Hôm sau, Hắc Ly đi học trở lại. Lâm Nhã Điềm ở trong lớp cứ một chốc là ngước lên nhìn cô. Dường như cô ấy đang đếm từng giây từng phút để nhanh nhanh chóng chóng có thể hỏi cô cho rõ ràng chuyện kia.
Rốt cuộc, giờ nghỉ trưa cũng đến. Sau khi ăn xong ở căng tin, Hắc Ly và Lâm Nhã Điềm không về lớp luôn mà cùng nhau đến vườn hoa ở sau dãy nhà học viện.
"Hiện tại chị có thể giải thích cho em mọi chuyện được chưa?" Lâm Nhã Điềm khoanh tay trước ngực, giọng điệu chất vấn.
"Em cứ hỏi từng câu một, chị sẽ trả lời hết." Hắc Ly ngồi xuống ghế, bình thản đáp.
Lâm Nhã Điềm bắt đầu tra khảo giống như phụ huynh khi nghe con gái có bạn trai: "Quan hệ giữa chị và Trình Đế Uy là gì?"
"Người yêu."
"Từ khi nào thì bắt đầu?"
"Khoảng bốn tháng trước."
Bốn tháng trước?
Cô ấy sửng sốt, cứ ngỡ mình nghe nhầm. Khoảng thời gian đó, cách thời điểm chị họ hẹn hò với Hoắc học trưởng tận mấy tháng liền.
"Nếu chị đã có Trình thiếu, thì cần gì phải đồng ý với Hoắc học trưởng. Xong rồi lại đi lừa dối anh ấy?" Lâm Nhã Điềm không thể hiểu nổi.
Hắc Ly nhếch môi kiêu kì. Cô hỏi ngược lại: "Điềm, em thử nghĩ xem. Nếu ba chị biết chị hẹn hò với Trình Đế Uy, ông ấy sẽ cảm thấy thế nào?"
"Sẽ rất tức giận." Lâm Nhã Điềm chẳng do dự đáp. Tuy rằng cô ấy không hiểu quá nhiều về thế cục của thương trường, nhưng tình hình hai tập đoàn Vu - Trình vốn là chuyện hầu như ai ai cũng rõ.
Rồi, Lâm Nhã Điềm chợt nhận ra điều gì đó. Cô ấy kinh ngạc quay sang Hắc Ly: "Chị họ, đừng nói chị định..."
"Em hiểu nhanh đấy!" Hắc Ly mỉm cười ngắt lời.
Cô bấm đốt tay: "Bây giờ ba chị đã biết chị hẹn hò với Hoắc Dật Minh. Ông ấy rất mong hai nhà Hoắc Vu liên hôn. Giả sử nếu liên hôn gần thành công rồi mà chị tung ra chuyện này thì chẳng phải càng thú vị hơn ư!"
"Nhưng chị cũng thích Hoắc học trưởng mà. Vì kế hoạch của bản thân lại đi lợi dụng người mình thích, chị không sợ anh ấy đau lòng sao?"
Lâm Nhã Điềm không muốn Hoắc Dật Minh trở thành vật lợi dụng của bất kì ai, vì bất kì mục đích gì. Cô ấy không muốn anh bị tổn thương.
"Đau lòng?" Hắc Ly cười khẩy, giọng điệu giễu cợt: "Chị đến cả giường của Trình Đế Uy cũng đã bò lên rồi, cắm cho A Minh ca ca một cái sừng to đùng trên đầu. Điềm à, em nghĩ còn chuyện gì có thể làm anh ấy đau lòng hơn nữa ư!"
"Với lại, chị đây là đang giúp em thôi mà." Cô xoắn xoắn lọn tóc trong tay, khẽ thì thầm bên tai cô ấy: "Lâm Nhã Điềm, chị biết rõ