Một trận tê dại trên đầu ngón tay, Hứa Mạt muốn rút ngón tay về, nhưng lại bị nắm chặt lấy.
Cô có chút ngượng ngùng, nâng mắt liếc nhìn Trần Thanh Huy, đối phương không có phản ứng gì.
Trái lại Tống Đình thì trợn mắt há hốc mồm, cái thao tác này cũng quá con mẹ nó quá cợt nhả đi!
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Còn chưa chờ anh ta thán phục xong, Thẩm Thận trực tiếp kéo Hứa Mạt vào lòng.
Hứa Mạt thuận thế ngồi lên bên cạnh anh, khoác lấy anh, "Còn ổn không? Say không được nữa rồi sao?"
Thẩm Thận một hồi mới nâng mắt lên, sau khi nhìn thấy người đến là cô, lại tiếp tục nhắm mắt lại.
Lúc này là do cô đảm nhận dìu lấy anh.
"Anh ấy......hôm nay làm sao vậy.....trở nên như vậy?" Hứa Mạt hỏi hai vị trợ lý.
Trong phòng bao có chút ồn ào, nhưng mà khu vực này giống như có kết giới, những người khác thức thời không tiếp cận nơi này.
"Hôm nay về Thẩm trạch một chuyến, lúc đi ra chính là như vậy. " Trần Thanh Huy thấy Hứa mạt đang thử dìu Thẩm Thận dậy, đi lên phía trước giúp đỡ.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Hứa Mạt dường như đăm chiêu nhìn Thẩm Thận chằm chằm một hồi.
Anh hiếm khi có thể say như chết thế này, lúc trước nếu như say rồi, cũng chỉ mang theo một chút ý say, hôm nay thế này đều có chút dáng vẻ bất tỉnh nhân sự, Hứa mạt cũng là lần đầu tiên nhìn thấy.
Tống Đình nhấc tay dìu bên còn lại của Thẩm Thận, bị anh nhanh nhẹn phất ra. Anh ta ngượng ngùng sờ mũi, nhún vai với Hứa Mạt.
Hứa Mạt đem túi đưa cho hai người họ, "Không sao, tôi tới đi."
Cô bỏ tay của Thẩm Thận gác lên trên vai mình, thử dắt anh đi.
Thẩm Thận nhìn gầy gò, kỳ thật bên trong chứa đựng sức mạnh rất lớn, đàn ông thân cao chân dài, muốn dắt anh đi cũng rất là tốn sức. Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland.co - Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Có điều cho dù như vậy, trong lòng Hứa Mạt lại vô cùng tốt.
Cô từ trước tới nay đều chưa từng thấy qua...dáng vẻ này của Thẩm Thận.
Chỉ không ngừng chui vào trong cổ áo cô, giống như husky thiếu tình cảm, chạy không ngừng quanh cô.
Cô lại nhớ tới chú mèo mà lúc trước hai người cùng nhau nuôi, chỉ ở bên người cô lượn quanh cầu vuốt ve, yêu dính vào cô, trái lại hờ hững đối với chủ nhân là anh, rất có phong cách.
Thẩm Thận lúc đó không nói gì, nhưng Hứa Mạt cũng biết anh không vừa ý, bởi vì anh trực tiếp gửi chú mèo đi.
Đó là lần đầu tiên cô tức giận với anh. Thẩm Thận mặt âm trầm, cuối cùng đón chú mèo về từ Thẩm trạch.
"Em chỉ có thể ở bên anh." Đó là câu nói anh thốt ra ngay lúc nhìn Hứa Mạt đang tuốt lông mèo.
Khi đó trong lòng cô có sự kích động khác thường rất nhỏ, mà người đàn ông cởi bỏ lớp vỏ lạnh lùng bên ngoài, an tĩnh nhắm mắt ở trước mặt, lại cho cô một loại cảm xúc mềm mại.
Đi tới cửa, ngoài ý muốn đụng phải một người quen.
Người đi tới khói thuốc mê say, giống như đắm chìm trong quê nhà dịu dàng.
Hứa Mạt gọi một tiếng, "Thư Nguyệt!"
Ưng Thư Nguyệt nhìn về hướng giọng nói, thẳng người đi về phía bên này, chỉ có điều đi nghiêng, làm ra vẻ trấn định.
"Cậu ở nơi này uống đến trễ như vậy?" Hứa Mạt thấy đôi mắt cô ấy giống như chứa nước, mặt hơi ửng đỏ, đoán chừng cũng say rồi.
Ưng Thư Nguyệt không dễ dàng đi đến trước mặt cô, to giọng nói một câu, "Tiểu Mạt!" Nói xong liền muốn bổ nhào lên người cô.
Tống Đình nhanh tay lẹ mắt sợ cô ấy bị Thẩm Thận ngộ thương, vừa túm vừa kéo, trong lúc xô đẩy trực tiếp đẩy cô ấy tiến vào lòng của Trần Thanh Huy.
Trần Thanh Huy nhất thời chưa chuẩn bị, chỉ ôm được đầy ngực.
Anh ta theo bản năng muốn buông lỏng, nhưng mà người phụ nữ ở trong lòng mềm mại không xương, giống như giây tiếp theo liền muốn xụi lơ trên mặt đất.
Lúc này, giống như nhận ra được bến cảng vừa an toàn lại ấm áp có thể dựa vào, Thư Nguyệt thở ra một hơi, còn vừa dựa vào lòng của Trần Thanh Huy vừa chà xát.
Trong hơi thở pha trộn giữa mùi rượu với mùi nước hoa, tuy rằng không khó ngửi, tóm lại vẫn làm cho anh ta chau mày. Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland.co - Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Sắc mặt của Trần Thanh Huy càng ngày càng khó nhìn, âm u liếc nhìn Tống Đình.
Tống Đình trái lại cảm thấy kỳ lạ, "Người máy còn biết trừng người khác!"
Hứa Mạt nhìn hai người, "Làm phiền một chút, cũng đưa cô ấy về đi, đây là bạn cùng phòng của tôi..."
Chờ đến khi đem Thẩm Thận ngồi ở ghế sau, Tống Đình vỗ Trần Thanh Huy một chút, "Cậu không uống rượu, cậu đến lái xe."
Nói xong, anh ta nhảy lên ghế phụ.
Trần Thanh Huy không dễ dàng gỡ người phụ nữ trên người mình xuống, không chút thương hoa tiếc ngọc, trực tiếp ném cô ấy