Black Rose đẩy cửa bước vào căn phòng VIP 1 dưới sự chỉ dẫn của một cô tiếp viên. Bên trong căn phòng, ánh đèn tối màu nhập nhòe chiếu sáng một cách yếu ớt. Cả căn phòng nồng mùi rượu vang. Trong căn phòng, nam nữ đều đủ. Đám nữ nhân như rắn nước dính sát vào những người đàn ông cạnh mình. Những tiếng nói cười dung tục vang lên khắp căn phòng.
Lữ Anh Hồng đang ngồi nói chuyện vui vẻ với một người đàn ông trẻ tuổi. Cách ăn mặc của anh ta trông không hề giống với những người khách trước đây cô từng tiếp rượu. Những người trước đây đều là mấy ông già giám đốc lắm tiền, bụng bự. Còn người đàn ông này, vừa trẻ trung lại vừa đẹp trai. Từ cách ăn mặc của anh ta, có thể thấy anh ta chính là một dân ăn chơi điển hình. Nhìn thấy Black Rose đi vào, Lữ Anh Hồng ngoắc tay ra hiệu cho cô lại gần.
Black Rose tiến đến và ngồi xuống bên cạnh Lữ Anh Hồng. Lữ Anh Hồng khoác tay ôm vai cô rồi nói với người đàn ông: "Uy, đây là hoa khôi hộp đêm của chị ~ Black Rose."
Theo lời giới thiệu của Lữ Anh Hồng, Black Rose lịch sự chào hỏi: "Chào anh!"
"Chào em!" Người đàn ông cũng gật đầu chào cô.
"Rose, đây là một cậu em khá thân với chị. Cậu ta rất muốn trực tiếp gặp em một lần." Lữ Anh Hồng niềm nở nói tiếp.
Câu nói của chị khiến Black Rose thoáng đỏ mặt ngại ngùng.
"Được rồi. Hai đứa nói chuyện với nhau nhé. Chị còn có việc. Đi trước đây." Sau màn chào hỏi giữa hai người, Lữ Anh Hồng nhanh chóng kiếm cớ thoái thác lui ra.
Black Rose cũng chẳng lạ gì chuyện này. Lữ Anh Hồng là má mì của hộp đêm, không bao giờ có thể ngồi mãi với một khách như các đào bọn cô.
Sau khi Lữ Anh Hồng rời đi, Black Rose cũng biết ý ngồi xuống bên cạnh người đàn ông. Cô cầm lấy chai rượu trên bàn, lại liếc mắt nhìn cái ly rỗng không của anh: "Nữa nhé?"
Người đàn ông không nói gì, chỉ giơ cái ly lên. Black Rose hiểu ý anh, bắt đầu rót rượu.
Sau khi rượu trong ly đã đầy quá nửa, Black Rose mới đặt chai rượu lên bàn. Cô bạo dạn dựa vào người anh. Ngón trỏ nghịch ngợm lướt trên vòm ngực rắn chắc của anh. Môi nhỏ phát ra âm thanh đầy dụ hoặc: "Anh tên gì?"