Ngày hôm sau, Vạn Tuyết Cơ sáng sớm đã đến tìm Hà Yên Bác, lo lắng hỏi:
-Hôm qua huynh có sao không?có sốt hay không?xin lỗi huynh, muội không ngờ mọi chuyện đi quá mức như vậy!
Vạn Tuyết Cơ áy náy nhìn Hà Yên Bác, Hà Yên Bác nhìn vẻ mặt hốt hoảng của Tuyết Cơ giành cho hắn,thì trong lòng có 1 chút vui vẻ,hắn khoác tay bảo:
--Đâu trách được muội đâu,chuyện này cũng do ta bày ra mà bị vậy cũng đáng,chỉ trách người thương của muội á không ngờ hủ dấm chua lại bự vậy!!!đạp 1 phát không thương tiếc cái mông của ta...
Vạn Tuyết Cơ nghe vậy liền đỏ mặt,ấp úng:
-Muội,.....muội xin lỗi huynh,muội sẽ tìm cơ hội để nói với hoàng thượng là huynh chỉ muốn giúp muội thôi!
Hà Yên Bác cốc đầu Tuyết Cơ 1 cái,rồi nói:
-Ngốc ,ta có trách gì muội đâu ,mà phải ...mai mốt ta lên kinh ứng thí làm quan muội phải nói vài lời tốt giúp ta đó!à mà hai người tối hôm qua sao rồi,có....
Vừa nói hắn vừa giơ hai ngón cái lên chĩa chĩa vào nhau làm mặt Tuyết Cơ vốn đã đỏ,nay càng đỏ hơn,nàng lắp bắp
-Huynh...huynh nói gì vậy,hai người muội yêu nhau là trong sáng,huynh đừng có nói bậy...
-Nè nè,muội nghĩ gì trong đầu vậy?ta đâu nói gì sâu xa ,chỉ hỏi là có trao nhau nụ hôn không thôi mà!!!
Hà Yên Bác xấu xa cười nghiêng ngã,nét mặc đang vui cười thì chợt im bặt...Vạn Tuyết Cơ thấy vậy liền cười lớn, nói:
-Hahaha,huynh cười nhiều quá nên méo miệng phải không??
Nhưng nàng lại thấy Hà Yên Bác đưa tay chỉ chỉ ra phía sau,ý bảo nàng quay lại.
Thắc mắc, nàng quay ra sau thì giật mình bởi Phụng La đang đứng đó,mặt tối đen nhìn nàng!
-Hoàng....
Chữ "thượng" chưa kịp thốt ,nàng đã bị Phụng La kéo đi.
-Hoàng thượng,nàng đưa ta đi đâu vậy?
-Từ nay gọi ta là Phụng La mỗi khi không có người!
-Vậy...Phụng,Phụng La,nàng mang ta đi đâu???
-Chỉ còn 1 ngày nữa ở lại đây ,không phải nàng muốn ta với nàng cùng đi xung quanh đây dạo chơi sao???
Vạn Tuyết Cơ nghe vậy vừa mừng,vừa vui nhưng chợt thấy cách ăn mặc hiện giờ của nàng và Phụng La có vẻ như không đúng lắm liền nói:
-Khoan...khoan đã!
Phụng La đột ngột dừng bước khiến Tuyết Cơ đập đầu vào người Phụng La 1 cái,nàng đưa tay xoa xoa đầu la lớn:
-Nàng việc gì phải thắng gấp vậy,đau chết ta.
Phụng La xoay lại nhìn nàng,nét mặt vẫn còn rất âm trầm
-Nàng không muốn ở riêng với ta sao?
Vạn Tuyết Cơ biết Phụng La vẫn còn vì chuyện ban nãy mà bực nên đưa tay ôm lấy eo thon của Phụng La, dụi đầu vào hõm cổ hít lấy hương thơm trà xanh thanh mát khiến nàng ngây ngất ấy, dịu dàng nói:
-Ta muốn chứ,vạn lần ta đều muốn,ta luôn ước gì hai chúng ta cứ ở mãi nơi này,làm 1 người bình thường ,tự do thoải mái bên nhau,ngày nào mở mắt dậy cũng được ngắm nghía gương mặt nàng cũng đủ khiến ta 1 đời an nhiên rồi!!!
Phụng La nghe vậy ,lòng cũng hơi mềm không còn cứng như ban nãy nhưng mà vẫn còn hơi giận dỗi:
-Thật không?hay vì nơi này có người khiến nàng quyến luyến không muốn đi?
Tuyết Cơ "....."
Nàng không ngờ ẩn sau tư vị nho nhã,điềm đạm,băng lãnh của Phụng La lại là 1 hủ giấm dễ vỡ như vậy, mà lại còn ghen rất con nít nữa chứ... nàng phì cười,đưa tay sờ lên gương mặt mịn màng, tinh tế kia ,âu yếm nói:
-Không ngờ Phụng La danh bất hư truyền trong lòng ta mà cũng có phần trẻ con vậy nha!!ta muốn nói là hai chúng mình ăn mặc như vậy ra ngoài không tiện lắm,dù sao đây cũng chỉ là 1 huyện nghèo,như vậy có hơi phô trương...
