Haha Kinh Dương cười lớn trêu chọc: “Cũng may nhạc mẫu thường xuyên bỏ đói nàng nên ta mới có được một nương tử nấu ăn ngon như vậy.
Nếu không e rằng ta mãi không thể ăn được thức ăn do nương tử nấu rồi.”
Nàng gắp một miếng cá bỏ vào chén chàng, chu cái miệng nhỏ kêu lên: “Chàng còn nói nữa.
Mau ăn đi.”
Bỏ vào chén Tố Cẩm một cái đùi gà lớn, chàng dịu dàng nói: “Nàng cũng ăn đi.
ta thấy nàng gầy đi rất nhiều rồi đó.”
“Thiếp thấy mình thế này trông dễ nhìn hơn mà.”
“Ta lại thích nương tử mũm mĩm một chút.” - Haha.
Một đế vương ngày thường lạnh lùng, cao ngạo, xử lý mọi chuyện rất có chính kiến, đau đó còn có sự tàn nhẫn trước mặt vương phi của nàng lại trở nên ôn nhu, dịu dàng, biết cách quan tâm người khác.
ở cạnh Tố Cẩm chàng luôn cười rất nhiều, nụ cười tỏa nắng, xinh đẹp thật sự khiến khuôn mặt tuấn mỹ của chàng càng thêm cuốn hút.
Tố Cẩm si mê trầm luân trong sắc đẹp nam thần trước mặt, được một đời ở bên chàng thế này nàng cực kỳ mãn nguyện, không gì hối tiếc.
Trái tim thiếu nữ phút chốc trở nên thổn thức, hình như nàng thật sự yêu thích quân vương mất rồi.
đây là thứ tình cảm sâu đậm khắc cốt ghi tâm mà người đời vẫn thường hay nhắc đến trong những giai thoại sao?
Đang lúc cả hai cùng chìm trong ngọt ngào thì bên ngoài cuồng phong bất chợt nổi lên, âm phong cuồn cuộn.
hai người nín thở nhìn nhau, chàng nhỏ giọng nói: “Nó đến rồi.”
“Không biết có người xấu số nào đêm nay rơi vào tay nó không nữa?”
“Ta nghĩ là không đâu, giờ này người dân trong vùng sớm đã đi ngủ hết rồi.”
Trên trời mây đen giăng kín lối, tên yêu quái khổng lồ cao hơn một trượng (Khoảng 4 mét) mặt mày hung tợn với đôi mắt đỏ au, hàng chân mày rậm rạp cùng màu.
Đầu tóc hắn ta thả bù xù, khô cứng lại với nhau, hàm râu quai nón đỏ chót khác biệt người thường.
Miệng hắn há lớn, khói đâu từ đó bốc ra trông rất đáng sợ.
Rầm… Rầm…
Từng bước chân to lớn của hắn dậm xuống nền đất khiến chỗ nào hắn đi qua đều bị bể nát, trũng xuống.
Đi được một đoạn không nhìn thấy ai có thể ăn thịt, yêu quái tức giận gầm lên, dơ nắm đấm đập xuống một ngôi nhà xấu số.
Người nhà đó đêm nay chắc là không qua khỏi.
Từ lúc nghe bước chân yêu quái đang tiến lại gần Kinh Dương đã nhanh chóng thổi tắt nến, kéo Tố cẩm đến một góc có thể nhìn ra bên ngoài quan sát đối thủ.
Khi mới nhìn thấy tên yêu quái kia, chàng thoáng chút giật mình.
Nói không sợ chính là nói ngoa.
Ầm
Căn nhà bị đập nát cách chỗ Kinh Dương nấp không xa, từ chỗ chàng có thể thấy rõ diễn biến mọi chuyện.
Từ ngôi nhà kia chạy ra ba người, đó là cha mẹ cùng một đứa trẻ con.
Haha… Yêu Quái nhìn thấy miếng mồi ngon trước mặt thì cười lớn khoái chí: “Các ngươi tưởng có thể trốn thoát được ta sao?”
Hai người lớn vội quỳ thụp xuống khóc lóc van xin: “Xin ngài đại nhân đại lượng tha cho vợ con của tôi, ngài muốn xử lý tôi thế nào cũng được.”
“Không xin ngài tha cho chồng con tôi cứ ăn