Chu Tuấn là con đầu lòng của nhị gia Chu gia, em họ khiêm trợ lí của vị đại thần tài Chu gia, Chu Quân Vũ.Tuy nói là em họ nhưng hắn còn lớn hơn Chu Quân Vũ đến năm tuổi. Hắn đã kết hôn bảy năm, cũng có một đứa con trai bốn tuổi rồi.Nhưng dạo gần đây, Chu Tuấn đang rất phiền lòng…- Em họ!Sáng nay khi hắn vừa tới văn phòng, Chu Quân Vũ đột nhiên gọi hắn.- Lúc trước… Cậu làm thế nào được gia đình nhà vợ chấp nhận vậy?- Sếp, ngài nói gì cơ?Chu Tuấn dụi mắt hai lần, lại ngoáy lỗ tai một lần, xác định bọng mắt thâm quầng của Chu Quân Vũ cùng một tiếng "em họ" kia không phải do chính hắn tưởng tượng ra, hắn liền cảm giác như bị sét đánh.Cha mẹ ơi, vị thần tài này lại gọi hắn là "em họ"!Phải biết Chu Quân Vũ từ nhỏ đã là thiên tài trong thiên tài, tính tình cực kì quái gở, người Chu gia vô cùng kính ngưỡng hắn nhưng cũng chẳng thể nào thân thiết được với hắn.Ngay cả cha mẹ ruột của Chu Quân Vũ còn phải kiêng dè hắn ba phần, không dám làm gì vượt quá giới hạn.Bởi vị thần tài này căn bản chính là một khối thép!Hắn mà tức giận lên thì lục thân không nhận, quyết đoán vô tình, đại nghĩa diệt thân, bất kể là ai đều có thể đem ra xử theo phép công được.Chu Tuấn đi theo Chu Quân Vũ đã tám năm, từ khi Chu Quân Vũ chỉ là một thiếu niên quản lí chi nhánh nho nhỏ cho tới khi hắn nắm quyền lãnh đạo toàn bộ Chu gia… đem ra so sánh, hắn quả thực chẳng có nổi động lực để mà ganh ghét nữa.Chu Quân Vũ thật sự không giống người!Do đó, việc hắn cực ít tham gia tụ họp gia tộc, cực ít giao lưu với người Chu gia, cực ít mở miệng gọi xưng hô thân mật với các anh em trong gia tộc đều đã trở thành điều hiển nhiên.Bình thường lúc cần, Chu Quân Vũ cũng chỉ gọi Chu Tuấn là "trợ lí", không hơn.Vậy mà giờ đại thần lại gọi hắn là "em họ"!- Làm gì thần người ra thế?Chu Quân Vũ cau mày, có chút khó hiểu nhìn người vẻ mặt thay đổi xoành xoạch trước mặt.Chẳng lẽ hắn nhớ sai rồi? Chu Tuấn này lại không phải "em họ" của hắn sao? Làm gì mà mới gọi một tiếng đã kích động như thế?- Sếp… không, anh họ, anh vừa rồi nói gì vậy?Bị một tiếng "em họ" nện choáng váng, lúc này Chu Tuấn mới hơi bình tĩnh một chút. Chu Quân Vũ kiên nhẫn nhắc lại.- Anh hỏi cậu lúc trước làm thế nào để được gia đình nhà vợ chấp nhận? Chuyện này cậu chắc chắn có kinh nghiệm hơn anh đi…- Anh… anh có đối tượng rồi?!Vừa mới tỉnh thần, Chu Tuấn lại một lần nữa bị sét đánh cho trong sống ngoài khét.Vị thần tài của Chu gia hắn vậy mà cũng có đối tượng rồi!!×— QUẢNG CÁO —Không phải hắn chay mặn đều kiêng, tính tu thân dưỡng tính suốt đời hay sao hả?Lúc trước biết bao nhiêu danh viện ngấp nghé vị trí phu nhân của hắn mà hắn đều phũ phàng không chừa một ai, sao mới ra ngoài du lịch cùng công ty có vài ngày đã phải bận lòng đến chuyện ra mắt nhà vợ rồi?Tiến độ này so với cưỡi tên lửa còn nhanh hơn nữa! Tin tức khẩn cấp, hắn phải lập tức báo cho cả gia tộc biết!Đối tượng của anh họ rốt cuộc là thần thánh phương nào??Từ từ, anh họ sẽ không bị quỷ quái yêu tinh gì mê hoặc đấy chứ?- Anh họ à, người như anh nhất định phải cẩn thận với những cô gái bên ngoài, biết đâu họ chính là…- Sao cậu dong dài thế!Chu Quân Vũ bực bội gạt đi. Mất ngủ cả đêm qua khiến tính tình hắn đặc biệt nóng nảy.- Không nói thì thôi!- Nói nói nói! Em nói chứ!Chu Tuấn vội vàng cười bồi.- Ra mắt nhà vợ ấy à, chuyện này nói dễ thì cũng dễ mà nói khó thì cực khó…- Trọng điểm!- Dạ, trọng điểm chính là ba tiêu chuẩn "có đạo đức,