Phụng La lúc này cũng mới để ý,nàng thì đang mặc 1 bộ y phục tuy kiểu cách đơn giản nhưng vải lại thuộc hàng thượng đẳng của Nam triều không hề đơn giản chút nào,lại còn nói đến Tuyết Cơ ...nàng sẵn sinh ra đã tựa tiên sa nay còn mặc đồ sang trọng ,quý phái như thế kia, không biết ra đường có biết bao là ánh mắt nhìn nàng đây!!
-Nhưng mà chỉ có nàng là mang theo đồ thường còn ta thì...
Phụng La đang thắc mắc bây giờ không biết kiếm đâu ra ,thì 1 giọng nói cất lên
-Hoàng thượng đừng lo lắng,tại hạ có thể giúp người!!!
-Lại là ngươi??
Ánh mắt Phụng La lại nổi lên sát khí,nàng kéo Tuyết Cơ ra sau lưng như muốn giấu nàng ấy lại !Hà Yên Bác nhìn mà phì cười ,lòng thầm nghĩ"không ngờ bệ hạ nhìn tao nhã như thế lại là 1 đệ nhất ghen tuông cơ đó",hắn cung kính chấp tay
-Hoàng thượng, người không cần đề phòng thần như vậy đâu!thật ra do người hiểu lầm thôi chứ từ lâu thần đã nhìn ra tình cảm giữa hai người rồi!nên hôm ở trên thuyền ta chỉ muốn cùng Tuyết Cơ kết huynh muội thôi mà!!
Tuyết Cơ ở bên cạnh cũng nhanh trí xen vào
-Phải,là do nàng hiểu lầm Yên Bác huynh thôi,thật chất chúng ta đã kết nghĩa huynh muội,hôm đó Yên Bác huynh làm vậy cũng vĩ muốn giúp chúng ta can đảm bày tỏ tình cảm với nhau thôi,nàng đừng có thành kiến với huynh ấy nữa,Yên Bác huynh thật chất là 1 người tốt!
Phụng La hừ lạnh 1 tiếng:
-Hừm,"Tri nhân ,tri diện,bất tri tâm"(đoán được diện mạo bên ngoài không đoán được tâm tư)!
Hà Yên Bác nghe vậy thì cười to:
-Hoàng thượng nói cũng không sai,thật ra Yên Bác giúp hai người cũng vì muốn được bệ hạ sau này để mắt đến ,nếu ta thi đỗ trạng nguyên thôi!tính ra ta cũng có chút lòng riêng tư mà!
Phụng La liếc nhìn thân ảnh màu tím kia,nhìn hắn đường nét không quá tuấn tú nhưng cũng rất sáng lạng không giống kẻ có tâm cơ,huống chi... huyện phủ đại nhân,cha của hắn đều được dân chúng cả huyện Tây Vũ này rất tung hô ,thì chắc có lẽ hắn cũng sẽ không đến nổi nào.
-Vậy được ,ta tạm tin ngươi!
Rồi quay sang nói với Tuyết Cơ :
-Nhưng ta không muốn sau này nàng tiếp xúc bất cứ ai quá thân mật cả!
-Ta biết rồi mà,sau này chỉ có nàng thôi!
Tuyết Cơ trả lời mà trong tim ngọt ngào không thôi,ngọt đến mức làm cho người ta mê đắm!Huyện Tây Vũ này là nơi mà đã thành đôi cho nàng,càng ngày nàng càng thích nơi đây rồi!!nhất định mai sau có dịp nàng sẽ trở lại nơi này!
....................
Do Hà Yên Bác nhanh trí cho người đi mua ngay 1 nam y mới của dân thường cho Phụng La,rồi còn chỉ điểm thêm rất nhiều nơi đáng đến ở Tây Vũ ...nên ngày hôm nay,Vạn Tuyết Cơ thật sự chơi đến vui vẻ,...mà nàng không cần đi chơi làm gì ,chỉ cần được ở bên cạnh Phụng La càng lâu ,tim nàng càng thêm ấm áp tự nhiên sẽ sinh ra 1 cỗ hạnh phúc không thể tả!!
Hai người cứ thế song song cùng nhau thong dong đi ngoài phố,Tuyết Cơ từ nhỏ đến lớn làm gì được đi giữa đường phố đông đúc,tấp nập như vậy,lại còn đi với người thương,nhận lấy biết bao ánh mắt ngưỡng mộ của mọi người...
Từ đó dân thành Tây Vũ cũng không thể nào quên được đã từng có hình ảnh "tiên đồng ngọc nữ" cùng nhau lạc xuống tận dương giang này!
Họ trầm trồ khen ngợi cả hai thật sự là 1 đôi rất đẹp,tựa như sinh ra là để giành cho nhau vậy!
Đang đi trên đường đến Nhất Túy Lâu để dùng bữa trưa, thì có 1 cặp phụ phụ từ đâu chạy theo sau, kêu hai người dừng bước
-"Tiên nữ đại hiệp"
Vạn Tuyết Cơ cùng Dương Phụng La quay đầu lại thì thấy hai người đó chính là đôi phu phụ mà Tuyết Cơ đã giúp hòa giải hôm nọ!
Tên râu ria cùng phụ nhân ốm yếu cùng chạy đến ,tên râu ria thì tay cầm 1 bình rượu còn dân phụ kia thì tay cầm hai