Bên trong phòng họp Cục Bảo hộ lao động.
“Đã có tin xác nhận, tập đoàn X Thái của ông chủ Hồ X Lâm tại Ôn Châu đã bỏ trốn qua Mỹ.”
Nghe lãnh đạo công bố tin mới này xong thì tất cả mọi thành viên đều ngơ ngác đưa mắt nhìn nhau. Người ngồi nghiêm chỉnh nhất là Lục Tư Nguyên cũng cảm thấy lông tơ dựng hết lên.
“Tập đoàn X Thái thành lập năm 1993, công nhân viên lên tới hơn 3000 người, đáng được coi là tập đoàn có danh tiếng tại Ôn Thành. Đây là một nhà sản xuất mắt kính hàng đầu ở Ôn Thành, tập đoàn sở hữu ba nhà máy tại thành phố Kim Hoa, ở huyện Bình Dương và huyện Khai Hóa [1] cũng mở một phân xưởng lớn. Trong đó nhà máy mới tại khu u Hải chiếm tới 120 ha đất, nhà máy tại Bình Dương chiếm 100 ha đất. Năm trước tổng giá trị sản lượng mắt kính đạt 2,27 tỷ tệ, từ tháng 1 đến tháng 8 năm nay tổng giá trị sản lượng đạt 1,25 tỷ tệ. Ngoại trừ sản xuất mắt kính, Hồ X Lâm còn chen chân qua ngành năng lượng mặt trời và bất động sản. Nghe nói Hồ X Lâm vay nặng lãi trong dân khoảng 12 tỷ, vay ngân hàng 800 triệu, tiền lời ước tính hơn 20 triệu một tháng. Do đó, một tập đoàn có quy mô tại Ôn Thành có nguy cơ khánh kiệt!”
[1] Kim Hoa, Khai Hóa, Bình Dương, u Hải là các thành phố/ huyện trực thuộc tỉnh Chiết Giang.
“Gần đây trên mạng lan truyền một bài viết với nhan đề “Danh sách các ông chủ Ôn Thành sắp bỏ trốn”, trong đó có bao nhiêu thật giả thì tôi nghĩ trong lòng các vị ngồi đây đều có tính toán!” Thần sắc vị lãnh đạo rất nghiêm túc, “Chiều hôm qua khi tin chủ tịch tập đoàn X Thái bỏ trốn lan truyền, các chủ nợ và các nhà thầu đều ào ào kéo tới khu công nghiệp tranh cướp đồ vật. Lần này chúng ta và cơ quan chính phủ khác đã cùng nhau thành lập một đội, đưa nhân viên tới đóng trụ sở tại tập đoàn X Thái để trấn an lòng dân và đăng ký quyền của chủ nợ.”
“Theo các nhân viên đưa tin sáng nay, số chủ nợ đăng ký tập đoàn đã vay đạt 1,3 tỷ. Nhưng điều vô lý là, không có công ty bảo đảm nào tới đăng ký danh sách!”
Nghe vị lãnh đạo nói, các thành viên có mặt không ai thấy bất ngờ. Bởi vì mọi người đều hiểu, một khi có người biết công ty bảo đảm và tập đoàn X Thái có quan hệ vay mượn, thì các chủ nợ sẽ lập tức đòi công ty bảo đảm đó trả tiền mặt và cuối cùng tạo ra hậu quả nghiêm trọng hơn! Bây giờ họ chỉ đành ngậm bồ hòn làm ngọt, khổ sở mà không nói ra, các công ty bảo đảm có liên quan chắc chắn phải tự mình chấp nhận.
“Lần này tập đoàn X Thái ngã ngựa rền vang, khiến khu vực giao dịch vay mượn đã đổ vỡ sẽ tiếp tục chuyển biến xấu. Chúng ta có lý do để tin tưởng thời kỳ xoay chuyển đau đớn của Ôn Thành đã bắt đầu, trong ngắn hạn thì tình hình của Ôn Thành sẽ ngày càng nghiêm trọng hơn! Tuy nhiên, tình huống này đã được trung ương xem trọng, hy vọng nhà nước mau chóng đưa chính sách mới ổn định cục diện!”
Sau cuộc họp, Tư Nguyên ghi chép xong biên bản hội nghị, và thu xếp chồng hồ sơ dày với tâm trạng đầy nặng nề.
Lúc vị lãnh đạo đi ngang qua người anh, ông ta hỏi thêm một câu: “Tiểu Lục, cậu có kết quả cuộc thi Tư pháp chưa?”
“Cháu vẫn chưa có ạ.” Anh quay đầu, trả lời lễ phép, “Ba cháu nói chắc cuối tháng mới có tin tức nội bộ.” Tâm trạng anh cũng rất khẩn trương.
