Âm Giới mênh mông, chúng quỷ tụ họp.Ma Thần Tộc thống ngự Âm Giới, thu nhận quỷ hồn, chưởng quản luân hồi, thụ vạn quỷ triều bái mà thành Đạo.Âm Giới không phân đêm ngày, không có mặt trời, chỉ có một vầng âm nguyệt chiếu soi đại địa.Âm Giới phân đôi cực: Chí Tà - Chí Tịnh.Chí Tà âm khí cực thịnh, nơi nơi quỷ hải huyết trì, bỉ ngạn rợp trời, xa xa liền thấy Âm Phủ có Vong Xuyên, Nại Hà, cùng Mười tám tầng địa ngục lượn lờ huyết vụ, quẩn quanh tiếng ai thán khóc than.Chí Tà là nơi phán xét quỷ hồn, hành hình, đền tội, lục đạo luân hồi đều đặt tại nơi đây.Chí Tịnh lại là một mảnh cực lạc cực thuần Phật địa. Phật nơi đây không phải là vẻ mặt thoát tục từ bi mà lại tướng sinh hung hãn lệnh nhân tâm sợ.Năm đó huyết chiến Thiên Giới, Phật Môn cũng chia thành hai phe, sau cùng Ma - Thần phân ngăn, một bộ phận Phật Môn cũng theo Ma Thần Tộc nhân rời tới phương thế giới này, đặt tại Cực Tây.Phật Môn Âm Giới hung tướng là thật nhưng duy tồn ý chí Phật Môn cũng là thật.Dung nhan hung ác, bản tính lại từ bi hỉ xả, một lòng phổ độ chúng sinh.Phật Địa một mảnh tường hoà, phật quang phổ chiếu, chúng Phật tử ngày ngày quỳ gối dưới đài sen, nghe Phật niệm kinh siêu độ vong hồn oán niệm sâu đậm.Giới, có Âm có Dương, Chí Tà Chí Tịnh, cực hung cực thuần mới có thể duy trì cân bằng, vạn tuế bất diệt.Đáng tiếc vạn năm trước Thiên Thần Tộc tìm được khe hở không gian, đặt chân tới Âm Giới, vô tình phá hỏng cân bằng này.Năm đó lại là một hồi kịch chiến buông xuống, Ma - Thần hai tộc tổn thất thảm trọng, cuối cùng vẫn lui binh, từ đó tới nay nước sông không phạm nước giếng.Trong trận chiến ấy, hai vị tinh quân vốn chưởng quản Sổ Sinh Tử thụ trọng thương, thần hồn tan vỡ.Ma Đế cùng các trưởng lão buộc phải đưa thần hồn hai vị nhập Cửu U Ma Thần Điện, nhường Ma Thần Công Chúa phục trị.Một trị đã trị hơn trăm năm, Sổ Sinh Tử cũng vì thế mà không người cai quản.Âm Phủ, Chính Tây Phán Điện sương khói lượn lờ.Đại điện rộng cả trăm thước vuông, trống trải u ám, chỉ có một vạc than hồng khổng lồ rừng rực lửa. Ánh lửa kinh người, giống như có thể đốt cháy cả tâm thần.Ấy là Nghiệp Hoả, một trong những cụ hình đáng sợ nhất Mười tám tầng địa ngục.Sàn điện dựng từ hắc thạch trơn bóng lạnh lẽo, bảy bảy bốn chín trụ Sí Hoả Lưu Ly* chống đỡ trần cao, toả ra bàng bạc ánh vàng cam như ảo như mộng.Vách tường Hắc Nghiệp Tinh Thạch* trạm trổ dày đặc yêu ma quỷ quái, vô cùng sống động, lệnh nhân tâm sợ.Đầu trâu mặt ngựa, quỷ sai mặt xanh nanh vàng đông đúc xếp thành hàng đứng sát tường phục mệnh.Ngồi trên ngai cao, bảy vị Phán Quan từng người hung thần ác sát, mắt như chuông đồng, miệng tựa hà bá trừng trừng nhìn xuống.Một vị Phán Quan quát lên như sấm.- Hai các ngươi là quỷ sai lại lợi dụng âm quỷ chi lực, mạnh mẽ xông nhập thần hồn nhân loại, tổn thương người sống nguyên căn, công báo tư thù gây rối loạn trật tự âm dương, nhưng còn lời nào để nói?×— QUẢNG CÁO —Chính quỳ giữa đại sảnh là một đôi nam nữ quỷ hồn.Chỉ thấy đôi quỷ hồn này đã không còn giữa được vẻ ngoài giống như nhân loại nữa mà đều làn da tái xanh, móng tay biến đen, răng nanh hung ác không khống chế được lộ cả ra ngoài.Đây chính là dấu hiệu oán niệm đâm sâu, đã sắp biến thành lệ quỷ.- Chúng tiểu nhân... Không lời gì để nói.Nam quỷ hồn than nhẹ, đầu hơi cúi, dường như cam chịu.Phán Quan lại nói.- Các ngươi công đức phụ thân một bước thẳng vào quỷ đạo, tu vi Tụ Linh Cảnh lục trọng* lại cố tình xúc phạm pháp tắc, tội không thể thứ! Nay bổn thần phán các ngươi bốn mươi chín ngày thiêu trong Nghiệp Hoả, phế bỏ tu vi trọng tổ luân hồi!Lời vừa dứt, quỷ quái xung quanh đã không kìm được lên tiếng xuýt xoa đầy quái dị.Đối với bọn chúng, lục trọng Tụ Linh Cảnh tu vi đã là rất cao, trong quá trình thụ Nghiệp Hoả thiêu đốt, âm khí tràn ra đủ để khiến chúng thèm nhỏ dãi.Chúng nhìn hai người quỳ dưới sàn, đôi mắt đã mạo lục quang giống như nhìn hai chỉ dê béo, hận không thể ngay lập tức ném họ vào vạc Nghiệp Hoả.Nữ quỷ nhìn sang nam quỷ, ánh mắt đỏ đặc thoáng qua vẻ đau lòng.Nam quỷ lại không sao cả mà cười cười.Bọn họ chỉ là nhìn không nổi con gái chịu bất công, xâm nhập thần hồn kẻ phụ bạc kia cho hắn chứng kiến tất cả những gì đáng lẽ phải xảy ra