" Tên điêu dân kia, ngươi có bằng chứng gì mà nói ta ăn chặn tiền hỗ trợ của bá tánh ở điền trang.
Tội vu khống có thể bắt giam đánh chết đó."
" Triệu quản gia, ông không được náo loạn ".
Nam nhân bên dưới bị Triệu Phong uy hiếp hòng muốn hắn ngậm miệng lại, Khanh Khanh ra mặt nhắc nhở ông ta.
" Triệu Phong, tôi không sợ ông nữa đâu, chúng tôi bị ông ép đến đường cùng rồi.
Vương Phi, mong người làm chủ cho chúng tôi.
Những thanh niên khỏe mạnh như tôi còn có thể chịu đựng, nhưng già, trẻ trong nhà thì không cầm cự được bao lâu nữa, đã nhiều lần gửi thỉnh cầu lên Vương Gia, nhưng đều bặt vô âm tín."
" Ngươi...."
Triệu Phong không bịt nổi miệng người cùng cực, đôi mắt hiện ra những tia máu tức giận, nam nhân trước mặt có chút sợ hãi né tránh.
" Triệu Phong, ông có gì muốn nói không?"
" Lão nô không có làm ".
Họa Y phẩy ngón tay lệnh A Tô mang ra một xấp giấy đặt lên bàn, động tác từ từ cầm lên từng tờ đọc lớn trước mặt ngoan cố của ông ta:
" Đây là danh sách những hộ dân ông gửi lên trên xin hỗ trợ, tổng cộng có một ngàn tám trăm hộ.
Đây là quyển sổ trước khi được sửa, ghi số hộ dân đã được hỗ trợ gồm một ngàn tám trăm hộ.
Nhưng số hộ đã ký tên, điểm chỉ nhận ngân lượng thực tế chỉ có một nghìn hộ.
Đây là hai mươi điền trang mới được khai khẩn đã gần ba năm, nhưng lại không được ghi chép trong sổ sách của Vương Phủ.
Còn đây là..."
" Đủ rồi.
Vương Phi đừng ép người quá đáng ".
Triệu Phong bị vạch ra từng sơ hở không nhịn được nữa mà bộc phát nộ khí trong lòng, hiên ngang lớn tiếng cắt ngang lời của Họa Y.
" Triệu quản gia, ông thật to gan, dám cắt ngang lời của Vương Phi.
Người đâu.."
" Khanh Khanh, không cần đâu ".
Họa Y ngăn cản Khanh Khanh dùng hình, chừa một chút mặt mũi cho lão.
" Triệu quản gia, những sổ sách bị ông làm giả và cả số gấm vóc, lương thực được bang cho ta còn chưa kể đủ.
Ông có lời gì để thanh minh không?"
" Thanh minh?
Vương Gia bao năm không hiểu chuyện, suốt ngày như đứa trẻ không lo nổi cả việc sinh hoạt của bản thân.
Lão phu ngày đêm quản lý cái Vương Phủ này không thể để lại chút gì cho bản thân sao?
Lão phu là người của Thái Tử chọn đến để coi sóc Vương Phủ, dù muốn trị tội ta cũng phải do Thái Tử quyết định, nào đến lượt một tân Vương Phi như cô dạy dỗ.
"
" Triệu Phong, ông nói sai rồi?"
Triệu quản gia nhìn Họa Y bằng con mắt kinh ngạc, dù cho phong thái cô ta hiện giờ ung dung như thể nắm gọn mọi thứ trong lòng bàn tay thì lão ta cũng không lường được sắc thái ngoan cường mà cô đang có, không giống với một cô nương bị ghẻ lạnh, non nớt vừa được gả đến.
" Thái Tử chọn ông là để chăm sóc Hoàng Đệ của mình thật tốt, không phải để ông cắt xén tài sản của Vương Phủ.
Ông nói phải dành chút gì lại cho bản thân, trong Vương Phủ này toàn bộ là gia sản của Vương Gia, là tài sản thuộc hoàng thất, ông lấy tư cách gì để dành lấy thứ của mình?
Khoảng hỗ trợ bá tánh là đích thân Hoàng Thượng ra ý chỉ, ông lại dám ăn chặn còn báo cáo sai số thực hộ dân được nhận, đó là tội khi quân."
Lão ta không thể trả lời được nửa chữ, nín lặng rất lâu cúi thấp đầu lo lắng.
Một tùy tùng đi vào sân viện, tiến đến Triệu quản gia thì thầm vào tai lão ta, dù không nghe thấy nhưng Họa Y sớm đã đoán ra chuyện mà họ đang nói nhỏ, chẳng qua chút trò vặt vãnh này cô đã quá thấu tường, những tên nô tài không biết an phận, có thể giương oai ngạo mạn trước mặt chủ nhân, nhắm mắt cũng biết hắn có kẻ chống lưng phía sau.
