Edit+beta: LQNN203
Câu nói gây chấn động của Bồ Tư Nguyên, đối với Ca Diễm mà nói là hoàn toàn choáng ngợp.
Vừa rồi khi suy đoán thân phận của sát thủ cô đã cảm thấy đầu óc mình quay cuồng, ngay sau đó Bồ Tư Nguyên lại ném ra một quả bom nặng như vậy, tuy cô đã quen với mưa gió, nhưng cũng bị làm cho thần hồn phách lạc.
"... Không thể nào."
Dường như theo bản năng, cô đáp lại một câu như thế.
Sao có thể như thế được?
Ngôn Tích, Đồng Giai cùng Từ Thịnh đều là những người gắn bó với Bồ Tư Nguyên trong rất nhiều năm, họ không chỉ là đội viên và là bạn đồng hành do một tay Bồ Tư Nguyên dẫn dắt, mà họ còn là những người bạn thân thiết với anh.
Dù cô và ba người họ quen nhau chưa lâu nhưng cô có thể thấy rõ họ đã tin tưởng và dựa dẫm vào Bồ Tư Nguyên nhiều như thế nào. Mặc dù Ngôn Tích là người luôn gây gổ với Bồ Tư Nguyên, nhưng anh ta chắc chắn là kiểu người sẽ lao về phía trước để chặn họng súng mà không do dự nếu Bồ Tư Nguyên gặp nguy hiểm, càng miễn bàn người ôn nhu hiểu lý lẽ như Đồng Giai, hay người đáng tin cậy ổn trọng như Từ Thịnh.
Họ tuyệt đối là kiểu người dùng mạng sống của mình để kết bạn với Bồ Tư Nguyên, cùng anh xông pha, họ cũng là minh chứng cho tình bạn khiến cô phải ghen tị.
Mặt khác, Nam Thiệu và cô cũng đã biết nhau từ lâu.
Khi cô bị CIA làm tổn thương và tuyệt vọng về tình bạn, khi cô một mình bị truy bắt, chịu đủ tra tấn chạy trốn khắp nơi, chính Nam Thiệu đã vươn tay ra với cô.
Cậu ta vốn là một hacker tự do, nhưng vì một lần đang đánh bậy đánh bạ mà đã ra tay giúp cô trong quá trình thực hiện nhiệm vụ, sau đó cậu ta trở thành cộng sự của cô, bắt đầu hỗ trợ cô thực hiện nhiệm vụ không chút do dự, thuận lợi thoát khỏi sự truy bắt của CIA.
Tuy giúp cô sẽ nhận được phần thưởng cho nhiệm vụ, nhưng trừ việc này ra, cô chỉ mang đến cho Nam Thiệu rắc rối và lăn lộn, cậu ta cùng cô trốn tránh nhiều năm như vậy, muốn quang minh chính đại yêu đương với Phương Mẫn đã trở thành điều xa xỉ.
Cô liên lụy cậu ta nhiều năm như thế, khiến cậu ta mất đi cuộc sống mà người bình thường nên có, nhưng cậu ta nửa câu oán hận cũng không có.
Trước khi quen Bồ Tư Nguyên, Nam Thiệu là người cô tin tưởng nhất.
Làm sao cô có thể có một giây để nghi ngờ Nam Thiệu sẽ phản bội cô?
Thấy ánh mắt cô thẫn thờ bất an, Bồ Tư Nguyên lại nói: "Em không phải luôn muốn biết, trước khi đến Mexico, Mạnh Phương Ngôn đã gọi anh ra thì thầm những gì sao?"
Ca Diễm há miệng thở dốc, ánh mắt khẽ run nhìn anh.
Cô có dự cảm mơ hồ sẽ nghe được anh nói những gì, nhưng lại không nhịn được mà bài xích dự cảm "hữu danh vô thực" này.
Bởi vì rất nhiều thời điểm, sự thật thực ra lại không tốt đẹp.
Không biết sự thật, bị lừa gạt giấu giếm, làm một kẻ ngốc không biết gì, có lẽ sẽ hạnh phúc hơn.
