Khi giải thi đấu cúp Hi Quang chấm dứt thì sắp kết thúc tuần làm việc.
Thang máy tới tầng cao nhất, Giang Lăng quẹt thẻ đi vào chỗ ngồi, bắt đầu một ngày buồn tẻ lại nhàm chán.
Mấy ngày không tới, Đồng Giai Dao không phân phát nhiệm vụ mới cho cô.
Hôm nay là thứ sáu, trên thực tế nhiều công việc phức tạp.
Các đồng nghiệp trở lại công ty đều bắt đầu làm bảng tổng kết công việc tuần này.
Giang Lăng trở thành người bận nhất trong văn phòng trợ lý chung.
Cô đờ đẫn nhìn mặt bàn, đứng dậy đến phòng trà nước pha tách cà phê.
Sau khi trở về chỗ ngồi, cô mở máy tính lướt weibo.
Hai ngày qua, tiếng tăm của Giang Nhuy vẫn nằm trên bảng hot search, chỉ là hashtag đã thay đổi.
# Giang Nhuy bác bỏ tin đồn #
# Giang Nhuy phủ nhận có con ngoài giá thú #
# Phòng làm việc Gà Cục Tác bị khởi tố #
……
Nhóm thiếu niên DB11 – Giang Nhuy V: không yêu đương, không bạn gái, không có con ngoài giá thú.
Đừng bịa đặt.
[hình ảnh]
Cậu còn đăng lên hóa đơn mua ở siêu thị ngày hôm đó, không có bất cứ đồ dùng trẻ con nào.
Có người nghi ngờ: [Vậy cô gái đi dạo siêu thị cùng anh là ai? Không quan hệ sao lại cùng nhau mua đồ dùng trẻ con?]
Cậu trả lời thắc mắc của cư dân mạng ở khu bình luận phía dưới: [Được chị nhờ vả, cùng bạn chị ấy đi mua sắm.
Bạn của chị cũng là chị, không thể lộn xộn vai vế.]
Cậu còn gửi biểu tượng cảm xúc của vẻ mặt nghiêm túc.
Giang Nhuy đích thân xuất hiện bác bỏ tin đồn, Kẹo Thụy Sĩ vốn chịu đả kích lớn lập tức hồi sinh tràn đầy sức sống.
Trong khu bình luận, Kẹo Thụy Sĩ rôm rả.
[A a a Đệ Đệ rốt cuộc xuất hiện rồi!]
[Không hổ tôi chờ lâu vậy, đáng giá!]
[Xem những lời này, bọn em tin tưởng anh!]
[Được, tài khoản marketing rác rưởi và đám bôi nhọ nghe được chưa? Đệ Đệ không yêu đương, không bạn gái, không có con ngoài giá thú, đừng bịa đặt.]
[Ha ha ha ha ha ha, sao tôi có thể nhìn ra vẻ kính sợ của Đệ Đệ từ trong câu trả lời của cậu ấy.]
[Đúng vậy! Tôi đã xem đi xem lại ảnh chụp và video của phòng làm việc Gà Cục Tác đăng lên rất nhiều lần, động tác giữa Đệ Đệ và cô gái kia căn bản không giống người yêu! Các người không thấy được Đệ Đệ rất kính trọng cô gái kia sao? Thật giống như nhìn thấy trưởng bối của mình!]
[Đệ Đệ của chúng ta thảm quá đi! Ngay cả bác bỏ tin đồn cũng phải tự đi làm, công ty quản lý có thể làm người không?]
Người đầu tiên xuất hiện bác bỏ tin đồn lại là bản thân Giang Nhuy, điều này thật khiến người ta khó hiểu.
Cùng lúc phản pháo phòng làm việc Gà Cục Tác và tài khoản marketing, Kẹo Thụy Sĩ còn chia ra một phần hỏa lực mắng mỏ công ty quản lý không làm người.
Một tiếng đồng hồ sau khi Giang Nhuy tuyên bố làm sáng tỏ, bài thanh minh của công ty giải trí Thần Tinh rốt cuộc thong dong đến muộn.
Bài thanh minh giống như trước đây, nội dung rất công thức hóa, câu cuối cùng thì giao cho luật sư xử lý.
Vừa thấy là biết bài thanh minh không có trách nhiệm.
Trên weibo giao chiến khắp nơi, nhất thời rối tung loạn xạ.
Mặc kệ gió tanh mưa máu trên mạng, Giang Lăng cầm lên di động trên bàn.
Cô mở ra danh sách tin nhắn, bên trong có một tin nhắn chưa duyệt đến từ một dãy số lạ.
