Sau khi lần lượt chịu tiên hình, vẻ mặt Bạch Vân Tử thần thanh khí sảng, cả người đều thoải mái.
Đối với hắn mà nói, đã bị phạt sự tình liền sang trang.
Con ngươi Vân Thủy Miểu chấn động, giãy giụa đứng dậy, thần sắc xấu hổ và giận dữ muốn chết.
Sau khi giải quyết hai người này, Ngu Hạo Thiên nặng nề bước ra một bước, đầu mâu chỉ thẳng Ninh Thanh Thanh.
"Thỉnh Đạo Quân phu nhân chịu phạt!" Âm cuối khẽ run, tựa hồ kiềm chế một tia kích động.
Thời điểm hắn đánh người khác, Ninh Thanh Thanh đã hiểu rõ là chuyện gì xảy ra.
Hiện tại đến phiên nàng.
Nàng nghiêng đầu, hỏi: "Vì sao ta phải chịu đánh?"
Đương nhiên Ngu Hạo Thiên không có khả năng lặp lại một lần những lời Đạo Quân không được này.
Bàn tay to bị huyết tinh yêm thấu nhéo nhéo hình tiên, chỉ trầm giọng nói: "Lời nói bôi nhọ."
Ninh Thanh Thanh hoàn toàn không ủng hộ cách nói này.
Nàng nghiêm túc cùng hắn biện giải: "Ta tự mình thử qua, hắn không được chính là không được.
Đây là nói thật không phải nói dối.
Ngươi cứ nhất định nói ta gạt người, thật không đạo lý.
Nếu ngươi nhất định cho rằng ta nói dối, trừ phi.."
Ngu Hạo Thiên trầm khuôn mặt, trên người tràn ra uy áp lạnh băng, mặt mày cực kỳ không kiên nhẫn, nhưng rốt cuộc thân phận Ninh Thanh Thanh còn bày ra kia.
Hắn không thể trực tiếp động thủ, chỉ có thể nghe nàng nói xong.
"Trừ phi cái gì?" Hắn lạnh giọng hỏi.
Mặt mày Ninh Thanh Thanh cong lên: "Trừ phi ngươi cũng thử qua!"
Ngu Hạo Thiên cứng thành cục đá.
Bạch Vân Tử che lại mông chưa đi bao xa lại một lần nữa thành thật bật cười: "Phụt ha ha ha ha!"
Ngu Hạo Thiên vào Chủ Hình Điện nhiều năm, chưa bao giờ ăn qua loại khổ này.
Hắn hít sâu một hơi kiềm nén lửa giận quay cuồng.
Thân hình hắn cường tráng khác thường, hít sâu một cái làm không khí xung quanh đều trở nên loãng hơn rất nhiều.
Ngực dày cường tráng cao cao phồng lên, tim đập hữu lực chấn động rất mạnh giống như chày gỗ đang rung.
Lòng bàn tay chảy ra một tầng mồ hôi mỏng.
Hắn nhìn chằm chằm Ninh Thanh Thanh, cũng không che giấu ý chán ghét chút nào.
Là từ ngày thứ nhất Ninh Thanh Thanh gả vào Thánh Cung, Ngu Hạo Thiên đã nhìn nàng cực kỳ không vừa mắt.
Đạo Quân là dạng nhân vật như thế nào? Nói là thiên nhân cũng không quá.
Hắn biết muội muội Ngu Ngọc Nhan vẫn luôn trộm ái mộ Đạo Quân.
Vì Đạo Quân, Ngu Ngọc Nhan tu luyện đến không muốn sống, biểu hiện khắp nơi cực kỳ xuất sắc, tuổi còn trẻ đã dựa vào bản lĩnh chính mình ngồi lên vị trí Phó Điện Chủ Hình Điện.
Với nữ tử trong thiên hạ đã hoàn toàn xứng đáng là người xuất sắc.
Ngay cả nữ tử như vậy cũng không được Đạo Quân rũ mắt nhìn một cái.
Loại phế vật Ninh Thanh Thanh này, nàng có tài đức gì?
