Lúc đầu Hứa Hạo Nhiên còn tưởng bên trong quan tài có người nằm.
Đến khi bàn tay của người đó nắm lấy một đầu gậy sắt mà tiểu hòa thượng vụt xuống.
Hứa Hạo Nhiên mới trợn to mắt.
Lúc tiểu hòa thượng múa cái gậy trong tay, tiếng gió vun vút.
Nhìn giống như chỉ cần vụt một gậy là tảng đá vỡ nát vậy.
Thế mà cô gái xinh đẹp trước mắt này lại dùng một tay đỡ được.
Nhìn là biết cô ấy khỏe thế nào.
Hứa Hạo Nhiên vội quay lại cảnh này.
Trong chốc lát, cả phòng livestream giống như phát điên lên.
Lúc mọi người điên cuồng nhấn like, cũng viết rất nhiều bình luận.
Mọi người đều nghĩ rằng đang quay phim.
Tina cũng cực kì thích thú nhìn chằm chằm cô gái trong quan tài này.
Cô ấy nói với Hứa Mộc Tình đang đứng cạnh: "Chị dâu nhìn kìa".
"Đây chắc là cương thi chỗ các chị đấy nhỉ?"
Tina vừa dứt lời, cô gái mặc sơ mi trắng đột nhiên kêu lên một tiếng rất quái dị.
Tiếng kêu này nghe như tiếng dã thú rống giận.
Mà lúc cô ấy há miệng còn lộ ra chiếc răng nanh sắc nhọn.
Đúng như Tina nói, cô ấy rất giống cương thi.
Hứa Mộc Tình sợ chết khiếp, vội vàng nắm chặt lấy hai tay Lý Phong nói.
"Gì thế này? Sao cô ấy lại biến thành thế này?"
Bàn tay to lớn của Lý Phong nắm lấy tay Hứa Mộc Tình, cười an ủi cô: "Không sao đâu".
"Em cứ coi như hôm nay đến xem phim là được".
"Nhưng hình ảnh thật hơn phim điện ảnh mà thôi".
Lúc Lý Phong nói thế, ánh mắt anh nhìn bốn xung quanh.
Anh thấy trước cửa từ đường có mấy ông già đang đứng.
Trong đó có một người bọn họ đã gặp lúc vừa mới vào làng.
Vẻ mặt người nào người nấy đều hoang mang tột độ.
Rõ ràng ngay từ đầu bọn họ đã đoán được sẽ có chuyện này xảy ra.
Tiểu hòa thượng và cô gái đó đánh nhau kịch liệt.
Lúc gậy sắt của cậu ta vụt trúng cô gái sẽ có tiếng “leng keng” vọng ra.
Nghe giống như cô ấy không phải người mà là một cục sắt vậy.
Cách mà cậu ta dùng là cách đơn giản nhất, trực tiếp nhất.
Cậu ta dùng công cụ bắt ma, chính là chiếc Kim Cương Chử trong tay.
Tiếc là thứ này cũng không ảnh hưởng lắm đến cô gái đó.
Tuy là tiểu hòa thượng võ công rất khá nhưng cơ thể cậu ta mới là một cậu nhóc mười bốn mười năm tuổi.
Thể lực của cậu ta yếu dần, mồ hôi nhanh chóng tuôn như mưa, thở hồng hộc.
"Yêu nghiệt, không ngờ đạo hạnh của cô lại cao thâm như vậy".
Vừa nói cậu ta vừa bắt đầu đọc kinh.
Tốc độ đọc kinh của cậu ta rất nhanh, nghe như đang hát một bài vậy.
Những cảnh sau đó khiến hai mắt Hứa Hạo Nhiên sáng rực lên.
Cậu ta nhìn thấy cái gậy sắt trong tay tiểu hòa thượng đột nhiên phát ra ánh sáng mãnh liệt.
Nhưng lạ là rõ ràng điện thoại đang phát trực tiếp.
Nhưng nhìn vào màn hình điện thoại thì lại không thấy cái gậy sắt sáng lên.
Nên đám fan của Hứa Hạo Nhiên cũng chỉ thấy cảnh tiểu hòa thượng niệm kinh.
Còn cái gậy sắt trong tay cậu ta không chút thay đổi.
"Yêu nghiệt chịu chết đi!"
Tiểu hòa thượng giơ cái gật sắt đang tỏa ra ánh sáng màu vàng trong tay lên.
Lúc một đầu gậy vụt xuống người cô gái.
Cô ấy cảm thấy sợ hãi.
Cô ấy lập tức ngồi xổm xuống, sau đó lóe thành một cái bóng lao thẳng về phía Hứa Hạo Nhiên.
Lý Phong đã chuẩn bị từ trước hơi cau mày.
Anh lập tức bắn ra một đồng tiền xu, đồng xu bắn trúng cánh tay cô ấy.
Trong chớp mắt, cô ấy như bị một chiếc xe ô tô đang phóng như bay đâm trúng.
Cả người cô ấy văng ra ngoài, đập mạnh vào bức tường.
Bức tường ở từ đường lập tức bị thủng một lỗ.
"Ôi mẹ ơi! Anh rể, sao anh đánh mạnh thế, người ta là con gái đó".
Nói xong, Hứa Hạo Nhiên xoay người cầm di động bước về phía bức tường.
Lý Phong hơi cau mày nói với Hứa Hạo Nhiên: "Em đừng lại gần đấy, đứng ở xa quay là được rồi".
Nhưng