Tin nhắn nặc danh: [Đã nhận được số tiền còn lại.
Cô Giang, những tấm ảnh kia khi nào có thể đăng lên?]
Cô trả lời: [Khoan đã, bây giờ còn chưa phải thời cơ.]
Trả lời xong, cô trực tiếp xóa bỏ tin nhắn.
Lúc này, di động vang lên tiếng nhắc nhở, một tin nhắn wechat vừa tới.
Thực ra trong wechat cũng có một vài cái chưa xem, Giang Lăng bắt đầu tìm xem từ cái sớm nhất.
Chu Vận Ninh hình như chịu đả kích rất lớn, liên tục gửi wechat cho cô: [Tức chết em! A a a a a, tại sao Kẹo Thụy Sĩ phải dùng kính ngữ gọi em!]
Chu Vận Ninh: [Em giống trưởng bối của Đệ Đệ chỗ nào?]
Chu Vận Ninh: [Lăng Lăng, chị nói đi, trông em rất giống trưởng bối của Đệ Đệ ư?]
Chu Vận Ninh: [QAQ]
Chu Vận Ninh: [Em thật sự rất giống trưởng bối sao?]
Giang Lăng gửi qua biểu tượng cảm xúc sờ đầu, rồi bấm mở tin nhắn của Giang Tầm.
Em gái gửi cho cô một tấm ảnh chụp màn hình, là bản ghi chép trò chuyện của Giang Tầm và Giang Nhuy.
Giang Nhuy: [Đám tay săn ảnh của phòng làm việc Gà Cục Tác nói như thật ấy, làm em cũng tin luôn.]
Giang Nhuy: [Kết quả lấy lại tinh thần mới phát hiện, phú bà của em đâu?]
Giang Nhuy: [Phú bà của em đâu??]
Giang Nhuy: [Có phú bà hay không, em bị bỏ đói TAT người đại diện không để lại cơm ăn, chị ơi, em thảm quá QAQ]
Giang Nhuy: [Giữ hình tượng mệt quá đi, vì sao người đại diện xây dựng hình tượng ít nói cho em? Không hiểu QAQ]
Tương Tương thích ăn đường: [hì hì.jpg]
Tương Tương thích ăn đường: [Có lẽ là sợ em nói nhiều sẽ bại lộ bản chất, mất fan.]
Giang Nhuy: [……]
Giang Nhuy: [Đã thảm thế này chị còn cười nhạo em TOT]
Tương Tương thích ăn đường: [Sao em không nói với chị Lăng Lăng? Chị ấy nhất định sẽ giúp em.]
Giang Nhuy lập tức gửi qua biểu tượng cảm xúc gà con run lẩy bẩy.
Giang Nhuy: [Chị lại bảo em kêu cứu với nữ ma đầu, đây không phải đưa dê vào miệng cọp sao?]
Tương Tương thích ăn đường: [:) Em nói ai nữ ma đầu hả?]
Giang Nhuy: [QAQ]
Giang Nhuy: [Em sai rồi.]
Giang Nhuy: [Được rồi, là em không dám.]
Giang Nhuy: [Em vẫn nên ăn cơm thừa canh lạnh thôi.]
……
Giang Lăng xem xong đối thoại trong ảnh chụp, cô cười thầm.
“Giang Lăng, cô đang xem gì đó?” Thừa lúc rảnh rỗi trong khi làm việc, Dư Hiểu Du ở bên cạnh tiến lại gần, nhìn giao diện máy tính của cô, “Ơ, cô cũng ăn dưa đứa con ngoài giá thú của Giang Nhuy hả?”
Cô ta cảm thấy buồn cười: “Cái hôm chuyện này tung ra cả weibo tê liệt, đoán chừng lập trình viên của weibo đều khóc mù hết.
Cô thấy Giang Nhuy có con ngoài giá thú thật không?”
Giang Lăng đáp: “Là giả.”
Dư Hiểu Du kinh ngạc: “Hở? Tại sao cô khẳng định như vậy?”
“Ngày thi hôm đó tôi cũng gặp được Giang Nhuy.” Giang Lăng lời ít ý nhiều.
“Hóa ra là vậy…” Dư Hiểu Du gật đầu, nhưng không biết nghĩ tới gì đó, cô ta hơi chần chừ, “Đúng rồi, Giang Lăng, tôi có thể hỏi cô một vấn đề không?”
Giang Lăng hỏi: “Vấn đề gì?”
Dư Hiểu Du do dự: “Là lời đồn về cô trên weibo, cô không để ý chứ?”
