Sau khi về Huyện phủ,Dương Phụng La gặp riêng Hà Quốc Thái ở 1 góc vườn,nàng hỏi:
-Gian phòng mà ngươi sắp xếp cho Vạn Tuyết Cơ ở đâu?
-Dạ thần tính sắp xếp nàng ấy ở gian phòng phía Tây,bởi Vạn Tiểu thư nói muốn được yên tĩnh, mà biệt phủ ở đó lại chỉ có hai gian phòng,vô cùng thanh tỉnh ...còn có Hồ Tây Sương rất phong tình,rất thích hợp với yêu cầu của Vạn tiểu thư!
-Được vậy ta muốn ở phòng đối diện với nàng ta!!!
-Nhưng ...nhưng bẩm hoàng thượng,nơi đó chỉ là 1 gian phòng nhỏ hẹp lại không đầy đủ tiện nghi,làm sao xứng với danh phận của người???
Trẫm lần này xuất cung cũng chỉ vì muốn đặt mình vào cảm giác của dân chúng,muốn sinh hoạt bình thường như dân nên ngươi không cần quá câu nệ,vã lại ở đó chỉ có hai phòng ,hai nữ nhân ở chung 1 chỗ bảo hộ nhau cũng hay hơn!
-Dạ ,...dạ vâng,thần lập tức cho người quét dọn,thu xếp ngay!
-Được rồi,còn mọi thứ đã chuẩn bị hết chưa?lương thực cho buổi phát gạo ngày mai???
-Dạ bẩm xong xuôi hết ạ,xin bệ hạ cứ an tâm!!!
-Tốt!!!
............
Vạn Tuyết Cơ vì quá u sầu nên cả ngày hôm đó,nàng ấy không ra khỏi phòng nữa bước để cùng ăn uống với mọi người,Vạn Trương Hàn lo lắng không thôi bèn đích thân đem vài món đến cho nàng,đang đi thì bị Phụng La gọi lại:
-Vạn phó tướng...
Vạn Trương Hàn giật mình quay lại,thấy người đang đi đến là ai vội chấp 1 tay(tay kia bận bưng đồ ăn nha!????) hành lễ
-Hoàng thượng!
-Miễn lễ,ngươi đang làm gì vậy?
Phụng La thừa biết nhưng vẫn giả vờ hỏi,Vạn Trương Hàn kính cẩn đáp:
-Bẩm hoàng thượng,thần thấy cả ngày hôm nay muội muội không hề ra khỏi phòng nên có chút lo lắng bèn bưng 1 ít đồ ăn đến xem thế nào...
-Phụng La chớp thời
Cơ vội ngắt lời
-À...ban nãy,ban nãy Tiểu Long tìm ngươi nói là muốn bàn với ngươi về chuyện di dời vật liệu thi công,hắn có vẻ rất gấp muốn hỏi ý kiến ngươi đó!
Vạn Trương Hàn ngạc nhiên
-Sao hắn gặp được hoàng thượng lại chẳng nói thắng với người???
Dương Phụng La bực mình mắng thầm:"ngu ngốc!" ,nàng bình thả nói tiếp:
-Thì..thì tại vì mọi việc thi công trẫm đều
Giao lại ngươi,thì ngươi phải phụ trách chứ!!!
-Cũng phải!vậy ,vậy còn đồ ăn....
-E hem...ta cũng đang rãnh cứ để ta tiện tay mang đến cho nàng ấy!
-Vậy nhờ hoàng thượng rồi!
-Được,được là ngươi nhờ ta đó nha!!!
-Vâng,tạ hoàng thượng!
Nói rồi Vạn Trương Hàn nhanh chóng đi tìm tiểu Long!phụng La mỉm cười mãn nguyện,chỉnh chang lại y phục ,tóc tai 1 chút, nàng mới bước đến phòng của Tuyết Cơ, chưa bước vô đến cửa đã nghe tiếng cười nói rôm rã bên trong vọng ra
-Đa tạ Hà công tử,người quả thật có lòng rồi
Tiếng Tuyết Cơ văng vẳng bên tai phụng La nghe ra nàng ấy hình như rất vui vẻ!nàng nhẹ nhàng bước đến gần cửa sổ đang hé mở nhìn vào.
Hà Yên Bác đang ngồi bên bàn cùng Tuyết Cơ, hắn vừa bưng đến cho nàng ấy 1 thố canh gà hầm thuốc bắc,còn đang bốc khói nghi ngút...hai người vừa cười vừa nói trông rất vui vẻ!
Phụng La đứng bên ngoài mà đầu không ngừng bốc hỏa,ai bảo nàng ấy lo buồn chứ,cười tươi thế kia....
Không biết tự khi nào hủ giấm chua trong lòng Phụng La đua nhau vỡ!nàng hận không thể bước vào phòng tống cho tên kia 1 đạp
Nhưng nàng đâu biết,bề ngoài Tuyết Cơ vui cười là vậy nhưng lòng lại thấy thật phiền,sau những câu nói chuyện nàng giả vờ mệt muốn đi nghỉ ngơi thì Hà Yên Bác dù không muốn cũng phải cáo lui!
Vừa khép cửa lại thì tiếng gõ cửa lại vang lên,lòng Tuyết Cơ không ngừng chửi rũa,sửa lại khuôn mặt tươi cười nàng lại mở cửa nhưng lần này thân ảnh trước mắt lại khiến nàng giật mình,nụ cười lập tức tắt hẳn...
Còn đang sững sờ thì 1 giọng nói giễu hoạt cất lên:
-Sao vậy?không phải người nàng chờ nên không cười nỗi sao??
Trên mặt Phụng La vạch đen ,vạch đỏ giăng đầy.
Nàng ung dung bước qua người Tuyết Cơ, tiến đến đặt mâm thức ăn lên bàn
Lúc này Tuyết Cơ mới bừng tỉnh hành lễ:
-Hoàng thượng
-Miễn lễ,tưởng nàng quên luôn việc ta là hoàng thượng rồi!
Vạn Tuyết Cơ thập phần khó hiểu,mắc gì mà nàng ấy đến đây cứ năm lần bảy lượt nói những câu khêu khích như vậy,nàng nhớ đâu có đụng gì đến nàng ấy đâu!
-Hoàng thượng có việc tìm ta sao?
Phụng La nén cơn lửa lòng lại ,nhàn nhã nói
-Không có việc thì ta không tìm nàng được???
Thấy Tuyết Cơ không buồn nói gì,nàng mới tằng hắng nói thêm:
-Đại ca nàng thấy nàng không ra ăn gì ,nên mới năn nỉ nhờ ta mang đồ ăn đến