Lúc Nam Thiệu ở ngoài cửa vẫn chìm đắm trong nỗi buồn đau vì chữ ký của nam thần và gói mì bị lấy đi. Lát sau nhìn thấy Ca Diễm như một cơn gió đi ra khỏi phòng, tay cầm theo gói mì của cậu.
Ca Diễm đặt mì lên trên bàn cà phê, sau đó ngồi xuống cạnh cậu, hét vào mặt cậu: "Giúp tôi làm một việc, gói mì này sẽ là của cậu!"
Nam Thiệu rùng mình: "Vốn dĩ gói mì này là của tôi..."
Nói xong thấy sắc mặt cô đen lại, Nam Thiệu chỉ có thể nuốt nửa câu sau, ngoan ngoãn bật máy tính lên.
Lúc này Ca Diễm bắt chéo chân, nghịch móng tay nói: "Tìm kiếm tên Thanatos trong cơ sở dữ liệu bí mật của các cục tình báo lớn."
Nam Thiệu theo cô đã lâu, biết rằng lúc này tốt nhất đừng hỏi gì cả, cứ làm theo như vậy, do đó cậu gõ lên bàn phím.
Ngay sau đó, Nam Thiệu nhìn chằm chằm thông tin bị chặn trên máy tính, quay đầu nhìn cô: "Tuy rằng có rất ít nhưng tôi vẫn đào được một chút."
Ca Diễm: "Đọc!"
Nam Thiệu liếc nhìn những thông tin này rồi buộc miệng "đụ": "Người tên Thanatos này là đặc công mạnh nhất đang tại ngũ trong Shadow, anh ta cũng là người kế nhiệm Mars (Chiến Thần). Cục tình báo mấy năm gần đây làm hết mọi việc, khi gặp khó khăn không giải quyết được sẽ nhờ đến sự trợ giúp của anh ta. Nghe nói người này không chỉ có năng lực đặc công xuất sắc mà còn rất giỏi về máy tính."
Ca Diễm nheo mắt: "Quả nhiên."
Cô không ngạc nhiên và thấy kỳ lạ khi Bồ Tư Nguyên sở hữu những kỹ năng phi thường như vậy, nhưng anh không phải là người của CIA và MI6. Hóa ra anh đến từ Shadow.
Shadow là một tổ chức tồn tại rất đặc biệt, tổ chức này luôn bí ẩn và phù hợp với đặc điểm của "Mị Ảnh". Cách họ xử lý các vấn đề hoàn toàn khác biệt so với các cơ quan tình báo và họ không muốn có sự liên quan với các cơ quan tình báo này. Nhiệm vụ của họ trải dài trên toàn thế giới, họ sẽ đối phó với với các vụ bạo lực và khủng bố ở bất kỳ nơi nào trên thế giới, công việc của họ rất thầm lặng và cẩn mật.
Tuy nhiên, có rất nhiều đặc công xuất sắc trong Shadow bị các cục tình báo khác ghen tị. Khi cô còn ở CIA, cô đã nghe nói qua Chiến Thần của Shadow - Mạnh Phương Ngôn mạnh mẽ cỡ nào. Nhưng, sau khi rời khỏi CIA, cô cũng không quá chú ý đến giới đặc công.
Hóa ra anh là người kế nhiệm Chiến Thần.
Nam Thiệu nhìn thông tin trên màn hình, thở dài: "Sức mạnh và kỹ thuật thật mạnh, người này thật tuyệt vời... Cô nói quả nhiên là sao?"
Ca Diễm xoa xoa thái dương, lặng lẽ nhìn cậu ta.
Nam Thiệu bị cô nhìn đến mức lông tơ đều dựng lên: "Cô...cô muốn làm gì? Muốn chém muốn gϊếŧ gì thì nhanh lên."
"Thanatos này..."
Sau một lúc, Ca Diễm chỉ vào màn hình máy tính của cậu ta, cuối cùng nói: "Nam thần Ksonatahtk của câu, họ là cùng một người."
Nam Thiệu sau khi nghe xong, sửng sốt vài giây, ngay cả giọng nói cũng chấn động: "Chuyện này, làm sao có thể?!"
Ca Diễm hất cằm: "Đem chữ cái đầu và đuôi của 'Ksotanahtk' bỏ đi, bắt đầu bằng chữ cái 'T' từ dưới lên."
Nam Thiệu ngây ngốc nhìn cô trong chốc lát, sau đó run tay mà theo lời cô nói gõ lại tên.
"...Cạch." Nam Thiệu nhìn trên màn hình máy tính xuất hiện "Thanatos", cậu ta cả kinh đến nỗi cằm sắp rơi ra: "Hóa ra là..."
"Mặc dù nghe có vẻ như là điều viễn vông, nhưng vị hacker huyền thoại này đã từ bỏ giới hacker mà gia nhập Shadow vì một lý do nào đó không rõ. Nói cách khác, anh ta bởi vì muốn trở thành đặc công của Shadow mà lui khỏi giới hacker."