Giang Lăng cười cười, đáp: “Không, rất nhiều người đều tò mò về vấn đề này.”
Dư Hiểu Du thả lỏng, lập tức buôn chuyện: “Vậy lời đồn trên weibo là thật hả? Tổng giám đốc tập đoàn Chu thị thật sự đang theo đuổi cô à?”
Giang Lăng dừng một chút rồi đưa ra đáp án: “Trên thực tế, đáp án của câu hỏi này tôi cũng không biết.”
“Không biết?” Dư Hiểu Du kinh ngạc, “Vậy weibo chính thức của tập đoàn Chu thị tại sao đưa ra thông báo làm sáng tỏ?”
Giang Lăng nói: “Tôi cũng rất hiếu kỳ tại sao tập đoàn Chu thị lại làm chuyện đó.”
Dư Hiểu Du nói: “Tôi thấy nói không chừng, vị Chu tổng kia…” Cô ta đột nhiên im bặt, trong nháy mắt ngồi thẳng lưng, “A, thư ký Đồng, chào buổi sáng.”
Đồng Giai Dao gật đầu với cô ta, rồi xoay người giao một phần tài liệu cho Giang Lăng.
“Giang tổng bảo cô chỉnh lý lại phần tài liệu này, giao cho văn phòng của ngài ấy vào buổi trưa.”
“Được, tôi biết rồi.”
Công việc tới rồi.
Giang Lăng tạm thời đặt chuyện hóng hớt sang một bên, bắt đầu làm việc.
Mất một tiếng đồng hồ, tài liệu đã chỉnh lý xong.
Khi sắp đóng lại cặp hồ sơ, động tác của cô hơi chần chừ.
Giang Lăng bình tĩnh cầm lấy cặp hồ sơ mang theo bên người, cô lấy ra một tờ giấy trong ngăn kéo kẹp vào cặp hồ sơ.
Làm xong mọi thứ, cô đứng dậy đưa tài liệu đã chỉnh lý xong tới văn phòng của Giang Thiệu Quân.
Tài liệu đưa qua chưa đến nửa tiếng, Đồng Giai Dao lại đi tới gọi cô: “Giang Lăng, Giang tổng bảo cô đến văn phòng ngài ấy một chuyến.”
“Được, tôi qua ngay.”
Giang Lăng bỏ xuống tài liệu trong tay, đi về phía văn phòng của Giang Thiệu Quân.
Cô gõ cửa tiến vào, phát hiện trong văn phòng ngoài Giang Thiệu Quân ra thì còn có một người khác.
Phương Gia Minh.
Hai người đang bàn chuyện công việc trong văn phòng.
Phương Gia Minh nói: “Dự án mua bán và sáp nhập do tôi phụ trách hiện nay rất quan trọng, hiện tại bộ phận đầu tư đang thiếu người, thật sự không thể cho tôi mượn thư ký Đồng sao?”
Giang Thiệu Quân cười nói: “Không, giám đốc Phương, trong lòng tôi có một ứng viên càng thích hợp hơn thư ký Đồng.”
Giang Lăng cụp mắt, tiến lên: “Giang tổng, ngài tìm tôi có việc sao?”
“Giang Lăng, cô đến rồi à.
Lần trước không phải cô có nói với tôi muốn tích lũy kinh nghiệm về dự án sao?” Giang Thiệu Quân ngẩng đầu, vẻ mặt ôn hòa nói với cô, “Tôi đã suy nghĩ kỹ, quyết định để cô đến bộ phận đầu tư, sau này cô đi theo giám đốc Phương học tập cho tốt.”
Giang Lăng hơi giật mình: “Nhưng mà Giang tổng, tôi muốn đến bộ phận dự án ——”
Giọng điệu Giang Thiệu Quân hơi lạnh lùng: “Bên bộ phận dự án, tôi nói thật với cô bên đó quả thật không dễ sắp đặt.
Giám đốc Phương là người mình, cô đi theo cậu ấy cũng có thể học được không ít thứ.”
Giang Lăng do dự vài giây rồi gật đầu nói: “Vâng, tôi hiểu, cảm ơn Giang tổng.”
Sắc mặt Giang Thiệu Quân hòa hoãn: “Giám đốc Phương, thế thì Giang Lăng nhờ đến cậu, chuyện này không thành vần đề chứ?”
Phương Gia Minh cười nói: “Nếu là người mà Giang tổng tiến cử, đương nhiên đáng để tín nhiệm.” Anh ta lại nói với Giang Lăng, “Cô đi theo tôi, trước tiên tôi đưa cô đi làm quen với cách làm việc của bộ