Nếu Họa Y đoán không lầm, từ lúc cô lệnh cho lão tập hợp những người trong Vương Phủ để hỏi chuyện thì tám phần đã đoán được cô điều tra ra không ít việc xấu của lão, ngoài việc đi thông báo cho Thái Tử để được một tấm chắn bảo toàn tính mạng thì hắn có thể làm gì hơn.
Nhưng cô cũng biết tội mà lão gây ra bao gồm cả tội khi quân, việc lớn như vậy sao Thái Tử có thể để bản thân váy bẩn, sắp kế thừa Hoàng Vị mà người người thèm khát, Triệu Phong hiện giờ cũng không còn giá trị, bảo vệ ông ta khác nào khua chiêng cho mọi người đều biết Thái Tử Điện Hạ chống lưng cho nô tài làm bậy, vậy thì trước mặt Hoàng Thượng, Thái Tử kia sẽ bị nhìn ra thành cái gì? Có lẽ người muốn Triệu Phong chết nhất bây giờ không ai khác chính là Thái Tử.
Nét mặt của Triệu Phong sau khi nghe tên tùy tùng kia truyền lời lại, không biết tường tận câu chữ thế nào mà cả thần sắc đều tái nhợt, đôi mắt trở nên ảm đạm quỳ xuống dưới chân Họa Y.
" Vương Phi, là lão nô đã sai rồi, lão nô không có ý xấu với Vương Gia, chỉ là lòng tham che mờ mắt.
Xin Vương Phi nương tay tha cho lão nô một con đường sống."
Họa Y còn chưa biết phải xử trí lão ta thế nào, thì bên ngoài một vị Công Công đi vào.
" Tham kiến Tam Vương Phi ".
" Cho hỏi vị này đây là...?"
" Nô tài là Chung Diệu hầu hạ bên cạnh Hoàng Thượng."
Hoàng Thượng nhận được thư tố cáo của Vương Phi gửi vô cùng tức giận, sai nô tài đến để truyền thánh ý ".
Triệu quản gia quỳ phía dưới người như cơn gió đông thổi qua, toàn thân run lẩy bẩy không cầm được, Họa Y trông thấy lòng thầm cười lạnh.
" Tam Vương Phi nghe chỉ.
Hoàng Thượng có chỉ, Triệu quản gia khi quân phạm thượng, làm giả sổ sách, báo khống số hộ dân để cắt xén ngân lượng hỗ trợ, coi thường luật pháp Nguyệt Quốc.
Trẫm quyết định tịch thu toàn bộ tài sản Triệu Gia, Triệu Phong đưa đến hình bộ chờ ngày xử tử trước dân chúng Nguyệt Quốc làm gương.
Việc tịch thu tài sản và xử trí số tài sản đã bị ăn chặn sẽ giao cho Chu Họa Y Tam Vương Phi toàn quyền quyết định.
Khâm Thử ".
" Nhi Thần Chu Họa Y xin tuân chỉ ".
" Vương Phi....
Vương Phi ".
Triệu quản gia hai chân mềm nhũn, tay trườn trên đất lê thân lại dưới chân Họa Y không ngừng cầu xin.
" Vương Phi, xin người giúp lão nô, lão nô biết sai rồi, lão nô không muốn chết ".
" Triệu Phong, không phải ta không muốn tha cho ông một con đường sống, nhưng nay ý chỉ của Hoàng Thượng đã ban không còn cơ hội để ông quay đầu nữa rồi."
" Người đâu, giải đi ".
Triệu Phong bị người của Chung Công Công kẹp cánh tay mang đi.
" Chung Công Công, mời ông vào trong dùng trà ".
" Không không.
Nô tài phải nhanh chóng quay về phục mệnh với thánh thượng, không dám nán lại lâu thêm, xin cảm ơn lời mời của Tam Vương Phi."
" Vậy ta không cố giữ ngài lại nữa, Chung Công Công đi thông thả ".
" Cáo từ ".
Chu Họa Y gỡ bỏ được gánh nặng trong lòng, nhìn theo bóng lưng của Chung Diệu Công Công đã đi khuất, xoay người trở lại ghế ngồi ở trên thềm nói với nam nhân trong số hộ điền trang:
" Ta quyết định toàn bộ số ngân lượng mà Triệu quản gia đã ăn chặn trong những năm qua đều sẽ phát lại đủ cho mọi người, nông sản mỗi năm thu hoạch các hộ có thể giữ lại đủ phần ăn trong năm, nông sản và lương thực giống sẽ được phân phát riêng cho từng hộ.
Ngoài ra, hộ nào có nhiều người già và phụ nữ không đủ sức lao động vẫn được nhận ngân lượng hỗ trợ, được giảm bớt số lương thực, nông sản phải nộp."
Nam nhân bên dưới mừng rỡ cúi lạy Họa Y.
" Thảo dân thay mặt các hộ trong điền trang tạ ơn Vương Phi ".
" Ngươi nhanh trở về thông báo cho họ đi ".
" Dạ, thảo dân xin cáo lui ".
Họa Y đã giải quyết xong những rối