa hai tay hắn sau lưng,tiểu Long còn dùng chân đạp hắn 1 phát bắt hắn quỳ xuống!
Vạn Tuyết Cơ quay đầu lại thì thấy Phụng La trong trang phục bạch y đang tiêu sái bước đến...
Ban nãy khi Tuyết Cơ vừa đi khỏi ,Phụng La đã như người ngồi trên đống lửa,nàng sao không biết được tính cách Vạn Tuyết Cơ là thích gây họa chứ ,nên đang bàn chính sự nàng cũng tạm dừng!nàng giả vờ nói với quan tri huyện là muốn đi khảo sát nơi đây 1 vòng để xem dân chúng sống ra sao!
Ai ngờ đi ngang hàng mức đào thấy ngon miệng nên tiện tay mua 1 ít ăn dọc đường, nào ngờ đang nhâm nhi thì 1 giọng nói anh vàng,...à không..1 giọng nói sáo sậu của Tuyết Cơ vang đến bên tai.
Biết ngay là có chuyện nàng mới bước đến xem thử tình hình thì
Thấy Vạn Tuyết Cơ đang cho pháo nổ đầy đường,nàng đổ mồ hôi thầm nghĩ ,cũng may nàng là hoàng thượng chứ nếu là người thường thì chắc mấy bữa nay cũng đã bị nàng ta xé xác ra từng mãnh rồi!giờ nàng mới biết