Nữ chủ Thanh Khâu mau chóng được phu quân của mình bế lên giường, cả động hồ ly trở nên nhốn nháo, người chạy ra người chạy vô liên tục, tiếng hò hét gọi nhau vang lên không ngừng.
Vài phút sau, Mạnh Hạo cũng bị y quan đuổi ra ngoài.
Mặc dù, trăm ngàn lần không muốn nhưng chỗ nữ nhi sinh nở người trượng phu như ông không thể lưu lại lâu.
Đứng trước động Hồ ly, Mạnh Hạo bồn chồn đi đi lại lại, thi thoảng mắt ngó vào bên trong xem tình hình như thế nào.
Tuyệt nhiên không nhìn thấy gì, tiếng hét đau đớn của phu nhân càng khiến ông thêm phần lo lắng, không ngờ việc sinh hài tử lại vất vả như vậy.
Các lão nhân gia và trưởng bối trong nhà nghe nói nữ vương sắp sinh cũng vội vàng không ai bảo ai chạy đến trước động chờ đợi.
Tinh thần vô cùng háo hức không biết tiểu điện hạ ra đời hình dáng sẽ ra sao?
Oe oe…
Tiếng khóc trẻ con vang lên, ngoại tổ mẫu nắm tay ngoại tổ phụ vui mừng, nói: “Sinh rồi sinh rồi.
Tiểu bảo bối của chúng ta chui ra rồi.” - Haha…
Hết thảy ai nấy đều vui mừng, họ bắt đầu chúc mừng nhau.
Sau những phút giây chờ đợi mỏi mòn, ngoại tổ mẫu cũng được bế tôn nữ trên tay.
Nhìn bé con kháu khỉnh còn nhoẻn miệng cười với bà, thì ngoại tổ mẫu vô cùng vui vẻ, miệng cười liên tục: “ y da, ngoại tôn của ta mới đáng yêu làm sao.”
“Nhạc mẫu xin người đặt tên cho đứa bé.” - Mạnh Hạo chắp tay hành lễ, thái độ cung kính.
Phải nói, Thanh Khâu là một đất nước vẫn theo truyền thống mẫu hệ, phàm chuyện gì quan trọng trong nhà thì nữ nhân luôn là người quyết định.
Chuyện đặt tên cho con trẻ tất nhiên phải do bậc trượng bối trong nhà làm rồi.
Ngoại tổ phụ cũng vui mừng không kém, quan sát đứa trẻ nãy giờ, ông đặc biệt chú ý đến đóa hoa yêu đỏ rực năm cánh giữa trán đứa trẻ, chỉ tay, nói: “Xem này, ngoại tôn của ta còn có ấn ký hoa yêu trên trán đỏ rực sau này nhất định sẽ làm nên việc lớn.”
“Đúng vậy nha.
Hay ta đặt tên cho con bé là Diệp Khanh nhé! Mọi người thấy thế nào?” - Ngoại tổ mẫu phụ nói ra một cái tên đồng thời quan sát mọi người xung quanh.
Tất cả mọi người đều không có ý kiến gì, tấm tắc khen hay, tán thành tên do ngoại tổ mẫu đặt ra.
Từ đó, khắp tứ hải bát hoang ai cũng biết Hồ tộc mới cho ra đời một tiểu điện hạ tên gọi Diệp Khanh.
Diệp trong Kim chi ngọc diệp (cành vàng lá ngọc) Tên Khanh là mong muốn cả đời nàng vui vủi vẻ vẻ, vô ưu vô lo.
Tiểu điện hạ được chăm sóc vô cùng cẩn thận và chu đáo nên trở nên mũm mĩm đáng yêu vô cùng.
Một tháng sau, Thanh Khâu mở tiệc ra mắt tiểu điện hạ, quan khách khắp nơi ùn ùn kéo về chúc mừng, trao tặng lễ vật.
Không hiểu vì lý do gì Duệ Minh cũng có mặt nơi đây.
Sau khi giao lại quyền hành lui về ở ẩn, người ta không còn thấy Duệ Minh xuất hiện trong các bữa tiệc lớn nhỏ của thần giới nữa.
Thiệp mời đưa đến cửa chàng đều chỉ gửi quà mừng rồi kiếm cớ từ chối không đến cũng chẳng ai dám mở lời than oán.
Lần này, đích thân đế quân đến lễ ra mắt tiểu điện hạ, xem ra Thiên giới rất coi trọng yêu giới.
Đây chính là cho Hồ tộc mười phần mặt mũi.
Vũ hội kết thúc, tiểu điện hạ được nhũ mẫu bế ra đưa ra trước để mọi người chiêm ngưỡng dung nhan, ai cũng tấm tắc khen tiểu điện hạ xinh đẹp, tương lai nhất định là một mỹ nhân cốt cách hơn người.
Riêng Duệ Minh chỉ ngồi im vị trí của mình nhàn nhạt thưởng rượu Quế Hoa ủ ngàn năm trong nhân gian khó mà được nếm không nói lời nào.
Đôi mắt chỉ hơi nhếch lên, khẽ liếc nhìn tiểu điện hạ một cái, chàng ấn tượng với ấn ký trên trán của nhóc con kia.
Ở nơi người khác không nhìn thấy, Duệ Minh âm thầm thi pháp, không rõ chàng làm gì, chỉ thấy thoáng xuất hiện một luồng sáng xanh bay vào người tiểu điện hạ.
Rồi rất nhanh tiêu biến không kịp để cho ai nhìn thấy điều bất