Quả táo mà Hứa Hạo Nhiên ném đi, chưa kịp chạm đất, đã bị Liễu Ngọc Phân tóm được.
Sau đó, Liễu Ngọc Phân nhét quả táo vào miệng Hứa Hạo Nhiên.
"Ngoan ngoãn ăn cho mẹ, lắm mồm thế chứ".
Bây giờ Liễu Ngọc Phân có một tốc độ mà người thường không thể phản ứng kịp.
Hứa Hạo Nhiên ngoan ngoãn ngồi ăn trước mặt mẹ.
Liễu Ngọc Phân bây giờ muốn xử cậu ta như nào cũng được.
Hứa Hạo Nhiên chỉ biết đau khổ ngồi gặm táo.
Sau đó, cậu ta nhìn Lý Phong cầu cứu.
Tất nhiên Lý Phong biết tính tình của em vợ mình.
Hứa Hạo Nhiên bây giờ rõ ràng là nhà có điều kiện tốt như vậy, muốn làm gì cũng được.
Nhưng cậu ta lại khác với những cậu ấm bình thường.
Chả đếm xỉa gì đến xe thể thao và gái gú.
Mà lại đi đuổi theo cái gọi là lý tưởng hão huyền của mình.
Giờ đây, cậu ta ngưỡng mộ những người kiêu hãnh đứng trên đỉnh thế giới, đặc biệt là phụ nữ.
Hứa Hạo Nhiên biết tên của công chúa Ba Tư.
Đồng thời, Hứa Hạo Nhiên cũng ý thức được về tầm ảnh hưởng của cô ấy trên toàn thế giới.
Nếu có thể gọi điện thoại cho công chúa Ba Tư.
E rằng Hứa Hạo Nhiên sẽ sẽ hưng phấn mấy ngày không ngủ được.
Lý Phong khẽ gật đầu, đang định nói thì chuông điện thoại vang lên.
Tốc độ phản ứng của đối phương đã vượt quá dự đoán của Lý Phong.
Lý Phong lấy điện thoại di động ra, bấm nút trả lời.
Ngay sau đó là một giọng nói quyến rũ khiến người ta không tự chủ được của một cô gái.
Ngay cả khi điện thoại di động của Lý Phong không bật loa ngoài.
Tai chó Hứa Hạo Nhiên vẫn nghe thấy giọng nói này.
Cậu ta lập tức nhảy dựng lên, bịt tai lại, cao hứng nói.
"Oa, anh rể, giọng nói hay quá".
"Em mới nghe mấy câu mà đã cảm thấy lỗ tai sắp mang thai đến nơi rồi".
Hứa Mộc Tình ở bên cạnh đá văng em trai mình đi.
Đồng thời, cô cũng nhìn Lý Phong bằng ánh mắt tò mò.
Mặc dù Hứa Mộc Tình không nói, nhưng Lý Phong biết vợ mình đang nghĩ gì?
Vì vậy, đã nói vài câu với đối phương bằng tiếng Ba Tư.
Ngay sau đó, Lý Phong đã bật loa.
Một giọng nói nhẹ nhàng từ bên kia phát ra từ điện thoại.
"Xin chào mọi người, chào chị dâu, chào bác ạ".
"Tên cháu là Tina, rất vui được gặp mọi người".
Tiếng Hoa Hạ của Tina rất chuẩn.
Những người bên cạnh đều sửng sốt.
Hứa Hiếu Dương và Liễu Ngọc Phân nhìn nhau.
Họ không ngờ rằng những công chúa Ba Tư cao quý ở bên kia trái đất sẽ biết đến sự tồn tại của họ.
Còn Hứa Hạo Nhiên, tên vô tích sự, vì không nghe thấy công chúa Ba Tư gọi tên mình.
Lập tức ở bên cạnh ra dấu để cô ấy biết đến sự tồn tại của cậu ta.
Cậu ta nhanh chóng ăn hết táo, kể cả lõi táo.
Sau đó không ngừng hét lên: "Công chúa, tôi ở đây, tôi ở đây, cô có biết tôi không?"
Kết quả là, đầu dây bên kia phát ra giọng nói nghi ngờ của công chúa Ba Tư.
"Anh, người đang la hét đó là ai vậy?"
"Cậu ta đang làm phiền em chào hỏi mọi người đấy".
Ngay khi công chúa Ba Tư nói câu này, Hứa Hạo Nhiên lập tức ủ rũ.
Bày ra tư thế hoàn toàn bị đánh bại, còn không ngừng hét lên: "Tôi là chó, tôi là chó".
Về phần Hứa Hạo Nhiên, Lý Phong không giải thích nhiều.
Bởi vì càng giải thích, thì càng trở nên rắc rối.
Lý Phong hỏi Tina: "Tại sao em lại đột nhiên gửi thư mời đến tập đoàn Lăng Tiêu?"
"Lâu lắm rồi anh không liên lạc cho em, em nhớ anh".
Tina trực tiếp bày tỏ suy nghĩ của mình.
Mặc dù liên tục gọi Lý Phong là anh trai, nhưng nghe lại không giống như tình cảm anh em đơn thuần.
Dường như nó mơ hồ mang theo một loại tình cảm khác trong đó.
Hứa Mộc Tình quay đầu lại nhìn chằm chằm Lý Phong, trong mắt mang theo ý tứ rất khác.
Lý Phong nhanh chóng liếc nhìn Hứa Mộc Tình với ánh mắt kiểu "vợ, anh vô tội".
Hứa Mộc Tình cười nhẹ.
Cô không phải là một người phụ nữ hay ghen.
Bởi vì cô hiểu rất rõ tình cảm của Lý Phong dành cho mình.
Hứa Mộc Tình biết rằng ngay cả khi đàn ông trên toàn thế