Ca Diễm nhìn cái tên trên màn hình: "Điều này cũng giải thích tại sao năng lực lĩnh vực và kỹ thuật của anh ta rất mạnh và tại sao anh ta chưa từng tham gia Hắc Mao Đại trước đây, nhưng lần này anh ta tham gia có lẽ là vì Huyết Hạc Tử đã báo trước cho anh ta và Shadow rằng bọn chúng sẽ săn hacker tại đó. Anh ta ở đó là để thực hiện nhiệm vụ."
Nam Thiệu vẫn còn chút khó tin: "Liệu đây chỉ là... một sự trùng hợp ngẫu nhiên không?"
Ca Diễm lắc đầu.
Nam Thiệu nói: "Chính là như vậy, tôi vẫn không hiểu. Vì sao anh ấy nhận ra cô là Hỏa Hôn nhưng không bắt cô? Ngay cả khi cô không nằm trong danh sách của Shadow, anh ấy cũng có thể coi cô như một món quà giao cho CIA, để CIA nợ ân tình của anh ấy! Lần trước anh ấy rõ ràng giúp CIA bắt cô trong nhà tù ADX..."
Ca Diễm nhướng mày: "Bởi vì tôi trông xinh đẹp?"
Nam Thiệu: "...."
Cô cười nhún vai: "Thật ra tôi cũng không hiểu."
Và cô cũng không bỏ lỡ. Trước khi anh tiết lộ danh tính của cô, anh đã tắt thiết bị truyền tin với các thành viên khác.
Nói cách khác, anh không muốn các thành viên trong nhóm biết anh đã nhìn thấy Hỏa Hôn. Anh muốn cuộc đối thoại của họ chỉ có hai người với nhau.
Tại sao?
Tại sao lần này anh lại để cô đi, lại còn "bao che" cho cô và Nam Thiệu rút lui?
Ca Diễm suy nghĩ một lúc, rồi nói với Nam Thiệu: "Việc theo dõi trực tiếp tín hiệu của anh ta hơi khó khăn, anh ta sẽ phát hiện ra. Cậu có thể thử xâm nhập vào thiết bị của các thành viên trong nhóm anh ta được không?"
Nam Thiệu gật đầu: "Tôi sẽ thử." Sau một lúc, cậu ta nói: "Chà, tôi đã xâm nhập vào điện thoại di động của một thành viên trong nhóm của anh ấy. Miễn là điện thoại di động của anh ta có kết nối Internet, chúng ta có thể theo dõi cuộc trò chuyện của họ và thực hiện định vị thời gian được."
"Được rồi." Ca Diễm nói: "Chúng ta sẽ không trở lại London. Từ giờ trở đi cậu phải luôn để mắt tới hoạt động tiếp theo của bọn họ là ở đâu, tôi sẽ tới đó chờ xem."
Nam Thiệu không thể tin vào tai mình, thậm chí vỡ giọng: "Ôm cây đợi thỏ, con thỏ là ai? Cô đã quên cái đầu của mình đáng giá một nghìn đô rồi sao, bà chị? Tại Hắc Mao Đại náo loạn còn chưa đủ. Muốn vội vàng đi cho bị bắt đúng không? Nam thần của tôi đã bỏ qua cho cô một lần, anh ấy có thể tha cho cô lần hai không?!"
Ca Diễm từ trên sofa đứng dậy, từ ttên cao nhìn xuống cậu ta: "Cậu không muốn gặp lại nam thần của cậu, để anh ta ký tên trên lưng cậu sao?"
Ngài Buzz Lightyear há miệng, nội tâm đấu tranh kịch liệt năm giây, cuối cùng chữ ký của nam thần đã dụ dỗ được cậu, lựa chọn cùng cô xông vào cái chết: "Được!"
Ca Diễm cười hiền hậu, nhìn chú vịt Donald như một tên ngốc: "Vậy thì chú ý vào tôi."
Chờ khi Bồ Tư Nguyên kết thúc công việc ở Hắc Mao Đại, đã là rạng sáng ngày thứ ba.
Năm tên tù nhân của Huyết Hạc Tử được Từ Thịnh và Đồng Giai đưa về phòng để thẩm vấn thêm. Còn Ngôn Tích đưa những người bị thương cùng người nhà của họ ra sân bay và đứng ở ngã tư một lúc.
Sáng sớm trong lớp sương mờ, Ngôn Tích sờ túi quần trống rỗng, thở dài: "Haiz, trước kia mỗi khi buồn bực có thể lấy thuốc ra hút một điếu, sau này bởi vì An Dịch mang thai nên tôi bỏ thuốc. Hiện tại chán nản lại không biết làm gì."
Bồ Tư Nguyên nhìn anh ta một cái: "Tôi có thể nói cho cậu biết nên làm gì."
Ngôn Tích vừa nghe vậy phấn khích, nhanh chóng chạy đến trước mặt anh: "Nào, người anh em, mau chia sẻ đi!"
Bồ Tư Nguyên không ngước mắt lên, lúc này duỗi