Anh đã hứa với ba mẹ, trước khi chưa có kết quả thì mọi thứ vẫn giữ nguyên hiện trạng. Tuy nhiên lúc này anh không có lòng tin, nếu cuộc thi lại thất bại thì bản thân anh có giống như trước kia, tiếp tục đứng ở vị trí tình bạn?
“Lần này cậu đã dốc hết sức, mọi người chúng tôi đều thấy sự vất vả của cậu. Chắc chắn sẽ đậu mà, cậu hãy chờ tin vui!” Vị lãnh đạo vỗ vỗ vai anh khích lệ.
Ban ngày đi làm, buổi tối thức đêm ôn tập, nỗ lực của anh mọi người đều thấy rõ.
Anh cười nhẹ xem như lời đáp lại.
Cuộc thi Tư pháp lần này anh có quyết tâm rất cao, nhưng sau cuộc thi thì trái tim anh lại rơi vào trống trải.
Anh muốn thi đậu chỉ vì cô. Thế nhưng từ khi anh thi xong tới giờ, Duy Đóa chưa hề hỏi anh một câu anh thi thế nào, dường như cô đang cố sức trốn tránh điều gì đó.
“Nhưng tôi hi vọng, cho dù có tin tức tốt thì cậu vẫn đứng vững trên cương vị công tác!” Hiện giờ đang là lúc thiếu nhân lực, nên vị lãnh đạo lo lắng căn dặn.
“Cháu hiểu.” Tư Nguyên gật đầu.
“Sắp tới công việc của các tổ viên sẽ rất vất vả, ngoại trừ chú ý kỹ tình hình kinh tế của các doanh nghiệp, tôi còn mong các cậu quan tâm đến hướng đi của pháp nhân công ty bảo đảm, vì đa số tài chính của các công ty bảo đảm đều vận động từ người dân. Bình thường các hộ gia đình cầm tiền giao cho người trung gian, người trung gian sẽ đem tiền giao lại cho công ty, hình thức xếp chồng kiểu Kim Tự Tháp. Một khi các ông chủ của công ty bảo đảm bỏ trốn, thì hàng ngàn hộ gia đình sẽ mất cả chì lẫn chài!”
“Vâng!”
Bầu không khí khắp trụ sở đều căng thẳng, tất cả mọi người đều bề bộn công việc hết cả ngày.
“Tư Nguyên, đây là danh sách đặt vé máy bay đi quốc tế ở của cơ quan xuất nhập cảnh đưa!” Tới giờ cơm trưa, anh bạn đồng nghiệp đưa cho anh một tấm giấy Fax chi chít chữ.
“Tốt.” Sau khi tiếp nhận danh sách, anh bất chấp luôn giờ cơm trưa, bắt đầu xem xét tỉ mỉ có đối tượng nào cần lưu ý hay không.
“Cậu xem mấy việc này chúng ta rất khó kiểm soát, người ta nói mình dư tiền muốn đi du lịch, lẽ nào chúng ta tới ngăn cản?” Thừa lúc nghỉ trưa, anh bạn đồng nghiệp thở dài.
“Đúng vậy.” Anh đang tập trung mọi chú ý vào công việc nên đáp lơ đễnh.
“Giống như Hồ X Lâm, con ông ta du học bên Mỹ, ông ta lấy cớ đi thăm thân nhân, thì dù rất khả nghi nhưng chúng ta làm gì được đây?”
“Nếu quả thực có đối tượng khả nghi thì chúng ta nên lập tức liên hệ với cơ quan xuất nhập cảnh, để ngăn cản bọn họ ra nước ngoài.” Tư Nguyên vừa đối chiếu danh sách vừa trả lời.
Với cách thức loại trừ, cẩn thận lật đến trang thứ ba thì anh bất ngờ sửng sốt. Trên trang giấy xuất hiện một cái tên anh rất quen thuộc: Hình Tuế Kiến.
Tư Nguyên lập tức gõ bàn phím, tin tức về công ty bảo đảm của Hình Tuế Kiến đã hiện ra.
“Lại đi thăm thân nhân!” Anh bạn đồng nghiệp cũng chú ý tới.
Tư Nguyên giật mình, vì Hình Tuế Kiến không dùng lý do thăm hỏi này. Trái tim anh bỗng nhảy vọt lên cao.
“Ba người đều là cổ đông của công ty bảo đảm XX, anh ta cưới cô ta, còn cổ đông kia là em trai của cô ta.” Quan hệ phức tạp này khiến anh bạn đồng nghiệp bật cười lắc đầu, “Lại thêm một tang vật với lý do hoàn hảo! Người ta muốn cử hành hôn lễ bên cạnh ba mẹ ở Canada, lẽ nào chúng ta chạy tới ngăn cản? Sau đó họ thấy không khí Canada rất thích hợp nên muốn ở lại, lẽ nào chúng ta đi vác họ về?”
Tư Nguyên