“Nhạn Tri Thu, cậu cứ ngồi thừ người ra làm gì đấy! Nhanh qua đây xem nào.”Nhạn Tri Thu đang dán mắt vào màn hình điện thoại chăm chú, hôm nay có lịch biểu diễn mới của Âu Kiến Hi, thật sự là khó khăn lắm mới có thể đặt được vé trên mạng. Cô không thể nào bỏ lỡ được, chỉ cần chậm trễ một phút thôi là hết sạch ngay.“Được rồi, được rồi! Mình qua đấy ngay. Cậu làm gì mà cứ càm ràm thế!”Nhạn Tri Thu bấm vào nút chọn vé rồi mới yên tâm rời mắt khỏi điện thoại, từ tốn đi sang chỗ Lý Thanh Phi đang thử váy cưới.Lý Thanh Phi thấy Nhạn Tri Thu đi đến thì cau mày, châm chọc.“Cậu bao nhiêu tuổi rồi mà vẫn còn sở thích đeo bám thần tượng thế hả? Thật là trẻ con. Mau xem dùm mình xem chiếc váy dạ hội này có được không?”“Mình thích cậu ta mấy năm nay rồi, vừa đẹp trai lại vừa hát hay lại rất khiêm nhường nha! Người đáng yêu như vậy được yêu thích thì có gì sai chứ!”Nhạn Tri Thu phản bác.Lý Thanh Phi không để ý đến dáng vẻ phụng phịu của Nhạn Tri Thu nhanh chóng xoay người trước gương, chiếc váy nhiều tầng màu hồng nhạt như những cánh hoa mẫu đơn làm tôn lên nước da trắng muốt khiến Lý Thanh Phi trông rất xinh đẹp.“Tuyệt, chiếc này rất hợp với cậu đấy!”Nhạn Tri Thu nháy mắt với Lý Thanh Phi.“Này, cậu nhận xét chẳng có tâm gì cả, mình còn thử mấy chiếc nữa, cậu ngồi đây chờ mình không được đi đâu đấy!”Nhạn Tri Thu gật đầu. Trong lòng thầm ca thán không ngừng.“Lý Thanh Phi ơi là Lý Thanh Phi, sao cậu không chọn lúc nào đi thử váy cưới mà lại chọn ngay lúc này kia chứ! Mình mà không đặt được vé xem buổi biểu diễn của Âu Kiến Hi tất cả là lỗi tại cậu!”Nhạn Tri Thu chờ Lý Thanh Phi đi khuất vào trong phòng thử đồ liền nôn nóng lấy điện thoại ra xem. Cô nhìn thấy dấu tích xanh xác nhận đã đặt vé thành công trên màn hình liền thở phào nhẹ nhõm.“May thật, còn một vé cuối cùng, tuy hơi xa sân khấu một chút nhưng có còn hơn không!”“Nhạn Tri Thu, Lý Thanh Phi đâu rồi? Sao cậu lại ngồi đây?”Nhạn Tri Thu giật mình ngẩng đầu lên.“Ủa, Tôn Phỉ Phỉ, cậu đến đây làm gì?”“Lý Thanh Phi hẹn mình đến giúp cậu ấy chọn váy cưới, không ngờ là lại có cả cậu nữa đấy!”Nhạn Tri Thu ra vẻ bất lực.“Mình còn có thể làm thế nào, cậu ấy lải nhải không ngừng nên mình mới đến đấy chứ! Mình chẳng có chút hứng thú nào với việc xem váy cưới cả. Chiều nay mình còn có việc rất quan trọng phải làm nữa cơ mà!”“Chẳng hiểu Lý Thanh Phi nghĩ gì mà gọi cậu đến nữa, óc thẩm mỹ của cậu kém cỏi như vậy thì có thể có góp ý gì hay ho nào!”Tôn Phỉ Phỉ bĩu môi. Cô ta luôn là người thích châm chọc, cạnh khóe người khác. Đôi khi Nhạn Tri Thu không biết do cô ta nhìn mình thấy chướng mắt thật sự hay do bản tính cô ta vốn dĩ xấu xa như vậy nữa, lúc nào cũng ăn nói khó nghe, làm cho người đối diện tức chết đi được!“A, Tôn Phỉ Phỉ, cậu cũng đến rồi à? Mau qua đây xem giúp mình!”Lý Thanh Phi lại vừa thay một chiếc váy màu xanh nước biển đính rất nhiều pha lê và ngọc trai, xem ra còn lộng lẫy gấp mấy lần chiếc ban nãy.