"Mẹ thấy hình như đồ chơi trong phòng nhiều hơn thì phải. Cục cưng, là cậu Tử Hạo mua cho con đấy à?"
Hắc Ly cẩn thận chải chuốt lại mái tóc hơi rối cho Kiều Kiều, thuận miệng hỏi cô bé. Bé con ôm gấu bông trong lòng, vừa nghịch nghịch chiếc nơ trên ngực gấu, vừa "Vâng ạ." một tiếng thật to.
"Cậu Tử Hạo mua hai túi đồ chơi lớn lắm, lớn chừng này này mẹ. Xong cậu cho con một túi, cho cậu Tiểu Niên một túi." Kiều Kiều dang rộng hai tay để mô tả chiếc túi 'khổng lồ', còn thích thú nói với mẹ.
Nhìn con gái hồn nhiên kể chuyện, Hắc Ly ngồi sau cũng không kìm được mà bật cười thành tiếng. Em trai cô rất thích trẻ con, đặc biệt đối với cô cháu gái duy nhất này thì quả thật là cưng chiều vô hạn.
Nhớ khoảng thời gian sau khi ba mẹ phục hôn rồi cùng trở về Hong Kong, Tử Hạo cũng phải đi theo. Nhưng cứ một tháng một lần, thằng nhóc lại bay sang Mỹ thăm Kiều Kiều. Mỗi lần đi còn mang theo rất nhiều đồ chơi tặng bé con.
"Để mẹ bảo cậu Tử Hạo lần sau đừng mua nữa. Đống đồ chơi của con mẹ chuyển về sắp xếp chật cả phòng ngủ đến nơi rồi kìa." Hắc Ly tết xong một bên tóc cho con gái, liền xoay sang tết nốt bên kia.
Kiều Kiều là một đứa bé biết trân trọng những món quà mà mình được nhận. Vu Tử Hạo đem đồ chơi sang, bé con luôn giữ gìn vô cùng cẩn thận. Thậm chí lúc dọn dẹp nhà cô định vứt đi mấy món đồ chơi đã cũ, con gái đều nhất quyết không cho.
Nghĩ tới những chuyện về con gái nhỏ, tâm trạng Hắc Ly liền trở nên thoải mái, cõi lòng cũng cảm thấy thư thả hơn nhiều. Tuy nhiên đúng lúc này, Kiều Kiều đang an tĩnh ngồi ở đằng trước đột ngột hỏi một câu khiến cho cả người cô cứng đờ: "Mẹ ơi mẹ, có phải ba ba của con hiện tại cũng đang sống ở Hong Kong đúng không?"
Thắc mắc bất ngờ của bé con làm sắc mặt Hắc Ly hơi mất tự nhiên. Nhưng chỉ là trong giây lát. Cô vẫn bình thản cột lại tóc cho con gái xong xuôi rồi mới hỏi: "Ai bảo con như thế?"
"Là cậu Tử Hạo ạ. Cậu Tử Hạo bảo trước khi đi Mỹ thì con đã thành quả trứng nhỏ nằm trong bụng mẹ rồi. Với lại cậu còn kể rằng ba ba và mẹ đã quen nhau từ lâu lâu thật là lâu trước đó nữa cơ."
Kiều Kiều vô tư đáp mà chẳng hề hay biết cô bé vừa đẩy ông cậu yêu quý vào cửa tử. Gòi xog, đời này coi như bỏ.
Sah khi nghe những gì con gái nói, khuôn mặt Hắc Ly liền tỏ rõ vẻ không vui. Trong lòng thầm mắng em trai đúng là đồ nhiều chuyện.