Lúc này Bồ Tư Nguyên siết chặt tay cô, dường như muốn truyền sức mạnh cho cô thông qua nhiệt độ giữa hai lòng bàn tay anh.
"Mạnh Phương Ngôn nói..."
Anh nhìn vào mắt cô, đem từng câu từng chữ nói cho cô: "Thời điểm chúng ta bước vào tám mật thất, anh ấy và Ngôn Tích bọn họ đã thẩm vấn hai gián điệp trong Shadow, cảm thấy hai gián điệp có ẩn ý gì khác. Cho nên vào nửa đêm, anh ấy lại một mình thẩm vấn lần nữa hai gián điệp đó."
"Anh ấy tinh ý chính là, lúc anh ấy đơn độc thẩm vấn, trước tiên anh ấy đã tắt thiết bị ghi âm của phòng thẩm vấn, cho nên cuộc nói chuyện giữa anh ấy và gián điệp Shadow, từ đầu đến cuối chỉ mình anh ấy biết."
"Gián điệp do O phái tới, hắn cùng lắm chỉ được xem như là tên truyền đạt thứ hai."
Khi bàn tay Ca Diễm bất giác run lên, anh siết chặt nó hơn: "Bởi vì lúc hắn từ tiểu đội trong trung tâm Shadow nhận được địa chỉ của chín căn cứ Huyết Hạt Tử thì đã chậm, cho nên lúc hắn đi truyền tin, người của Shadow thừa dịp đã sớm chạy đến những căn cứ đó. Nhưng những người của hai căn cứ kia sở dĩ có thể thành công chạy thoát, là bởi vì đã có người đến trước tiên, thời điểm Shadow xuất phát, đã báo trước với bọn chúng rằng chúng ta sẽ tới bao vây tiêu trừ chúng."
"Mà những người duy nhất biết được vị trí của chín căn cứ đó, ngoại trừ anh ra, chỉ có Ngôn Tích, Đồng Giai và Từ Thịnh."
Lời này của anh vừa nói ra, Ca Diễm hơi thở dài nhẹ nhõm một hơi, nhưng trong lòng cô lập tức âm ỉ đau như bị kim đâm.
Điều khiến cô thả lỏng trong một giây là người cộng sự vô cùng tin cậy của cô là Nam Thiệu không phải là nội gián, bởi vì Nam Thiệu đang ở trong xe bên ngoài căn cứ nên không thể nhận được tin tức ngay lập tức.
Nhưng điều khiến cô vô cùng đau lòng chính là, nội gián thế nhưng lại thật sự bắt nguồn từ một trong ba người trong đội nòng cốt do chính Bồ Tư Nguyên dẫn dắt.
Bồ Tư Nguyên đã xem ba người họ như người nhà mà hết sức tín nhiệm và yêu quý, giờ phút này trong lòng anh phải có bao nhiêu khổ sở?
"Mạnh Phương Ngôn lúc ấy chỉ đem chuyện này nói cho một mình anh, thậm chí ngay cả L cũng không biết. Anh ấy hy vọng anh thừa dịp trong khoảng thời gian đến Mexico này, quan sát các thành viên trong đội một cách khách quan, bởi vì lời của tên gián điệp kia nói không nhất định là sự thật, có khả năng chỉ là O cố tình muốn dùng thủ đoạn ly gián các thành viên trong đội chúng ta mà thôi."
Bồ Tư Nguyên nhìn qua thậm chí còn bình tĩnh hơn cô: "Lúc ấy anh chỉ nghĩ như vậy, mãi đến hôm nay gặp phải sát thủ."
"Lúc mấu chốt này, anh mới có lý do nhất định để hoài nghi, trong đội thật sự có nội gián."
Ca Diễm cứ như vậy không nhúc nhích mà nhìn anh, mãi đến khi anh nói xong những lời này.
Sau đó, cô đột nhiên tách tay mình ra khỏi lòng bàn tay anh và giơ hai tay về phía anh.
"Bồ Tư Nguyên." Cô hít một hơi thật sâu và nghiêm túc nhìn anh, "Anh ôm em một cái, được không?"
Bồ Tư Nguyên ban đầu nghe thấy điều này thì hơi sững sờ, nhưng khi anh nhìn sâu