"Cái gì!" Thẩm Chi Lăng như nghe được tin tức động trời. Bà ta không giấu được sự sửng sốt.
"Em có cần thiết phải phản ứng mạnh như vậy không?" Vu Kính Trung nhìn bà ta đầy khó hiểu: "Chỉ là cuối tuần Nhiên Nhiên đưa bạn trai về nhà, bảo em chuẩn bị một chút thôi mà."
"Nhưng người đó là Hoắc gia thiếu gia không phải sao?" Thẩm Chi Lăng cũng nhận ra mình hơi quá lố. Bà ta bình tĩnh hỏi lại.
"Có vấn đề gì đâu? Nhiên Nhiên và Tiểu Minh vốn là thanh mai trúc mã. Hai đứa chúng nó tiến triển mối quan hệ lên thành người yêu thì càng tốt." Vu Kính Trung nhấp một ngụm trà lài, thản nhiên đáp.
Ông không thích ép con cái liên hôn gia tộc. Minh chứng rõ ràng nhất chính là cuộc hôn nhân của ông và Lâm Nhã An, cuối cùng vẫn hai người đôi ngả.
Nhưng Vu Kính Trung cũng rất hy vọng các con mình có thể tìm được người địa vị và thân phận tương xứng làm người yêu. Dù sao, sinh ra trong đại gia tộc thì luôn phải suy nghĩ ít nhiều đến lợi ích.
Tuy nhiên, Thẩm Chi Lăng chẳng quản nhiều như thế. Bà ta chỉ đang tức giận, cực kỳ tức giận.
Hoắc gia cùng Vu gia từ lâu giao hảo. Nếu con tiện nhân Vu An Nhiên đó mà tiến xa hơn với Hoắc Dật Minh, thì há chẳng phải địa vị của nó trong mắt lão thái bà kia và Vu Kính Trung sẽ càng lớn thêm hay sao?
Không được, bà ta phải làm gì đó. Phải làm gì đó trước khi tiện nhân kia kịp trở tay.
...
"Tiểu Tình, con đã nhớ hết lời mẹ dặn chưa?" Thẩm Chi Lăng vẻ mặt hệ trọng hỏi Thẩm An Tình.
"Nhưng mẹ à, như thế có thực sự ổn không?" Thẩm An Tình có chút lo lắng: "Nếu ba mà biết được..."
"Con đừng có nói lung tung. Ba con sao biết được chứ!" Thẩm Chi Lăng lập tức nạt cô ta: "Huống hồ, chỉ là làm con nhỏ đó bẽ mặt chút thôi, ba con có biết thì cũng chẳng sao hết."
"Hai mẹ con đang nói chuyện gì vậy?" Giọng nói của Vu Kính Trung đột ngột vang lên từ phía sau khiến hai người bọn họ giật bắn mình.
Tuy nhiên, rất nhanh đã khôi phục sắc mặt bình thản, Thẩm Chi Lăng quay lại nhìn chồng mình từ trên cầu thang bước xuống, mỉm cười đáp: "Không có gì đâu anh. Em chỉ căn dặn Tiểu Tình chốc nữa phải chú ý một chút, tránh cho Hoắc thiếu gia không hài lòng."
"Ừ." Vu Kính Trung khẽ gật đầu: "Thế thì nhanh lên. Nhiên Nhiên vừa gọi, con bé nói nó sắp về đến nhà rồi đấy."
"Vâng."
Nhìn bóng lưng chồng mình đi xa, sắc mặt Thẩm Chi Lăng càng lúc càng trở nên âm trầm.
"A Minh ca ca, chào mừng anh đến Vu gia." Hắc Ly vừa thay dép đi