Anh giao công việc đưa đồ ăn cho một thanh niên khá có năng lực dưới trướng Cường Đầu Trọc.
Còn bản thân Lý Phong và Cường Đầu Trọc lại đứng trong văn phòng của tổng giám đốc công ty mỹ phẩm mà Hứa Mộc Tình đang ứng tuyển.
Vốn đăng ký của công ty mỹ phẩm này chưa đến 600.
000 tệ.
Quy mô của công ty không lớn, kể cả tổng giám đốc thì tổng số nhân viên chỉ có ba mươi người.
Đó là một công ty nhỏ.
Tuy nhiên, tổng giám đốc là người tốt tính và cũng tương đối hào sảng.
Lúc này tổng giám đốc đang chiêu đãi Lý Phong.
Cường Đầu Trọc giống như một vệ sĩ, đứng thẳng sau lưng Lý Phong.
Lúc này, Lý Phong đang mặc một bộ đồ chỉnh tề.
So với kiểu ăn mặc giản dị bình thường, Lý Phong hiện tại trông giống một người rất phong độ và thành đạt.
Khi anh nói chuyện, bản thân anh toát ra một kiểu tự tin đặc biệt.
Không chỉ ngay thẳng đĩnh đạc.
Mà trong lời nói, còn có một sự bao dung độ lượng mà người bình thường không có được.
Bất cứ ai cũng có thể mặc quần áo đắt tiền miễn là chúng được đem đến.
Tuy nhiên, khí chất của người thành công thì không phải ai cũng có.
Tổng giám đốc công ty mỹ phẩm đã có ấn tượng từ lâu với Lý Phong.
Ông ta tin chắc 100% rằng người thanh niên trước mặt mình là người nước ngoài.
Lý Phong hiện giữ vai trò giám đốc đầu tư của một công ty đầu tư quốc tế tại khu vực Châu Á
- Thái Bình Dương.
Lý Phong đã vài lần đóng góp ý kiến cho tổng giám đốc.
Lúc này, anh đang bắt chéo chân bình thản nhìn Dương Khải Hạ, tổng giám đốc công ty mỹ phẩm.
"Tổng giám đốc Dương, vừa rồi tôi đến, có nghe thư ký của ông nói rằng công ty ông đang tuyển một đợt nhân viên mới".
"Để tôi xem chất lượng nhân viên mới của ông như thế nào nào?" "Vâng, vâng, anh Lý, mời đi theo tôi".
Lý Phong không tham gia vào hoạt động tuyển dụng mới của công ty mỹ phẩm.
Anh chỉ đứng bên cạnh, đưa ra một số nhận xét đơn giản về nhà tuyển dụng và ứng viên.
Nhận xét của Lý Phong rất sâu sắc.
Cho dù là phương pháp tuyển dụng của nhà tuyển dụng, sơ yếu lý lịch do ứng viên trình bày, hay phương thức tư duy của họ.
Đều khiến Dương Khải Hạ ở bên cạnh gật đầu lia lịa.
Ngay cả những người như Cường Đầu Trọc chả học hành gì cũng có thể hiểu được ý nghĩa của những gì Lý Phong nói.
Theo đề xuất của Lý Phong, có tổng cộng năm người được chọn trong số hơn hai mươi ứng viên này.
Hứa Mộc Tình nằm trong số năm người đó.
Nếu là mấy cái ứng tuyển thông thường, Hứa Mộc Tình sẽ không thể hiện tư duy của mình ra.
Nhưng trải qua một vài uốn nắn của Lý Phong vào ngày hôm nay, cả Dương Khải Hạ và người tuyển dụng đều phát hiện ra rằng Hứa Mộc Tình là một nhân tài rất hiếm có.
Bằng cách này, Hứa Mộc Tình đã thành công vào được công ty của Dương Khải Hạ và trở thành thực tập sinh một tháng.
Lý Phong đã từ chối lời mời đi ăn trưa của Dương Khải Hạ, dẫn Cường Đầu Trọc rời khỏi công ty, lên một chiếc sedan Mercedes-Benz màu đen.
Chiếc xe Mercedes-Benz màu đen này thuộc về Lâm Hổ.
Bây giờ nó đã trở thành xe của Cường Đầu Trọc.
Chiếc Mercedes Benz đang trên đường đến cảng Kim Sắc.
Lý Phong đưa mắt nhìn về phía một con hẻm phía xa.
Sau đó, khóe miệng Lý Phong khẽ nhếch lên, lộ ra một tia giễu cợt.
Cường Đầu Trọc đang lái xe nhìn thấy nụ cười trên khóe miệng của Lý Phong qua gương chiếu hậu, không khỏi hỏi: "Đại ca, có chuyện gì sao?" "Có, tất nhiên là có rồi, chẳng bao lâu nữa, sẽ có kịch hay mà xem đấy".
Lúc này, trong con hẻm mà Lý Phong liếc mắt vừa rồi có mười mấy người đang đứng.
Một trong những kẻ cầm đầu là Lâm Hổ.
Một người đàn ông vạm vỡ đứng bên cạnh Lâm Hổ.
Người này, giống như Cường Đầu Trọc, cũng có cái đầu trọc sáng bóng.
Chỉ là hắn trông dữ tợn và hung ác hơn so với Cường Đầu Trọc.
Người này là anh em kết nghĩa của của Lâm Hổ.
Biệt danh của hắn là Cá Sấu, hắn là một thủ hạ đắc lực dưới trướng Hắc Long.
Lâm Hổ và Cá Sấu có thể nói là tay trái và tay phải của Hắc Long.
Ninh Châu cũng có vài nhân vật máu mặt.
Mà so với Lâm Hổ, Cá Sấu còn làm những chuyện vô lương tâm hơn! Nhiều chủ doanh nghiệp thà đắc tội với Hắc