Ngu Hạo Thiên biết rõ người chưởng hình kỵ nhất yêu ghét cá nhân.
Nhưng mỗi lần nhìn thấy Ninh Thanh Thanh, hắn luôn không khống chế được lòng chán ghét của mình.
Hôm nay, cuối cùng cũng thật sự bắt được sai lầm của nàng!
Nhưng mà..
Ngu Hạo Thiên cố ý để Ninh Thanh Thanh lưu lại cuối cùng rồi mới xử lý.
Chờ, chính là phản ứng của Tạ Vô Vọng.
Rất nhiều người đều cho rằng Ngu Hạo Thiên thiết diện vô tư chấp chưởng luật pháp, đến Đạo Quân cũng chưa để vào mắt, luôn cho rằng chỉ cần bắt được sai lầm của hắn, Đạo Quân từ lâu đã không thể nhịn được nữa nhất định sẽ giáng chức hắn.
Trên thực tế đây là sai hoàn toàn.
Trong lòng Ngu Hạo Thiên rất rõ ràng, mình có thể ngồi yên ổn vị trí này chính là bởi vì Đạo Quân yêu cầu một người không bán mặt mũi như hắn vậy.
Để đến xử lý những nghi phạm có thể cùng hắn dính líu nhân tình.
Ngu Hạo Thiên hiểu rõ khi nào nên nhìn ánh mắt Đạo Quân hành sự.
Hôm nay làm khó dễ với Ninh Thanh Thanh, kỳ thật ít nhiều có chút mạo hiểm cùng thấp thỏm.
Trước tiên xử lý Vân Thủy Miểu cùng Bạch Vân Tử vì để chờ ý tứ Đạo Quân.
Ngu Hạo Thiên biết Đạo Quân yêu cầu mình thiết diện quyền uy.
Hắn đánh cuộc chính là Đạo Quân có thể vì hắn, bỏ đi Ninh Thanh Thanh vô dụng kia hay không.
Mới vừa rồi bức đến trước mặt Ninh Thanh Thanh, Tạ Vô Vọng bên kia không có chút động tĩnh nào.
Ngu Hạo Thiên liền biết chính mình đánh cuộc chính xác, trong lòng không khỏi ẩn có một hai phần kích động.
Chỉ cần hình tiên này quất trên thân Ninh Thanh Thanh liền có thể đem nàng từ vị trí Đạo Quân phu nhân kéo xuống.
Không nghĩ đến chính là nữ tử này lại rất gian hoạt.
Nhìn xem nàng nói gì vậy!
Ngu Hạo Thiên không cách nào tiếp.
Hắn trầm giọng quát khẽ: "Chớ có càn quấy! Chịu hình đi!"
Dư quang đã thoáng nhìn, Phù Đồ Tử kia hiền lành tròn vo thoáng tiến lại đây muốn đánh giảng hòa.
Trong lòng Ngu Hạo Thiên biết muộn tất sinh biến, lòng bàn tay trái trào ra linh lực thổ phong bế đường lui của Ninh Thanh Thanh, thân hình cường tráng vội vàng đến gần giơ roi muốn quất.
Tuy rằng Ninh Thanh Thanh không biết cong quẹo bên trong, nhưng nàng là một cây nấm có trực giác nhạy bén, vừa thấy biểu tình tráng hán tháp sắt liền biết hắn cứng rắn muốn đánh mình.
Sinh vật cấp thấp thật là không nói đạo lý.
Nàng sẽ không đánh nhau!
Mắt thấy linh lực thổ nồng đậm đã từ trên người Ngu Hạo Thiên trào ra, hình tiên kia đánh úp lại đây.
Tròng mắt Ninh Thanh Thanh đột nhiên vừa chuyển.
Nhìn nhìn hơi thở bùn đất quen thuộc này!
Bùn đất.
Con giun.
Bùn đất.
Con giun nên ở trong đất sao.
Nếu người này nhất định phải đánh.
Như vậy nàng liền tặng hắn một phần..
Sợ hãi đến từ con giun.
Ninh